“Ông chủ Hạ, người tu luyện có thể điều tiết linh khí trong cơ thể, rất khó nhận thấy được âm dương mất cân bằng, nhưng chính vì những đứa trẻ này bao gồm cả con gái ông, chưa từng trải qua tu luyện, nên mới dễ dàng bị nhiễm âm khí”
“Đúng lúc đêm nay vừa xảy ra Thiên cẩu thực nguyệt, sẽ làm kích động khí tức trong cơ thể bọn họ gây nên náo loạn, lúc này tôi mới có thể bày ra trận pháp, để cho các người cảm nhận được một chút.”
Lúc này Tân Trạm cũng đã xác định được vấn đề xuất phát từ tâm trận.
Ông chủ Hạ hơi ngớ ra, không ngờ Tân Trạm đều nói đúng hết tất cả.
Từ những khí tức thoát ra từ cơ thể của những đứa trẻ, chính bản thân cũng cảm nhận được chính xác một chút dấu hiệu của khí tức âm sát.
Mà cơ thể con gái lại nặng âm khí, càng dễ bị luồng khí tức này lây nhiễm.
Nhưng như thế chẳng phải là đang nói trận pháp của nhà mình thật sự có vấn đề lớn sao.
“Ông chủ Hạ, bây giờ ông có còn không tin Tân đạo hữu nữa không?” Giang Kim Thanh nói.
“Tôi, tôi tin”
Ông chủ Hạ hơi xấu hố, trước đó bản thân thật sự không quá tin tưởng Tân Trạm.
Nhưng hiện giờ cơ thể của những đứa trẻ người thường đều tỏa ra khí tức âm sát, việc này làm ông ta cũng không thể không tin được.
Sắc mặt ông chủ Hạ đỏ lên, chắp tay hành lễ nói: “Anh Tân, trước đó là do tôi đã sai lâm, không nghe theo lời cậu nói. Vẫn xin cậu hãy giúp chúng tôi tra xét trận pháp, nhà họ Hạ chúng tôi nhất định sẽ không để cho cậu phí công vô ích”
Quản gia Lý cũng xấu hổ, lúc này mới biết được đã hiểu lầm Tân Trạm.
“Đi đến tâm trận trước đi, để xác định xem rốt cuộc vấn đề là gì”
Tân Trạm vẫn chưa nói gì thì có mấy người đang chuẩn bị bay đi, Giang Ngọc Hân cũng thăm hỏi rồi bay đến, khi đã biết được tình hình, Giang Ngọc Hân trừng to hai mắt, nhưng vẫn hơi không tin như trước.
Mọi người bay lên, đi vào tâm trận ở đại điện lần nữa.
Lần này ông chủ Hạ quyết tâm phải kiểm tra tình hình của trận pháp, các trưởng lão cũng bất lực, chỉ đành tránh qua một bên.
Chẳng qua là vẻ mặt của bọn họ vẫn nghi ngờ, quả nhiên là đối với lời nói của Tân Trạm vẫn không quá tin tưởng như trước.
Tân Trạm cũng không để tâm đến suy nghĩ của bọn người đó.
Tuy rằng là trước đó Giang Kim Thanh đã liên hệ với Cảnh bà bà, mới để cho người đó đồng ý giúp đỡ mình, nhưng mà Tân Trạm cũng không muốn mắc nợ ân tình này.
Mà một khi bản thân anh giải quyết xong vấn đề về trận pháp của nhà họ Hạ, chắc chắn ông chủ Hạ sẽ truyền tin đến cho Cảnh bà bà, đến lúc đó thì đối phương cũng biết mà sẽ không tính ân tình này lên trên đầu của Giang Kim Thanh.
Hơn nữa, đối diện với bí mật bên trong tâm trận, trong lòng Tân Trạm cũng có một sự tò mò, rốt cuộc là có cái gì ở nơi đó.
Bọn người trưởng lão tóc trắng không đến mức nói dối, đến cuối cùng là vật gì, lẻn vào trong đó, phá hủy cân bằng âm dương đại trận.
“Ông chủ Hạ, các người ở lại đi, tôi đi vào là được”
Tân Trạm suy tư một chút, vì tránh để rút dây động rừng, anh kêu mọi người chờ đợi bên ngoài, một mình tiến vào trung tâm bên trong Đại Điện.
Mà sau khi đi vào trong đó, lọt vào trong tâm mắt, một mảng sáng mờ hiện trên mặt đất Tân Trạm làm bộ tu sửa lại bộ dạng trận pháp, hai mắt đảo qua hoa văn này kia, sau khi xác nhận không có dị thường, rồi sau đó mới mở to hai mắt nhíu mày.
Văn trận trên mặt đất, không có dấu vết của những thay đổi do con người tạo ra, điều này cũng chứng minh cho lời nói của trưởng lão nhà họ Hạ.
Nếu trận pháp không có thay đổi, vấn đề nằm ở nơi tích trữ khí chí dương.