Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1969: Chương 1969




Thực ra, trước đây Lỗ Thành cũng nghiên cứu và tự nghĩ ra, mục đích chính là vì giúp Tân Sương Nhan khỏe mạnh cả một đời, thế nhưng không nghĩ tới Tân Trạm đã luyện chế ra rồi, hơn nữa không nổ đan.

“Vậy cậu luyện chế viên thuốc này, là vì tam công chúa”

“Không sai. Thực ra luyện chế thành công nhưng tôi cũng không biết hiệu quả của thứ này lớn cỡ nào nên còn cần đại sư hỗ trợ góp ý” Tân Trạm cũng nghiêm túc nói.

Tuy rằng Vô Tự thiên thư này khiến cho người khác có cảm giác rất đáng tin, nhưng mạng người là chuyện quan trọng, nhất là việc liên quan đến Chị Ba, Tân Trạm cũng không dám qua loa bất cẩn.

“Tất nhiên là được, ông già này đành cả gan nghiên cứu một phen”

Được Tần Trạm cho phép, Lỗ đại sư trực tiếp dẫn ra một viên linh khí, tràn vào trong đan dược này.

Không biết Lỗ Thành dùng bí pháp gì, đan dược trắng nõn này nhanh chóng trở nên đỏ đậm.

Sau đó từng chút, từng chút linh khí bốc lên phía trên đan dược này, từ từ hóa thành hư ảnh của một đứa con nít.

Đây là một đứa trẻ môi hồng răng trắng, da thịt như tuyết, xem ra cực kỳ khiến người yêu thích.

Lỗ Thành thấy thế, giọng nói có hơi run rẩy: “Kim tố đan đã được luyện chế đến cảnh giới tối cao, xuất hiện hư ảnh của đứa trẻ còn sống, hiệu quả của dược liệu bên trong đã đạt đến trình độ kim tố đan hoàn mỹ nhất”

Ông ta nói xong thì vung tay lên khiến linh khí này tan biến sau đó lại đánh vào một linh khí khác.

Sau đó, Lỗ Thành khiếp sợ nghe được bên trong đan dược này vang lên một tiếng Phượng Hoàng hót vang to rõ.

“Ngọc Phượng đan trình độ cao nhất, Phượng Hoàng hót vang”

“Tam công chúa, một viên đan dược này của em trai cô vậy mà bao gồm hai loại tiên đan có hiệu quả hoàn mỹ nhất, chuyện này quả thật quá khó mà tin nổi, nói không chừng thật sự có thể giải quyết được bệnh tình của cô.”

Lỗ Thành hít sâu một cái, mặt đầy chắc chắc Tân Sương Nhan nghe xong cũng ngây người.

Nhiều năm như vậy cô ấy và Lỗ đại sư tiếp xúc rất nhiều nên cũng biết là đan dược hoàn mỹ hiếm thấy biết bao nhiêu.

Mặc dù Lỗ Thành được người người kính ngưỡng là một đại sư luyện đan cũng không luyện chế ra đan dược hoàn mỹ, mà em Tư của cô ấy không chỉ dung hợp hiệu quả hai loại thành một viên đan dược mà còn đều đạt đến cấp bậc hoàn mỹ?

“Tiên đan này dùng có cấm ky cái gì không?”

Tân Sương Nhan tiếp nhận đan dược từ trong tay Lỗ Thành, thường ngày cầm đan dược đã quen thế nhưng lần này chẳng biết vì sao ngón tay vậy mà có chút run rẩy.

“Tam công chúa, thường ngày thì được.”

“Không đúng, đợi lát nữa”

Lỗ Thành nghĩ đến cái gì đó khiến cho ngay cả Lữ Hy cũng bị đánh đuổi, ông ta lại lấy quyền hạn hội trưởng để mở ra tầng †ầng trận pháp khiến nơi này bị bao vây đến mức gió thổi không lọt.

“Tam công chúa, có thể bắt đầu rồi”

Tân Sương Nhan cũng hít sâu một cái rồi nuốt đan dược này vào, sau đó ngồi xếp bằng ở trong sân, bắt đầu lấy linh khí phân giải dược hiệu.

Nhưng điều khiến cho cô ấy hơi giật mình chính là tuy rằng linh khí bên trong tiên đan mỏng manh nhưng cũng không cần cô ấy dẫn dắt thì đã lại tự mình phân giải sau đó bắt đầu vận chuyển dọc theo toàn thân.

Một cảm giác ấm áp xuất hiện ở bên trên gò má của khuôn mặt Tân Sương Nhan.

Vị trí vết thương kia giống như ở ngày đông lại được ngâm trong Ôn Tuyền, vô cùng thoải mái.

Đồng thời Tân Sương Nhan kinh ngạc khi phát hiện vết thương trên đầu cũng lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được để yếu bớt.

Thời gian nửa nén hương trôi qua rất nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.