Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 426: Chương 426




Rất nhanh, Tần Trạm đi tới cửa hiệp hội võ đạo thủ đô,

Đứng ở cửa, Tần Trạm cảm nhận được khí tức uy nghiêm theo phong cách cổ xưa,

Cánh cửa kia càng giống như con cự thú há cái miệng to như chậu máu, giống như muốn nuốt sạch người ta,

Tần Trạm đứng ở cửa rất lâu, sau đó nhanh chóng tiến vào,

Trong hội trường, Thương Trụ nhận được tin trước tiên,

“Thư ký Trịnh, cậu ta đến rồi.” Thương Trụ nhỏ giọng nói,

Thư ký Trịnh híp mắt, mỉm cười nói: “Không nghĩ tới cậu ta thực sự dám tới.”

“Ha ha, thư ký Trịnh, có khả năng là cậu không hiểu gì về Tần Trạm rồi.” Thương Trụ cười đắc ý nói: “Người này trước hai mươi lăm tuổi vô cùng bình thường, bây giờ đột nhiên nổi tiếng, tất nhiên là rất kiêu ngạo, cho rằng mình vô địch thế giới.”

Thư ký Trịnh gật đầu nói: “Không sai. Đây cũng là nguyên nhân thiên tài dễ chết non.”

Khi nói chuyện, Tần Trạm đã đi vào trong hội trường,

Vị trí của anh là đứng đầu,

“Còn rất nể mặt mình nữa.” Tần Trạm trêu ghẹo,

Ở trong này, thần thức của Tần Trạm không thể mở ra, cho nên anh không biết rốt cuộc bốn phía ẩn nấp bao nhiêu cao thủ,

“Tần Trạm, cậu còn dám tới?” Lúc này, có người “vù” một tiếng đứng dậy,

“Tên ác đồ này, vậy mà giết môn chủ của Thiên Nguyên Môn! Lại càng khiến tông môn của chúng tôi ngày đêm kinh hãi!”

“Không sai, chúng tôi ước gì có thể băm cậu ra vạn đoạn!”

Tần Trạm nhìn bọn họ một cái, cười mỉa nói: “Sợ sao? Còn dám gây sự với tôi, kế tiếp tôi sẽ giết ông!”

Môn chủ của tông môn kia bị dọa sợ sắc mặt lập tức thay đổi,

Sau đó ông ta giống như chú ý tới mình thất thố, lúc này giận dữ nói: “Hôm nay chúng tôi nhiều người như vậy, sao có thể để mặc cậu xằng bậy! Lần trước để cậu may mắn trốn thoát, lần này không có cơ hội tốt như thế đâu!”

Tần Trạm cười mỉa nói: “Một đám ô hợp, các ông gây khó dễ được cho tôi sao?”

Khi nói chuyện, Tần Trạm vươn tay ra, một chưởng đánh ra ngoài!

Môn chủ kia vội vàng lấy vũ khí để trước ngực, muốn ngăn cản nhưng uy lực của chưởng này rất mạnh, vậy mà trực tiếp đánh nát vũ khí của ông ta, sau đó đánh mạnh vào ngực ông ta!

Ngực của ông ta lập tức bị đánh bẹp, cả thân thể bay lên, đánh vào tường ở hội trường!

“Bốp” một tiếng, thân thể ông ta rơi xuống, cuối cùng không đứng dậy đượ!

c Một chưởng, đã chết!

Tuy môn chủ kia chỉ mới tiến vào cảnh giới võ tông, nhưng bị một chưởng đánh chết, vẫn khiến mọi người cảm thấy run sợ,

Tần Trạm này, hình như càng mạnh hơn trước rồi!

“Còn có ai muốn giết tôi nữa không?” Ánh mắt Tần Trạm rét lạnh như dao, đảo qua mỗi người ở đây,

Mọi người giận mà không dám nói gì,

“Được rồi.” Lúc này Thương Trụ mở miệng nói: “Hôm nay là đại hội trăm tông, chính là nơi bàn chuyện lớn, không phải nơi giải quyết ân oán cá nhân của các người.”

Tần Trạm hừ lạnh trong lòng, sau khi anh ngồi xuống thì nhắm mắt lại,

Cho dù xung quanh tung hoành sát khí, nhưng Tần Trạm ở giữa gió bão vẫn vững như núi Thái Sơn,

Thương Trụ hơi híp mắt, không khỏi cười mỉa một tiếng,

“Người này quá kiêu ngạo, hôm nay nhất định phải giết cậu ta.” Một người đàn ông trung niên ở bên cạnh mở miệng nói,

Người đàn ông trung niên này tên là Tô Trường Minh, là ông cụ Tô phái tới,

“Ông Tô cứ yên tâm.” Thương Trụ thản nhiên nói,

Sau đó Thương Trụ chậm rãi đứng dậy,

Ông ta đứng trên đài, thản nhiên nói: “Hôm nay mời mọi người tới, mục đích chỉ có một, là vì thảo phạt tên ác đồ mặc áo đen kia!”

