Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 518: Chương 518




Nhìn thấy tư thế của ông ta, Tần Trạm lạnh lùng nói: “Tôi thấy không hẳn là như vậy. Chỉ cần linh hồn của Tô Uyên vẫn còn ở đó, tôi sẽ dùng khả năng của mình để tìm cô ấy”

“Nhưng ông sẽ không bao giờ có cơ hội. Ông sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này mà không để được lại gì.” Tần Trạm chế nhạo.

Nói xong Tần Trạm hất ngón tay, trực tiếp đè đầu Tô Tề Hải xuống.

Anh duỗi tay ra và siết chặt linh hồn của Tô Tề Hải.

Trong biệt thự lớn này có hai thi thể ở trên mặt Tần Trạm ngồi ở bên trong này thật lâu không lên dám lên tiếng.

“Uyển à, anh đã báo thủ được cho em rồi.” Tần Tram hít vào một hơi thật sâu. Em yên tâm, anh đã hứa với em thì nhất định làm được, anh sẽ để ông cụ Tôi trở về như cũ.Nói xong lòng bàn tay Tấn Trạm bùng cháy một ngọn lửa linh.

Ngọn lửa bao trùm xác của Tô Tế Hải và Tiêu Dĩnh Thiến, chỉ trong chốc lát hai xác chết đã bị thiêu rụi thành tro.

Tần Trạm liếc nhìn đồng hồ, đã mười giờ sáng cũng sắp đến giờ họp công khai của nhà họ Tôi.

Sau đó Tần Trạm bước ra khỏi biệt thự Thâm Vân rồi lái xe ô tô của Tô Tề Hải đến buổi họp.

Sau khi nhìn thấy linh hồn, trái tim tuyệt vọng của Tần Trạm bừng lên một tia hy vọng.

Chỉ cần linh hồn bất tử thì cho dù Tấn Trạm có đi đến âm tào địa phủ thì cũng nhất định sẽ đưa Tô Uyên quay trở về.

Cho dù cô có đầu thai thì Tần Trạm cũng sẽ tìm được người mà cô đầu thai.

Trong buổi họp công khai hôm nay tất cả những người đến đều là thành viên cốt cán của gia đình Tô và cũng có một số đối tác.

Với tư cách là người đứng đầu nhà họ Tôi nên ông cụ Tô đương nhiên sẽ được tôn thờ, lại đúng vào dịp Tết nên mọi người lần lượt tặng quà cho ông bên cạnh ông cụ Tô ông chủ của doanh nghiệp lớn nhà họ Tô, Tô Yến Thế Vì Tô Yến Thế là con trai đầu lòng nên được ông cụ Tô yêu thương vô cùng ngay từ khi còn nhỏ.

Sau này khi sinh đẻ càng ngày càng nhiều thì lại càng không có cảm giác vui sướng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Tô Tề Hải có địa vị thấp trong nhà họ Tô.

“Ba, đây chính là người thừa kế của nhà họ Gia Cát tên là Gia Cát Hưng.” Tô Yến Thế giới thiệu.

Ông cụ Tô gật đầu hài lòng và mìm cười: “Rất tốt, tuổi trẻ tài cao Đối với ông cụ Tô điều mà ông ấy coi trọng hơn cả là khả năng kinh doanh.

“Cảm ơn lời khen của ông cụ Tô.” Gia Cát Hưng hơi nghiêng người sau đó lấy ra một bức thư pháp và nói: “Đây là vật mà trước khi ông nội mất đã đề lại, ba tôi nhớ đem đến tặng cho ngài.”

Ông cụ Tô vội vàng nhận bức thư pháp, ông vô cùng phấn khích nói: “Đây chính là chữ viết tay của Vương Tổ Hòa sao?”

“Đúng vậy a.” Gia Cát Hưng cười nói, Ông cụ Tô không nhịn được liền cười lớn và nói: “Tôi đã từng hỏi qua ông nổi anh mấy lần rồi vậy màông ấy không chịu bán cho tôi.”

Gia Cát Hưng gật đầu nói: “Ba tôi đã nói rồi, chỉ cần là thứ ông cụ Tô đây thích thì một bức viết tay có là gì.”

“Tốt, tốt lắm.” ông cụ Tô vui mừng đến mức không nhịn được mà khen Gia Cát Hưng.

Các cộng sự có mặt và các thành viên cốt cán của gia đình Tô không khỏi tỏ ra ghen tị.

“Hà, bây giờ nhà họ Gia Cát này thật là biết cách, tôi chưa từng thấy ông cụ Tô có biểu cảm vui mừng như thế này.” “phí lời, lẽ nào anh không biết sao? Người ngoài đều nói nhà họ Gia Cát là con chó trung thành của nhà họ Tô.”

“Nếu có cơ hội tôi cũng muốn làm con có của nhà họ Tô Mỗi người nói một câu rồi ánh mắt tỏ ra sự ghen tị khó che giấu.

