Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2139: Chương 2139




Anh ta bay đến trên đại trận, liền quát khế một tiếng, âm thanh giống như sấm rền, nổ vang bốn phương tám hướng.

Linh khí hung hồn bắt đầu chuyển động mà ra, bộc phát thực lực, rõ ràng là tiêu chuẩn hợp thể cảnh cấp cao.

Một vài người vốn dĩ muốn đi, cũng đều tạm dừng bước chân, nhìn về phía người đàn ông kia.

Nhưng mà lúc này, sắc mặt của cường giả hợp thể cảnh ngưng trọng, đôi mắt mang theo một tia lo nghĩ.

Anh ta hành lễ một cái rồi nhìn về phía đám người.

“Không biết là các vị ở trên đây, có vị nào là thân phận Dược Tôn không, phẩm cấp ít nhất cấp hai trở lên, nguyện ý theo tôi đi về hoàng cung chữa bệnh cho một người, một khi chữa được khỏi cho người đó, nước Bình Thạch sẽ dâng tặng một vạn tử kim linh tệ, đồng thời lập tức có thể sử dụng truyền thống trận pháp lên đường”

Người đàn ông đó nói xong, hiện trường lập tức vang lên một hồi âm ï nói chuyện.

“Lý Hầu gia cứ một thời gian lại đến đây nói một lần, kết quả ba ngày đã qua, người bệnh đó vẫn chưa được chữa khỏi?”

“Không biết là ai sinh bệnh, có thể để cho quốc chủ nước Bình Thạch ra mặt như thế”

“Trước đây cũng đi cùng không ít Dược Tôn rồi, xem ra là bệnh không hề đơn giản”

“Nhưng mà một vạn tử kim linh tệ này, khá thật đấy, cái này nếu có thể chữa được bệnh thì có thể kiếm được không ít đâu”

Mọi người đều bàn luận, hiện trường cũng có mấy người Dược Tôn bay lên, đi đến bên cạnh người người đàn ông đó, hỏi thăm tình hình cụ thể.

“Một vạn tử kim linh tệ, cái này với tôi ngược lại rất hữu dụng đấ Tân Trạm cũng có chút động tâm, bản thân vừa đúng lúc bởi vì phệ thiên trùng quá hao phí linh tệ mà phát sầu, có được một vạn tử kim linh tệ này, dưới tình huống cực khẩn, có thể nuôi dưỡng được 2500 phệ thiên trùng hoa văn màu vang, cái này có đủ để hình thành một sức mạnh cường đại.

Tân Trạm ở bên cạnh, Mộ Dung Di cũng có chút động tâm, nhưng bản thân là một độc sư, nếu như đối phương trúng độc mà làm ngược lại, sinh bệnh rồi sẽ không còn biện pháp nữa.

Hơn nữa bản thân thanh danh không tốt, nếu như bị những người đi cùng nhận ra, cũng là một loại chuyện phiền phức.

Mộ Dung Di do dự vẫn không cử động, Tân Trạm đã tức thì bay đi.

“Lý Hầu, lời ngài nói là thật à, là một vạn tử kim linh tệ hả?”

“Tôi nhớ rõ hôm qua là 5000 mà, một vạn tử kim này thật sự cho hả?”

Lúc này, bên cạnh người đàn ông đã bị vây quanh bởi mấy Dược tôn, đám dược sư loạn như cào cào, đại đa số đều là hỏi thăm về chuyện linh tệ.

Dù sao thì thời gian truyền tống đối với bọn họ mà nói cũng không quá quan trọng, dược sư không am hiểu chiến đấu, bọn họ không có hứng thú đối với chiến trận Tiên Ma.

Nhưng mà một vạn tử kim linh tệ này đã tương đương với mấy ngàn chu tiên thảo rồi, dược sư cũng vô cùng cần thiết.

“Đương nhiên là thật rồi, các vị Dược Tôn yên tâm, nếu như tôi công khai treo thưởng, tất nhiên sẽ khôn vả lại mặt mình, hơn nữa cái chuyện này, cũng đã đạt được sự tán thành của quốc chủ, chỉ cần chữa tốt cho người bệnh kia, thì linh tệ cho mấy người một phần cũng sẽ không thiếu” Người đàn ông cực kỳ chân thành nói.

Sau đó, còn có mấy dược sư lão luyện thành thục, hỏi thăm xem người bệnh này cụ thể là trạng thái như nào, cơ thể ra sao.

Nhưng Lý Hầu lại có chút úp úp mở mở, chỉ là để cho đám dược sư đích thân đến hoàng cung xem xem.

“Các vị Dược tôn đại sư, rất cảm ơn thành ý giúp đỡ của các vị, bản hầu vẫn còn phải ở lại chỗ này, thế nên tôi đã sắp xếp cho đám đệ tử của tôi mang các ngài về hoàng cung, hy vọng không trách cứ.”

Lý Hầu nói chuyện vô cùng khách khí, sau khi trả lời xong đám vấn đề của chúng dược sư, thì liền dẫn đến một người trẻ tuổi cho đám người.

Tân Trạm và đám người Tiết Phong, ước định tốt địa điểm tụ tập, rồi cũng lên đường.

Cung Doãn không cần nhiều lời, cũng đi theo sau lưng Tân Trạm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.