Những lời này vừa nói ra, mọi người rộ lên,

“Nghe nói người mặc áo đen đã giết hơn mười người, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.”

“Không sai, hơn nữa thực lực người chết cũng không tầm thường, trong đó bao gồm đệ tử của mỗi tông môn lớn.”

“Con tôi đã chết trong tay gã ta! Tôi ước gì có thể băm gã đó ra để ăn!”

Tất cả môn chủ của các tông môn đều phẫn nộ, chỉ riêng Tần Trạm không thèm để ý tới,

“Quản lý Thương, xin hỏi hiệp hội võ đạo thủ đô có manh mối không?” Lúc này có người đứng dậy hỏi,

Thương Trụ mỉm cười nói: “Nếu không có manh mối, sao dám quấy rầy mọi người?”

Sau đó Thương Trụ cầm điều khiển từ xa nói: “Mọi người xem một phần tài liệu trước đã.”

Trên màn hình to, chỉ trong nháy mắt xuất hiện tư liệu liên quan tới người mặc áo đen: Thực lực cao cường, mặc áo đen, tốc độ rất nhanh, vận dụng tà thuật..,

“Mọi người đều biết rồi đấy, thủ đoạn của người áo đen vô cùng tàn nhẫn, sẽ hút khô nội kình của người bị hại, mỗi người chết đi, chỉ còn lại một tấm da người.” Thương Trụ chậm rãi nói,

Nghe thấy câu này, Tần Trạm hơi híp mắt, chân mày cau lại,

“Thủ đoạn cỡ này, hiệp hội võ đạo thủ đô chúng tôi từng điều tra, chính là một môn tà thuật, tên là Phệ Linh Thuật.” Thương Trụ tiếp tục nói: “Người vận dụng thuật pháp này, sẽ tăng thực lực rất nhanh.”

“Phệ Linh Thuật?” Lông mày Tân Trạm nhíu lại, chỉ trong nháy mắt đã hiểu ra,

“Lão già này, trái lại hiểu rất rõ về mình” Tần Trạm cười mỉa nói,

Sau khi Thương Trụ nói xong những lời này, ánh mắt nhìn về phía Tân Trạm,

“Mời mọi người xem một đoạn video clip.” Thương Trụ lại ấn điều khiển từ xa,

Trên màn hình to, chỉ trong nháy mắt xuất hiện một đoạn video clip,

Mà nội dung video clip này, đúng là cảnh Tân Trạm dùng Phệ Linh Thuật giết người!

Nhìn thấy video trên màn hình to, trong lòng Tần Trạm kinh hãi,

Hiệp hội võ đạo thủ đô quay được tư liệu này từ khi nào? Vậy mà mình không hay biết gì?

“Mời mọi người xem, thuật pháp trong video clip này, có vài phần tương tự với người mặc áo đen kia?” Thương Trụ cười mỉa nói,

“Quả thực là giống như đúc!”

“Đây không phải là Phệ Linh Thuật sao? Là ai tu hành tà thuật như thế?”

- Chậc chậc, tuy video clip này qu không rõ lắm, nhưng ánh sáng màu vàng kim này, thân thể bá đạo, hình như có chút tương tự người nào đấy ở đây.”

Khi nói chuyện, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tần Trạm,

Tần Trạm ngồi yên không cử động, im lặng không nói,

“Tân môn chủ, cậu không có lời nào muốn nói sao?” Thương Trụ cười mỉa nói,

Tần Trạm liếc mắt nhìn ông ta: “Có gì để nói? Nếu ông để tôi nói hai câu, vậy thì đợi tôi ân cần thăm hỏi mẹ ruột nhà ông đi”

“Tần Trạm, cậu!” Thương Trụ lập tức giận tím mặt,

Ông ta nghiến răng nói: “Video clip đã ở đây, cậu còn lời nào muốn nói “Quả nhiên là Tân Trạmf”

“Chẳng trách tốc độ tu hành của cậu ta nhanh như thế, hóa ra là dùng tà thuật!”

“Tôi còn thực sự coi cậu ta là thiên Ị”

tài gì đó cơ, hóa ra là dựa vào tà thuật “Giết cậu ta, báo thù cho con trai đã chết của tôi!”

Mọi người giận không kiềm chế được, nội kình khủng bố dập dờn ở trong hội trường,

Tần Trạm thờ ơ nhìn Thương Trụ, nói: “Vì hãm hại tôi, ông đúng là nhọc lòng.”

“Hãm hại cậu ư?” Thương Trụ khẽ hừ một tiếng: “Bây giờ chứng cứ đặt ngay trước mặt, cậu còn nói tôi hãm hại cậu? Tần Trạm, cậu còn chưa biết tội!”

Tiếng hét này vang lên, hiện trường lập tức trở nên rất yên tĩnh,

Tần Trạm nhìn Thương Trụ, chậm rãi đứng dậy nói: “Hiệp hội võ đạo thủ đô còn phế vật hơn tôi tưởng tượng, các ông không tìm được hung thủ, lại đổi tội lên người tôi? Nhưng mà cũng không sao, dù sao ở trong mắt tôi, các người vốn có mắt không tròng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.