Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 480: Chương 480




Thần linh lườm Hứa Bắc Xuyên, bàn tay lớn lập tức tùy ý vung về phía trước một cái, thân hình Hứa Bắc Xuyên lập tức bay ra ngoài như mũi tên rời cung!

“Chó mèo cũng dám cản tôi?” Thần linh cười lạnh nói.

Mặc dù chỉ là một kích tiện tay, nhưng dù sao đây cũng là đại võ tông, tổn thương ông ta tạo thành không thể so sánh Không phải tất cả mọi người đều có cơ thể rắn chắc như Tần Trạm, dưới một chưởng này, Hứa Bắc Xuyên đã bắt đầu có chút khó có thể đứng dậy.

Dân chúng còn lại vốn muốn giúp đỡ, nhưng khi bọn họ nhìn thấy kết cục của Hứa Bắc Xuyên lập tức lùi bước Thần linh từng bước đi tới trước mặt Tần Trạm, ông ta chậm rãi giơ tay lên, một luồng khí kình kinh khủng lập tức ngưng tụ lại.

Hứa Bắc Xuyên vô cùng sốt ruột, anh ta liều mạng cũng muốn đứng dậy, lại phát hiện cơ thể bị thương nặng, căn bản khó có thể đứng dậy!

“Đậu xanh rau má bà nội nhà ông!” Đúng lúc này, bỗng nhiên Hứa Bắc Xuyên nghĩ ra đối sách! Tuy rằng anh ta bị thương nặng, nhưng ít nhất không ảnh hưởng tới cái mồm nói chuyện!

Anh ta quan sát vị thần linh này trước: Cao mấy thước, đầu hói, bởi vì sống lại nên trên mặt để lại mấy vết sẹo.

Mà tỉ lệ cơ thể của ông ta vô cùng mất cân đối, tay thì rất dài, chân lại rất ngắn, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.

Vì vậy, Hứa Bắc Xuyên cắn răng nổi giận mắng: “Cái đầu trọc của ông nhất định là bị chị Phượng kẹp nên không mọc nổi tóc nữa đúng không? Hai cánh tay của ông dài như vậy, có phải mẹ của ông là khỉ đầu chó hay không?”

Hành vi của Hứa Bắc Xuyên lập tức khiến người xung quanh ngây ngẩn cả người.

Lời nói thô tục như vậy, sao có thể phát ra từ miệng của một người thanh niên chứ!

Vị thần linh kia lườm Hứa Bắc Xuyên một cái, sau đó khẽ hừ một tiếng, không để ý đến.

“Dựa vào cái đức hạnh đó của ông mà còn muốn làm thần hả, ông làm cái búa ấy, tôi xxx ông, bố khỉ, thật hối hận lúc trước không bắn ông vào tường, đều tại con khỉ đó quá quyến rũ.

Bị chửi bậy một trận, cuối cùng vị thần linh này có chút mất kiên nhẫn.

“Một con giun để mà cũng dám hô to gọi nhỏ trước mặt tôi?” Thần linh giơ tay lên, lạnh nhạt nhìn về phía Hứa Bắc Xuyên.

“Con ngoan của tôi, năm đó mẹ con đánh rắm cũng không lớn lối như con.” Hứa Bắc Xuyên lau vết máu trên khỏe miệng, cười híp mắt nói.

Sắc mặt thần linh lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nói: “Không biết sống chết.”

Nói xong, bàn tay ông ta chợt đẩy về phía trước, một luồng sức mạnh kinh khủng lập tức ập tới Hứa Bắc Xuyên!

“Súc Địa Thành Thốn!”

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Hứa Bắc Xuyên thi triển Súc Địa Thành Thốn mà Tần Trạm dạy Đây là lần đầu tiên anh ta thi triển, chỉ dịch chuyển không đến mười mét, vừa khéo tránh khỏi một kích trí mạng này!

“Ồ?” Thần linh nhíu mày: “Tốc độ ngược lại rất nhanh, nhưng cậu chỉ gặp may lần này thôi.”

Trên tay ông ta lại ngưng tụ khí kình, lạnh nhạt nhìn Hứa Bắc Xuyên!

“Đoàng đoàng!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên trên bầu trời giáng xuống một đạo sấm rền!

Đạo thiên lôi này rộng chừng năm mét, chớp mắt rơi xuống đã trực tiếp bổ mặt đất thành một cái hố to!

Thiên kiếp của Tần Trạm vốn cường thịnh hơn người thường, mức độ của đạo thiên lôi này kinh khủng vượt ngoài tưởng tượng.

Người tránh không kịp bị tan xác tại chỗ! Cả thần linh cũng bị thương nặng đến liên tục thổ huyết “Thiên kiếp mạnh thật!” Thần linh nói.

“Đoàng đoàng”

Trên bầu trời nổi lên đạo thiên lôi thứ hai, giống như sẽ đánh xuống bất kỳ lúc nào.

Sắc mặt thần linh hơi khó coi, ông ta vội vàng lùi lại mấy bước, sợ bị thiên lôi này đánh trúng.

