Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2461: Chương 2461




Thánh thú là loại linh thú phẩm cấp cao nhất, năng lực tu luyện cũng không khác mấy so với tu sĩ cao nhất, nếu như nói tu sĩ cuối cùng có thể phá vỡ hư không thì thánh thú cũng có thể.

Hơn nữa thánh thú nói đến thực lực hay trí tuệ đều là cấp mạnh nhất.

Có năng lực, có thiên phú, cho dù ở thời cổ đại, thánh thú đều là đối tượng mà mọi người tranh cướp.

Nhưng bọn họ hâm mộ cũng vô dụng, con tước điểu này đã ký kết khế ước với Tân Trạm. Cả hai đều thuộc loại tính mạng tương thông, một bên chết, thì bên còn lại cũng chết theo, bọn họ muốn đoạt cũng không được.

Sau khi nhìn thấy hai thần hồn của Chu Lam, Đổng Tương Hàn đã tìm hiểu nguyên nhân tại sao nó lại luôn hôn mê, cuối cùng cũng tìm ra đáp án.

“Đạo hữu Trình, linh thú này của cậu đã hôn mê bao lâu rồi” Đổng Tương Hàn hỏi.

“Khoảng vài tháng, giữa chừng có tỉnh lại một lần, rất nhanh lại ngủ tiếp” Tân Trạm nói.

“Vậy vẫn còn kịp”

Đổng Tương Hàn gật đầu nói: “Nguyên nhân mà linh thú này của cậu luôn hôn mê chính là vì hai thần hồn”

“Có liên quan gì đến thần hồn?” Tân Trạm trong lòng cũng khế lay động.

Bất kỳ tình huống nào một khi đã liên quan đến thần hồn, đều sẽ không đơn giản.

“Đúng vậy”

Đổng Tương Hàn nghiêm mặt nói: “Mặc dù tôi không biết linh thú này của cậu được sinh ra trong hoàn cảnh nào, nhưng linh hồn của tước điểu cánh vàng thất phẩm và thánh thú Chu Tước đều tồn tại trong cơ thể của cậu ta, hai thế lực này sẽ không ngừng lôi kéo hồn phách ý thức của cậu ta”

“Nói một cách đơn giản, bởi vì sức mạnh của cả hai hồn phách rất mạnh và không thể hợp nhất với nhau, vì thế luôn chiến đấu và giành quyền kiểm soát lẫn nhau. Vì vậy linh thú này của cậu tiêu thụ quá nhiều ý thức mới thường cảm thấy mệt mỏi”

“Hơn nữa, tình hình này sẽ tiếp tục xấu đi cùng với việc nâng cao tu luyện của linh thú. Bởi vì linh thú lớn lên thì thần hồn cũng sẽ mạnh lên theo, hai đứa trẻ nhỏ yếu đánh nhau, có lẽ sức phá hoại còn chưa lớn. Thế nhưng nếu hai tu sĩ mạnh mẽ chiến đấu đến chết, thì sông núi sẽ sụp đổ, tan vỡ”

“Nói cách khác, nếu như tôi mặc kệ không quan tâm để cho thần hồn tiếp tục lớn lên, thân thể của cậu ta sẽ chịu không nổi?” Sắc mặt Tân Trạm vô cùng khó coi.

Đồng thời, anh cũng có chút sợ hãi, cũng may là Ngô Thái Vĩnh đã đến đây. Nếu không Chu Lam sẽ tiếp tục hôn mê, sợ là sẽ ngủ đến chết mất.

“Tông chủ, ông có giải pháp nào không?” Ngô Thái Vĩnh cũng cau mày hỏi.

“Cách giải quyết thì cũng có” Đổng Tương Hàn nói.

Dù sao ông ta cũng là cường giả ngự thú, mặc dù có chút hổ thẹn trước linh thú này của Tân Trạm, nhưng nói về linh thú vẫn có hiểu biết, Đổng Tương Hàn vẫn đủ tư cách.

“Có hai cách”

Đổng Tương Hàn nhìn Tân Trạm nói: “Hai thần hồn này không thể dung hợp với nhau, cho nên việc đầu tiên là phải tìm cách loại bỏ thân hồn của Chu Tước, chỉ để lại thân hồn của linh tước cánh vàng. Lợi ích của cái này là bản thân của linh thú lấy tước điểu cánh vàng làm chủ thể, vì vậy sau khi loại bỏ, sẽ khôi phục mà không có trở ngại”

“Nếu loại bỏ đi, Chu Lam sẽ không bao giờ có thể trở thành thánh thú nữa” Tân Trạm nói.

“Chính là như vậy, phương pháp này là an toàn nhất, nhưng từ đó về sau linh thú của cậu sẽ từ từ biến thành linh tước cánh vàng.”

“Một cách khác chính là giữ lại thần hồn của Chu Tước và tiêu diệt linh hồn của linh tước cánh vàng. Nhưng vì máu trong cơ thể của Chu Lam gần với máu của linh tước cánh vàng hơn, vì thế cậu cần phải đổi máu cho cậu ta, ít nhất phải hơn một nửa mới biến thành máu của Chu Tước được”

“Nhưng máu của Chu Tước rất khó tìm, tôi đề nghị cậu nên cắt bỏ linh hồn thánh thú của cậu ta, như vậy cậu cũng không đến nỗi bị cậu ta cắn lại”

Đổng Tương Hàn nói đến đây lại lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.