Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 663: Chương 663




Trận đấu tranh tài đã kết thúc, đáng lẽ Trịnh Linh đã sớm nên đi ra. “Ồ, lão già kia sau khi vào trong đó thì điên cuồng luyện thuốc độc, có khả năng đã trúng độc của chính mình mà chết rồi.” Tần Trạm thản nhiên nói. “Nói bậy, ông Trịnh đã luyện chế thuốc độc cả một đời, làm sao lại bị giết chết bởi chính thuốc độc của mình Gia chủ nhà họ Trịnh giận dữ nói. “Nếu như ông không tin, thì ông vào mà xem là biết

Tần Trạm nhướn mày, mặc kệ ông

Gia chủ nhà họ Trịnh do dự một vẫn mở thông đạo của bí cảnh ra, chui vào.

Nhưng mấy giây về họ Trịnh bằng phát ra một tiếng hét thảm, lảo đảo chạy trốn từ bên trong bí cảnh.

Đám người hơi kinh ngạc, bởi vì Gia chủ nhà họ Trịnh lúc này trông vô cùng thảm.

Trên gương mặt, trên cánh tay của ông ta tràn đầy mụn độc, phía sau lưng còn có máu tươi đang chảy ra. Mới đi vào một giây đồng hồ, đã giống như bị đánh một giờ đồng hồ vậy. “Tân Trạm, anh dám lừa Gia chủ nhà họ Trịnh vô cùng phẫn nộ.

Khi ông ta vừa mới đi vào, thấy được bên trong huyền cảnh, vậy mà có sương mù bảy sắc.

Sau đó nhất thời ông ta không chú ý quan sát, chỉ hít một hơi, thiếu chút nữa đã đi đời nhà ma. “Anh nói cho tôi biết, vì sao bên trong tất cả đều là sương

Gia chủ nhà họ Trịnh nổi giận đùng đùng nói: “Đến cùng thì anh đã làm cái gì ở bên trong đó?”

“Ông không có não à?” Tần Trạm không chút khách khí mang lại: “Tôi đã sớm nói là, lão giả đó vẫn luôn luyện thuốc độc, không gian ở trong huyền cảnh sao có thể không có khỏi độc được?”

“Ông còn không thèm phòng hộ gì cả, liền xông vào bên trong, có phải là bị ngu không?”

“Anh”

Gia chủ nhà họ Trịnh có chút á khẩu không thể trả lời được.

Mặc dù ông ta có cảm giác Tân Trạm không đúng chỗ nào nào đó, nhưng trong lúc nhất thời cũng thể tìm được sơ hở nào ca. Vậy Trịnh Linh kia, thật sự là chế thuốc độc đến mức giết chết chính mình sao?

Đến cả người nhà họ Trịnh đều có chút hoài nghi. Mà người nhà họ Khương, thì không chút khách khí trào phùng cười to. “Luyện đan có thể luyện đến mức làm mình chết luôn, cái tên Trịnh Linh này cũng thật kì lạ!”

“Gia chủ nhà họ Trịnh, so tài đã kết thúc, nên tính toán phần cá cược thôi.”

Trên gương mặt của Gia chủ nhà họ Khương rất hồng hào đi

Liên tục thua hai lần, rốt cuộc cũng có thể rửa sạch nhục đến. nhã, ông ta cũng có chút hài lòng.

Gia chủ nhà họ Trịnh biển sắc, bỗng nhiên nhìn về phía trọng tài. “Mấy vị trưởng lão, khách mời Trịnh Linh của nhà tôi còn chưa đi ra ngoài, tôi hoài nghi ông ta đã bị Tần Trạm hại chết, cho nên trận đấu này cũng không tính “Mẹ kiếp, ông ta cũng quá vô liêm sỉ rồi.”

“Ha ha, thua liền không nhận nợ, nhà họ Trịnh thật là rác rưới “Tôi chỉ là đến xem trận đấu, không hỗ trợ bất kỳ gia tộc nào cả, nhưng hành động lần này của Nhà họ Trịnh thực sự mất mặt”

Lần này, đến cả người đứng xem đều không nhìn được nữa. Ai cũng biết, bên trong không gian huyền cảnh ngăn cách lẫn nhau, Tân Trạm làm thế nào để giết được Trịnh Linh.

Hơn nữa Trịnh Linh còn luyện chế thuốc độc hại người. “Ba vị trưởng lão trọng tài, còn hi vọng các ông có thể có chừng có mực.

Gia chủ nhà họ Khương, đôi mắt khẽ chớp lên ánh sáng lạnh, cũng trầm giọng mở miệng. “Cái này…

Ba cái trưởng lão đều cảm thấy run rẩy ở trong lòng. Mặc dù lúc trước, quả thật là Gia chủ nhà họ Trịnh đã cho bọn họ không ít chỗ tốt, nhưng lúc này, cũng rất khó làm bộ. “Không phải là các ông muốn Trịnh Linh đi ra sao?” Mà đúng lúc này, Tân Trạm xách Trịnh Linh của nhà họ Trịnh ra giống như là xách gà lôi ra ngoài.

Không thể không nói, mạng của lão già này vẫn khá lớn. Lúc này Trịnh Linh tóc tại bù xù, ánh mắt đờ đẫn, trong miệng không ngừng chảy nước bọt.

