Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 434: Chương 434




“Vậy rốt cuộc anh là ai!” Người đàn ông mặc áo đỏ lạnh lùng nói,

“Vấn đề này cứ xuống địa ngục mà hỏi.” Nói xong, cơ thể Tô Vũ biến mất không thấy đâu!

Người đàn ông mặc áo đỏ hét lớn một tiếng, anh ta vận động nội kình trong người, trên tay ngưng tụ ra một sợi xích màu vàng!

Sợi xích “vừ” một cái bay về phía Tô Vũ! Nhưng lúc sợi xích chạm vào Tô Vũ, lập tức bị vỡ nát!

Sau lưng Tô Vũ ngưng tụ một bóng đen cao lớn! Bóng đen này phát ra hơi thở như ác ma!

Tử khí mới tỏa ra đã khiến bốn nhà thám hiểm phát run!

Giấy tiếp theo, Tô Vũ để lộ bàn tay to, xu thế định nghiền ép, trực tiếp đè xuống bốn người!

“Á!” Cơn đau nhức kéo tới! Nhà thám hiểm cảm thấy linh hồn và nội kình của mình đang bị tách ra! Bị cứng rắn rút hết không còn lại gì,

Linh hồn của họ bị Tô Vũ cứng rắn hút ra, sau đó, bóng đen cao lớn phía sau lưng anh ta lại bắt linh hồn của họ, cắn xé từng miếng từng miếng!

Tiếng kêu đau đớn vang lên không dứt, họ khàn cả giọng cầu cứu, vang dội như tiếng chuông chùa!

Nhưng nơi đây như một thế giới riêng biệt, đừng nói âm thanh ngay cả thần thức của họ cũng không thể phát ra đượ!

c Chỉ chốc lát sau, bốn nhà thám hiểm đã bị Tô Vũ hấp thu hoàn toàn!

Sau khi hấp thu xong, bóng đen sau lưng anh ta lại bùng nổ!

Người Tô Vũ phát ra âm thanh “rắc rắc”, người anh ta cong về sau nhưng độ cong cực kỳ quỷ dị, từng khớp xương đều có tiếng nổ vang lên!

“Ôi, cảm giác này quá đã.” Tô Vũ gào lên như tiếng dã thú gầm rú! Nội kình của anh ta gần như đã đến mức sắp phun trào rồi!

Bởi vì trong cơ thể anh ta có một linh hồn siêu mạnh đang tồn tại, vì thế Tô Vũ không cần thăng cấp cảnh giới đã có thể trực tiếp thăng cấp tu vi!

Điểm khác biệt với thuật phệ linh chính là, thuật phệ linh chỉ có thể hấp thu nội kình, mà người đàn ông áo đen này thì cắn nuốt cả linh hồn!

“Nửa bước đại võ tông, nửa bước đại võ tông ha ha ha!” Tô Vũ cười như điên!

Đây là sức mạnh mà anh ta chưa từng được cảm nhận! Loại cảm giác này khiến Tô Vũ cảm thấy vô cùng thỏa mãn và tự tin,

“Răng rắc răng rắc.”

Huyễn thuật không gian bắt đầu sụp đổ Tô Vũ rơi xuống trước mặt mọi người!

Thấy người áo đen này, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi!

“Là, là người áo đen!” Có người kêu lên đầy kinh ngạc,

Theo bản năng nhìn về phía Tân Trạm đang ở sau lưng họ, phát hiện Tần Trạm vẫn đứng đó,

“Hả? Lẽ nào Tần Trạm không phải hung thủ?” Có người kinh ngạc nói,

“Khà khà khà.” Tô Vũ dùng bí thuật che mặt, không ai nhìn rõ,

Giọng nói của anh ta kỳ dị, càng không ai đoán ra thân phận của anh ta,

“Hôm nay tất cả các người sẽ trở thành thức ăn của tôi.” Tô Vũ liếm môi một cái, hưng phấn nói,

Kiều Thành cười nhạt đáp: “Lớn giọng ghê! Chúng tôi đang tìm anh, không ngờ anh lại tự đưa thân tới cửa.”

“Kiều Thành của Trung Nguyên” Tô Vũ gọi tên Kiều Thành,

“Anh biết tên tôi?” Kiều Thành nhàn nhạt cười nói,

“Vậy mà còn dám làm càn! Quỳ xuống!” Giây tiếp theo, nụ cười của Kiều Thành biến mất, thay vào đó là khí thế cực mạnh!

Nhưng Tô Vũ lại cười lạnh nói: “Kiều Thành của Trung Nguyên là cái thá gì chứ! Nhưng nếu nuốt anh, thực lực của tôi nhất định có thể càng hoàn hảo.”

Kiều Thành híp mắt nói: “Anh nghĩ tôi là phế vật của máy gia đình rác rưởi kia ư? Lén la lén lút, không dám gặp ai phải không? Hôm nay tôi sẽ đập nát đầu anh!”

