Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2763: Chương 2763




“Còn nữa, cậu là người nào, sao lại xuất hiện ở nội môn Cực Hàn Cung?”

“Là nam tu lúc trước xông vào nội môn, cậu thế mà còn dám tới”

Còn những trưởng lão nhìn thấy Tân Trạm đều đặt câu hỏi.

Bị rất nhiều trưởng lão vây quanh vào chính giữa, sắc mặt trưởng lão Sử càng thêm đắc ý, Tân Trạm muốn giết chết Sử Thi Vũ, những trưởng lão này cũng không đồng ý được.

Trừ phi, giống như lúc Tân Trạm giết người của Cực Hỏa Môn, giết chết toàn bộ bọn họ.

Ngoại trừ cách đó, Tân Trạm không có phương án nào tổn thương tới Sử Thi Vũ được.

Sử Thi Vũ cũng nhẹ nhõm thở ra.

Nhưng khiến anh ta càng thêm vui mừng khôn xiết, chính là các trưởng lão xuất hiện, khiến tâm trạng anh ta ổn định lại, trên bầu trời, bão táp bỗng nhiên bắt đầu nổi lên.

Hư không run rẩy, linh khí nhiều vô số kể ngưng tụ lại phía trên, dần dần hóa thành một bóng người.

Một hơi thở mạnh mẽ từ bóng người ấy thả ra.

“Ba, cô đưa tới được hư ảnh thần hồn của ba cháu rồi”

Sử Thi Vũ hết sức vui mừng, cảm nhận được hơi thở quen thuộc kia rõ ràng chính là cha, cũng chính là thần hồn của người đứng đầu của nhà họ Sử.

“Đây là chuyện đương nhiên mà, Sử Thi Vũ. Cô không thể nhìn cháu vùi thân trong tay người như thế được, hiện giờ, cháu có thể yên tâm được rồi” Trưởng lão Sử cũng lộ ra vẻ tươi cười.

“Muốn giết cháu của tôi, có nhiều trưởng lão như vậy che chở, anh trưởng độ kiếp cảnh cũng gần tới nơi, cậu giết thế nào đây?”

“Đúng rồi cô, một lúc nữa ba cháu tới đây, để ba bắt sống người này, sau đó hãy giao cho cháu tra tấn” Ánh mắt Sử Thi Vũ mang theo ngoan độc.

Chuyện lần này đã kinh động đến cả cha, tự mình dám chắc phen này không thể thiếu trách mắng răn dạy, vậy nên nhất định trước hết phải ra sức trả thù Tân Trạm mới có thể phun ra được cục tức này.

Còn về phần Tô Uyên, miễn là anh ta có thể chuyển mình, còn rất nhiều thời gian có thể đối phó cô!

“Tân Trạm, không phải cậu muốn giết Sử Thi Vũ sao, bây giờ tôi đứng ở đây này, cậu tới giết đi!”

Trưởng lão Sử giễu cợt nhìn Tân Trạm đang ở giữa không trung, lớn tiếng gọi, xả ra tức giận trong lòng.

Tân Trạm cùng lắm cũng chỉ là một tán tu, thế mà lúc trước còn tự mình hét lớn trước mặt, giọng điệu không hề có chút tôn trọng nào, thừa dịp này, bà ta phải tìm lại đúng thế trận.

Sử Thi Vũ đứng phía sau trưởng lão Sử, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười khoái chí.

Cho dù anh có dùng hết thủ đoạn, không tiếc bị thương tổn lẫn nhau đến đâu, cuối cùng cũng như lúc trước không giết được mình.

“Cho rằng như thế này thì tôi không thể giết được Sử Thi Vũ sao? Thế nên mới khiêu khích tôi?”

Tân Trạm lộ ra vẻ cười nhạt.

Trong lòng anh lúc này đã căm giận tới mức không thể tưởng tượng được.

Chẳng phân rõ phải trái, đổi trắng thay đen.

Cho rằng người của Cực Hàn Cung ngăn cản, cho rằng rơi xuống một thần hồn của cường giả độ kiếp cảnh, mình sẽ lui bước, chân tay luống cuống, rồi sẽ thất bại.

“Tôi đã nói muốn giết người này, cho dù là ai cũng không thể cản được”

Suýt nữa đã hại cả đời Tô Uyên, hôm nay anh không thể buông tha cho Sử Thi Vũ được.

Trong đôi mắt Tân Trạm ngập tràn điên cuồng, trên toàn thân, một luồng hơi thở kỳ dị dày đặc tỏa ra.

Tức khắc sắc trời ập tối, tựa như lôi kiếp tới, mây đen kéo đầy khuất lấp mặt trời, trong phạm vi nghìn dặm đều tối đen như mực!

Mà ở dưới bầu trời, cả người Tân Trạm sấm sét vờn quanh, cả thân thể dần dần trở nên như mặt trời chói mắt, nhất là trong đôi mắt kia, phát ra thần quang vĩnh viễn không thể dập tắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.