Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2452: Chương 2452




“Tôi có thể biết con thú này từ khi nào đã ký kết khế ước với cậu rồi trở thành linh thú bản mệnh không?” Đổng Tương Hàn hỏi.

“Đại khái là lúc tôi đạt thực lực Nguyên Anh Cảnh” Trình Tân đáp.

Đổng Tương Hàn gật đầu, không hỏi thêm gì nữa.

Có điều trong lòng ông ta lại thở dài một hơi, chẳng trách.

Lúc trước nhìn thấy được năng lực của Trình Tân, Đổng Tương Hàn cho rằng tương lai nhất định Trình Tân sẽ có thành tựu lớn, với trình độ tu luyện của Trình Tân hiện nay, cậu ta hoàn toàn có thể lựa chọn một con linh thú có huyết mạch thượng cổ.

Nhưng Trình Tân đã lựa chọn linh thú bản mệnh quá sớm, phỏng chừng thực lực của con linh thú này cũng không mạnh mẽ gì.

Có thể nói nó chính là một con linh thú tương đối bình thường thôi.

Suy cho cùng, lúc đó Trình Tân chỉ mới đạt đến Nguyên Anh Kỳ, không tìm thấy yêu thú có huyết mạnh hùng mạnh và thiên phú khiến người ta thỏa mãn cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù trong lòng tiếc nuối nhưng Đổng Tương Hàn cũng không quên mục đích chính.

Nếu đối phương đã đến từ gia tộc lớn, lại từng cứu sống Linh Tê thì ông ta chí ít cũng phải tìm ra nguyên nhân này.

Ông ta xuất ra một luồng linh khí rồi từ từ đưa vào bên trong cơ thể Chu Lam, cẩn thận dò xét một lượt.

“Quả nhiên không hề bị thương hay trúng độc, cũng có nghĩa là thân thể không có gì đáng lo ngại.”

Đổng Tương Hàn suy nghĩ một lúc, trở tay lấy ra các loại báu vật.

“Cậu Trình, những bảo vật này có thứ tới từ thượng cổ, có thứ thì do đích thân bản tôn luyện chế ra, có thể phán đoán chuẩn xác về trạng thái hoặc huyết mạch của yêu thú, nhưng trong quá trình đó có khẻ năng sẽ cần đến một chút máu của yêu thú.”

“Chuyện này không sao cả”

Trình Tân gật đầu, việc này anh có thể làm chủ thay Chu Lam.

Tên nhóc này mặc dù thích ngủ cũng không thể nào bằng lòng mỗi ngày đều cứ ngủ mê mệt như thế. . truyện ngôn tình

Đạt được sự đồng ý của Trình Tân, Đổng Tương Hàn cũng gật đầu.

Ông ta phân tán những bảo vật này ra, để Chu Lam bay vào trận pháp ở sâu trong đại điện, sau đó bắt đầu tiến hành phân tích kỹ lưỡng mọi thứ.

Trình Tân cũng đứng ở phía xa yên lặng quan sát.

Sắc mặt Đổng Tương Hàn vô cùng nghiêm túc, lúc thì dẫn ra một luồng khí tức của Chu Lam, khi thì gỡ xuống một cọng lông vũ đưa vào bảo khí rồi liên tục đánh ra linh quyết.

Nhưng theo thời gian từ từ trôi qua, vẻ mặt của Đổng Tương Hàn cũng dần trở nên mê man, hai đầu lông mày càng ngày càng nhíu chặt lại.

Trước đây ông ta vẫn tràn đầy tự tin, linh thú mà Trình Tân ký kết khế ước khi đạt Nguyên Anh Kỳ có thể đặc biệt được bao nhiêu chứ, nếu thật sự là linh thú đặc biệt thì lúc đó cũng không thể nào dễ dàng trói buộc lệnh hồn như vậy.

Suy cho cùng thì giữa Trình Tân và Chu Lam không phải quan hệ chủ tớ mà là quan hệ ngang hàng, điều đó có nghĩa là khế ước này do Chu Lam ký kết, nhưng linh thú có thực lực mạnh đều có tự tôn, cho dù bị uy hiếp cũng không thể chủ động làm như vậy.

Nhưng điều kỳ lạ là cho dù ông ta dò xét như thế nào cũng đều không phân biệt được Chu Lam là loại linh thú gì, nếu ngay cả chủng loại của đối phương đều không hiểu rõ thì sao có thể nói đến chuyện chữa trị được.

Chỉ còn lại một biện pháp cuối cùng.

Đổng Tương Hàn cắn chặt răng lấy ra một trận bàn bằng đồng thau có hình dáng cổ xưa, xung quanh nồng đậm linh khí.

Ông ta tùy tiện giơ lên, trận bàn liền rơi xuống đất, ngay lập tức hóa thành một trận pháp hình tròn với phạm vi mười mét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.