Nói xong, hơi thở của Kiều Thành tăng vọt!

Thân là đệ tử bậc nhất của Trung Nguyên, thực lực của Kiều Thành không cần nhiều lời!

Chân khí của anh ta vừa phát ra, cảm giác áp bách kinh khủng ập đến!

Một vài người có thực lực thấp trực tiếp bị chấn động hộc máu!

“Đây là Kiều Thành của Trung Nguyên sao, quả nhiên danh bất hư truyền!” Có người gắng sức chống lại sức ép này, vẻ mặt sợ hãi than thở,

Lúc này, Tần Trạm đứng cách đó không xa đang lạnh lùng nhìn người áo đen này,

Anh dùng thần thức thăm dò khuôn mặt anh ta, lại phát hiện năng lực ẩn núp của người áo đen này cực kỳ cao thâm, dù là Tần Trạm thì cũng chỉ có thể thấy được một tầng sương mù rất mỏng,

Năng lực che giấu này sợ rằng còn mạnh hơn gấp mấy lần Chúc Diêu!

“Ầm!”

Người áo đen và Kiều Thành đấu nhau làm một số vách đá vỡ nát!

Chiêu thức của Kiều Thành vô cùng mạnh, mỗi đòn đều đánh thẳng vào tử huyệt của người áo đen,

Nhưng cơ thể của người áo đen giống như ma quỷ có một không hai, mấy trăm chiêu của Kiều Thành không thể chạm nổi vào góc áo của anh ta!

Trong lúc nhất thời, Kiều Thành trở thành niềm hy vọng của mọi người,

“Kiều Thành của Trung Nguyên quả nhiên danh bất hư truyền!” Có người kêu lên!

Thấy thuật pháp hơn người của Kiều Thành, mọi người ai cũng kinh ngạc kêu vang!

Duy chỉ có Tân Trạm và Chúc Diêu im lặng không nói,

Nhìn qua có vẻ như Kiều Thành đang chiếm thế thượng phong, nhưng trên thực tế người đàn ông đen kia chưa ra chiêu, anh ta chỉ đang né tránh mà thôi!

Không khác gì đang trêu người,

Kiều Thành cũng nhìn thấu ý đồ của đối phương, anh ta ngừng động tác, lạnh lùng nhìn Tô Vũ, nói: “Sao anh chỉ né?”

Tô Vũ nhếch môi cười đáp: “Ha ha ha Kiều Thành của Trung Nguyên thật sự không tâm thường, nếu là trăm ngày trước có lẽ tôi chưa chắc đã thắng được.”

Hiển nhiên những lời này là do bản thể của Tô Vũ nói, thứ hạng của Kiều Thành ở trên Tô Vũ, thực lực của Kiều Thành cũng hơn Tô Vũ một bậc, nhưng hai người chưa từng có cơ hội so chiêu,

“Ít nói nhảm thôi.” Hai tay Kiều Thành vung lên, một cây trường thương bất ngờ xuất hiện trong lòng bàn tay anh ta,

Cây trường thương này được chế tạo đặc biệt bởi thợ luyện khí cao cấp nhất của nhà họ Kiều chế tạo ral Là v khí bậc nhất!

Tuy vũ khí này chẳng khác gì vũ khí của đại võ tông nhưng trong giới đại võ tông có thể nói rằng là vô địch,

“Thương Thánh Anh?” Tô Vũ cười đầy quỷ dị: “Nghe nói anh từng dùng cây thương này giết chết sáu vị võ tông đỉnh phong, không biết là thật hay giả,

“Anh thử một chút là biết.” Kiều Thành không nói nhảm nữa, anh ta gâm lên một tiếng, trường thương “vù” một cái bay về trước!

Trong chớp mắt, một tia sáng cực kỳ chói mắt tụ trên đầu cây thương, sau đó “ầm” một tiếng xông về phía Tô VũiI Tất nhiên Tô Vũ sẽ không chống đỡ trực diện, người anh ta như chim yến, nhanh như chớp né thoát,

- Aml”

Ngôi mộ sau lưng Tô Vũ đột nhiên phát sáng, vô số tảng đá lăn từ đó xuống!

“Ba mươi sáu thuật!” Kiều Thành hét lớn một tiếng, cây thương trong tay “Vù vù vù” không ngừng đâm về phía trước,

Chưa được một giây sau, anh ta đã đâm thương vê trước tròn ba mươi sáu phát!

Thương đánh đến như bão cuốn, muốn tránh cũng không đượ!

c Mặc cho Tô Vũ có nhanh thế nào đi chăng nữa người cũng bị đâm trúng mấy phát! Máu đen chảy ra từ vết thương,

“Cậu Kiều quả nhiên thiên hạ vô địch!” Thấy cảnh này, mọi người không nhịn được kinh sợi “Mong cậu Kiều bắt người này nhanh lên, báo thù cho người đã khuất |”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.