Nhưng nếu cô gái váy đỏ thành khẩn cầu xin Giang Kim Thanh như vậy, với tính cách lương thiện hơn cả anh, chắc chắn anh ta sẽ không từ chối.
“Dựa vào đâu mà tôi phải nghe theo anh, chuyện này không thể nào xảy ra, anh đừng vọng tưởng nữa” Giang Ngọc Hân kiêu ngạo nói.
“Vậy tại sao cô không dám thử chứ?” Tân Trạm nói.
“Tôi có gì mà không dám hả?” Giang Ngọc Hân bị kích động tới mức nóng nảy.
“Có chuyện gì thế cậu Tân”
Hai người đang nói chuyện thì cửa phòng mở ra, Giang Kim Thanh đi ra ngoài, nhìn thấy hai người tranh cãi, không khỏi cảm thấy sửng sốt.
“Đã nhìn thấy chưa” Giang Ngọc Hân đắc ý chỉ Giang Kim Thanh, cô ta mang theo dáng vẻ của người chiến thắng.
Nhưng giây tiếp theo, sắc mặt cô ta trở nên khó coi, khuôn mặt nhỏ sụp đổ trong phút chốc, như thể bị sét đánh trúng.
Chỉ thấy Giang Kim Thanh nhường đường, một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp mặc váy hồng chào anh ta, rồi nhanh chóng bỏ đi.
“Anh trai, anhl”
Mặt Giang Ngọc Hân đỏ bừng lên, tức đến mức suýt chút nữa ho ra máu.
Lúc trước cô ta còn thề thốt như đinh đóng cột, chắc chắn là anh trai mình không giống như Tân Trạm, kết quả lại chẳng có gì khác nhau.
Lẽ nào chuyện kiểu này thú vị đến vậy sao, lại còn làm cùng với người không quen biết.
“Xem ra anh trai cô cũng là tên xấu xa háo sắc” Tân Trạm xát muối vào vết thương.
Giang Ngọc Hân tức đến mức toàn thân phát run, cô ta dậm chân hung hăng, xoay người bỏ đi.
“Có phải em gái tôi hiểu lầm gì đó rồi không?” Sững sờ một lúc, Giang Kim Thanh mới ngỡ ra.
“Không sao, đều là đàn ông, tôi có thể hiểu được” Tân Trạm võ vai đối phương.
“Tân đạo hữu, chẳng lẽ anh đã từ chối” Giang Kim Thanh Sửng sốt.
“Đương nhiên, sao tôi có thể làm chuyện như thế này” Tân Thành cười nói: “Đừng giải thích, chuyện này không cần nói với tôi: Nhìn khuôn mặt to lớn của Giang Kim Thanh đỏ bừng, Tân Trạm cũng cảm thấy khá thú vị.
Vài ngày sau đó, một đường gió yên biển lặng.
Có tấm biển của Ma Tông ở đây, cũng không còn gặp phải ma tu liều chết tới cướp bóc nữa.
Ban ngày Tân Trạm luận bàn luận với Giang Kim Thanh, buổi tối tiếp tục luyện Thiên Hỏa cung và Diệt Thế tiễn.
Có lẽ chuyện đêm đó bị Phan Hùng biết được, cho nên những ngày sau ông ta không tặng mỹ nữ gì nữa.
Ban ngày, thỉnh thoảng Phan Hùng vẫn mời Tân Trạm và Giang Kim Thanh dự tiệc, Tân Trạm và Giang Kim Thanh đều rất lễ phép, miễn cưỡng tham gia.
Nhưng đến cuối cùng, Phan Hùng cũng không làm bất kỳ chuyện gì khác lạ, chính ông ta cũng nói rằng chỉ là thích kết bạn với dược tôn.
Về phần Giang Ngọc Hân, có lẽ là Giang Kim Thanh đã giải thích một lượt, qua hai ngày tâm trạng mới tốt trở lại, chỉ là vẫn hung hăng trừng mắt với Tân Trạm mấy cái, khiến anh cảm thấy tính tình của phụ nữ thật sự không có cách nào hiểu được.
Năm ngày đã trôi qua, thời tiết càng ngày càng trở lạnh lo hơn.
Chỗ sâu của Bắc Vực giống như Bắc cực của Lam tinh, càng đi về phía Bắc thì càng rét lạnh.
Đương nhiên mức độ băng lạnh vượt xa với Lam tinh.