“Thiên lôi khủng bố như thế, chiếu rọi tương lai của kẻ này.” Thần linh hít sâu một hơi, trong lòng loáng thoáng lo lắng.

Tu tiên vốn là hành động nghịch thiên, thiên phú càng mạnh thì thiên lôi đánh xuống càng khủng bố hơn!

Thiên kiếp mà Tần Trạm độ kiếp bây giờ mạnh hơn tất cả mọi người mà thần linh đã gặp!

“Cho dù là con cưng của thời đại mình, thiên kiếp có thể khủng bố đến mức này cũng chỉ lác đác mấy người.” Thần linh hít sâu một hơi.

Phải biết, con trời của thời đại kia cũng là người tranh phong với trời, có ai không bất khả chiến bại trên chính đạo? Có ai là chưa từng giết mấy đại năng đương thời? “Kẻ này không thể giữ lại.” Thần linh hít sâu một hơi, lòng bàn tay của ông ta nâng lên một đạo khí kình màu đen, cách một khoảng xa chụp về phía Tần Trạm!

“Ầm ầm!”

Lúc này thiên lôi lại đánh xuống! Dưới đạo thiên lôi này, toàn bộ hiện trường đều hóa thành một biển sấm sét trắng xóa Thần linh biến sắc, đôi mắt ông ta đột nhiên biến thành màu đỏ, hòng xuyên qua thiên lôi này tìm vị trí Tần Tram.

Thế nhưng ông ta ngạc nhiên phát hiện, cho dù là đội “Mắt Thiên Minh” của ông ta cũng không thể nào xuyên qua thiên lôi trắng xóa này!

“Bất kể thế nào, mình cũng phải giết thằng nhãi này.” Thần minh hít sâu một hơi, ông ta lơ lửng giữa không trung, hai tay không ngừng đẩy ra khí kình, điên cuồng công kích như muốn đánh tới Tần Trạm!

“Con trai, không phải con muốn giết ba hả, đứng ở đó làm cái mẹ gì!” Hứa Bắc Xuyên vội vàng hét lớn: “Tới đây đi, ba chơi với đứa xấu xí là con!”

Thần linh không rảnh để ý tới Hứa Bắc Xuyên, khí kình trong tay ông ta không ngừng đánh tới vị trí Tần Trạm.

Dưới một lượt công kích điện cuồng, thần linh không khỏi thở hồng hộc.

Ông ta lạnh lùng nhìn biển sấm sét bên dưới, lạnh giọng nói: “Thiên kiếp này cũng đủ khiến cậu ta lo không xuể rồi, làm sao tránh né được tấn công của mình? Tên này chết chắc rồi.”

Sau đó, thần linh nhìn sang Hứa Bắc Xuyên.

Hứa Bắc Xuyên cắn răng, anh ta kiên trì hô to: “Con lo gì đó? Lại nhìn thử xem?”

“Muốn chết!” Thần linh tiến lên một bước, phóng vê phía Hứa Bắc Xuyên.

Hứa Bắc Xuyên vội vàng thi triển Súc Địa Thành Thốn, quay đầu bỏ chạy!

Trong biển sấm sét, cơ thể Tần Trạm vang lên tiếng răng rắc.

Anh bị biển sấm sét này bao bọc lơ lửng trong không trung, nhìn qua giống như một vị thân chân chính.

Trong đan điền của anh bắt đầu diễn hóa ra đạo văn, đạo thai của anh cũng theo đó chậm rãi ra đời.

Đây là đạo văn được sức mạnh trời đất khắc trong người, hàm ý con đường tương lai.

Một khi đạo văn bị hao tổn, tiền đồ sẽ gặp ảnh hưởng lớn theo.

Ngay lúc Tần Trạm đang khắc đạo văn, bỗng nhiên một đạo ánh sáng màu đen vụt qua, để lại một vết thương nhỏ trên đạo văn của anh.

Cũng may ánh sáng màu đen kia chỉ chợt lóe lên rồi biến mất không thấy gì nữa.

Đạo văn tiếp tục được khắc, không biết qua bao lâu, từng tia linh lực trong cơ thể anh bắt đầu nổi lên.

Tần Trạm chợt mở bừng mắt, cả cơ thể tăng vọt vê chất! Ngay cả khí chất cũng trong tích tắc trở nên khác biệt!

Tần Trạm lạnh nhạt nhìn sấm sét xung quanh, hai tay anh nắm lại, chợt đập tới!

“Âm ầm!”

Cả biển sấm sét trực tiếp bị Tần đánh nát! Một quyên này sáng chói giống như một vũ khí hạt nhân nổ tung!

Mái tóc của anh tung bay, từ trong biển sấm sét từng bước bước ra, giống như một chiến thần bất bại!

Thần linh đang đuổi đánh Hứa Bắc Xuyên lập tức ngừng động tác trong tay.

Ông ta lạnh lùng nhìn Tần Trạm bước ra khỏi biển sấm sét, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc.

“Cậu vậy mà lại thành công vượt qua lôi kiếp, vận may đúng là tốt.” Thân linh lạnh lùng nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.