Lúc này Tần Trạm đang lái xe tới Sau khi đến đây Tân Trạm dùng thuật dịch dung để biến mình thành Tô Tề Hải sau đó sải bước về phía bữa tiệc, “Cậu chủ Tổ Tổ Hải, thật là ngoại quả, lão gia đã dặn là cậu không thể vào. Tấn Trạm vừa đi tới cửa liền bị hai nhân viên bảo vệ ngăn lại Tấn Trạm không khỏi có chút kinh ngạc, Tô Tế Hải địa vị trong nhà họ Tô đã thấp như vậy sao? Ngay cả hai nhân viên bảo vệ cũng dám ngăn cản?

Tần Trạm bất lực lắc đầu, một tia sáng trắng lóe lên trong mắt anh làm cho ánh mắt của hai nhân viên bảo vệ bỗng trở nên đờ đẫn.

Sau đó Tần Trạm sải bước đi vào.

Anh ngẫu nhiên tìm được một chỗ để ngồi xuống và lặng lẽ nhìn ông cụ Tô ở phía trên từ một khoảng cách xa.

Mặc dù vị trí của Tô Tề Hải ở trong nhà có thấp nhưng dù sao anh ta cũng là thiếu gia thứ tám của nhà họ Tô nên rất nhiều đối tác vẫn đều nâng ly chào hỏi.

“Cậu chủ Tô Tề Hải, ngài đến rồi.”

“Cậu chủ Tô Tề Hải, chúng tôi rất lấy làm tiếc cho sự việc không may của nhà họ Tô, mong ngài hãy nên bị thương.”

Tần Trạm khẽ gật đầu nói: “Cảm ơn sự quan tâm của các vị Trên sân khấu ông cụ Tô nhanh chóng chú ý tới”. Tô Tế Hải không mời mà đến, sắc mặt lạnh lùng “Aicho nó vào?”

Tô Yến Thế nhanh chóng khuyên nhủ: “Ba, dù sao cũng là người nhà của mình cứ để anh ta ở lại đây, dừng làm trò cười cho người ngoài Lời nói của Tô Yến Thế vẫn có chút trong lượng ông cụ Tô nghe xong liền gật đầu đồng ý.

Tần Trạm hơi nhắm mắt lại rồi xuyên thấu thần khi vào trong không gian lờ mờ hỏi: “Tất cả những người ở đây đều bị cậu khống chế?”

Tông chủ Âm Minh Tông nhanh chóng nói: “Hầu như tất cả các thành viên trụ cột của nhà họ Tô đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi.”

“Được.” Tần Trạm gật đầu nói: “Về sau nếu cần sự giúp đỡ của tôi, chỉ cần cậu làm tốt tôi có thể cân nhắc tìm thi thể cho cậu Âm Minh Tông nghe thấy lời này liền lập tức kinh ngạc nói: “Cảm ơn anh Tần Trạm.

Thời gian trôi nhanh, trong khoảng thời gian này Gia Cát Hưng đã nhiều lần bước xuống và thường xuyên nói chuyện với mọi người.

Một lúc sau người tổng quan từ ngoài bước vào.

Ông ta có địa vị rất cao trong nhà học Tô tuy chỉ là vệ sĩ nhưng không ai dám khinh thường ông làLúc người tổng quản xuất hiện, rất nhiều đối tác da đổ xô đến ông ta hy vọng rằng ông ta sẽ nói những điều tốt đẹp vào tại của ông cụ Tô.

Người tổng quan vô cùng khiêm tốn, ông ta mim cười chào hỏi mọi người rồi cầm lấy rượu trong tay họ.

“Ngài tổng quân, nếu có cơ hội xin mới ngài đến Hoa Đông chơi.”

“Ngài tổng quản, con trai tôi rất thích võ thuật, không biết nó có thể nhận ngài làm thấy không?”

“Ngài tổng quản Không biết đã qua bao lâu, đám người mới chịu lui Người tổng quan bóp bóp sống mũi, có vẻ hơi mệt mỏi.

Trong khoảng thời gian này ảnh mắt của Tần Trạm vẫn luôn nhìn về phía ông ta.

Lúc này vị đại cổ đông nhà họ Tô đang muốn ép ông cụ Tô từ chức, không có cách nào để chối bỏ Lúc này, ánh mắt của tổng quan đột nhiên nhìn về phía Tần Trạm.

Bốn mắt nhìn nhau và một tia lửa kỳ lạ đột nhiên bùng phát Khóc mất tổng quan công lên, ánh mắt vô cùngthẩm thủy.

Cảm giác đó như thể đã bị nhìn thấu mọi thứ.

Vẻ mặt của Tần Trạm hơi thay đổi anh lập tức quay dầu sang một bên.

Đúng lúc này, giọng nói của người tổng quản vang lên trong đầu Tần Trạm: “Cậu chủ tầm đã chết rồi mà đúng không?”

Từ đáy lòng của Tần Trạm đột nhiên nổi lên giông bão! Chắc chắn người tổng quản đã nhìn thấu danh tỉnh của anh!

Điều này làm cho Tần Trạm rất bất an, theo lẽ thường một người cùng cấp khó có thể nhìn thấu kỹ thuật ngụy trang

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.