Còn nói cái gì mà tôi là luyện được sự thiên hạ đệ nhất các kiểu. “Ông Trịnh, ông tỉnh, bên trong huyền cảnh đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Có phải là Tân Trạm hại ông phải không?”

Gia chủ nhà họ Trịnh đi qua, lấy một chậu nước dội vào mặt của Trịnh Linh, lớn tiếng hỏi. “Ha ha ha.”

Trịnh Linh đột nhiên phát ra tiếng cười lớn. “Tân Trạm kia đã bị tôi độc chết rồi, ông đây đã luyện chế được thuốc độc cấp sáu, là luyện dược sư mạnh nhất thiên hạ. Hơn nữa sau khi lên độc chết tên chó chết gia chủ nhà họ Trịnh kia, thì tôi chính là chủ nhân mới của Nhà họ Trịnh.

Tân Trạm cười nói: “Gia chủ nhà họ Trịnh, xem ra khẩu khí của vị khách mời này nhà ông cũng không nhỏ đâu nhỉ. Sac mặt của Gia chủ nhà họ Trịnh xanh xám, một cú đá Trịnh Linh đạp lăn ra trên mặt đất “Tẩu hỏa nhập ma rồi.”

Ba vị trưởng lão đều hít vào một ngụm khí lạnh. Tình huống là do Trịnh Linh tự mình nói ra, bọn họ không có cách nào giúp Nhà họ Trịnh được nữa. “Trận đấu này Nhà họ Khương chiến thắng. Ba vị trưởng lão đồng thời nói. Người nhà họ Khương vui mừng, Gia chủ nhà họ Trịnh thì đặt mộng ngồi xuống dưới đất.

Sau khi thu dọn sạch sẽ, người của hai nhà đều đi vào bên trong đại sảnh.

Gia chủ nhà họ Trịnh tự tay đem một nửa tài sản của Nhà họ Trịnh giao ra, trái tim đau đớn giống như là bị dao cắt. Google ngay trang * T r ù m T r u y ệ n .c om *

Gia chủ nhà họ Khương thì cười tủm tỉm vui vẻ nhận lấy. Đây chính là vinh quang của người thắng

Sau đó ông ta nhìn về phía Tân Trạm. “Cậu Tần, lần này tôi Nhà họ Khương chiến thắng, có một nửa công lao của anh, cho nên tài sản này của Nhà họ Trịnh, tôi sẽ phân một nửa cho anh.”

Toàn bộ hiện trường đều có chút kinh ngạc, gia sản của Nhà họ Trịnh rất lớn, cho dù là một phần tư tài sản, cũng là con số thiên văn.

Nhưng người nhà họ Khương cũng không có ý kiến, càng không có sự ghen ghét.

Nếu như không phải có Tân Trạm ngăn cơn sóng dữ lại, thì địa vị của bọn họ ở thế giới ẩn, đã bị lung lay rồi. Cho nên đưa những thứ này ra để cảm ơn, đám người cũng cảm thấy đây là điều đương nhiên.

Nhà họ Khương rất khí phách. Khóe miệng của gia chủ nhà họ Trịnh thì lại giật giật, nhìn đối phương ở trước mắt mình chia sẻ gia sản, trong lòng ông ta càng đau hơn. “Cảm ơn Gia chủ nhà họ Khương” Tần Trạm cười cười, cũng không từ chối.

Nhưng anh nhưng không có lập tức nhận lấy, mà là nhìn về phía Gia chủ nhà họ Trịnh. “Gia chủ nhà họ Trịnh, lần này một nửa gia sản của gia tộc nhà ông đều thuộc về người khác. Nhà họ Trịnh đã bị thương nang di.”

“Tần Trạm, trong lòng anh biết rõ, lại còn hỏi làm gì.” Gương mặt của Gia chủ nhà họ Trịnh tràn đầy sự chán nản, đừng bảo là mất đi một nửa, coi như chỉ mất đi hai phần, thì sau này gia tộc của ông ta đối đầu với Nhà họ Khương, cũng khó có cơ hội. “Tôi trả lại hai phần gia sản ở trong tay tôi cho tôi thì như thế nào?” Tần Trạm nói.

Gia chủ nhà họ Trịnh đột nhiên ngẩng đầu, sững sờ, sau đó lại cười lạnh nói: “Anh mà có lòng tốt như vậy sao? Nói ra điều kiện của anh đi.”

“Tôi muốn bí cảnh kia của nhà ông.” Tần Trạm nói.

Gia chủ nhà họ Khương nghe vậy, đôi mắt lập tức hiện lên vẻ tán thưởng.

Kỳ thật ông ta cũng ngấp nghé cái bí cảnh kia, nhưng ông ta cũng biết, Nhà họ Trịnh sẽ không bán cho ông ta. Nhưng Tân Trạm có thể không thèm nhìn tài sản khổng lồ để ở trước mắt đó, mà lại lựa chọn bí cảnh, hiển nhiên rất tinh måt.

Gia chủ nhà họ Trịnh có chút động lòng, nhưng nghĩ đến sự thần bí của bí cảnh kia, thậm chí còn có một ít chức năng chưa kịp khám phá, lại có chút do dự. “Đem toàn bộ năm phần gia sản đó cho tôi, tôi liền đồng ý với anh.

Gia chủ nhà họ Trịnh sử dụng công phu sư tử ngoạm nói. “Vậy ông đừng suy nghĩ đến nữa”Tân Trạm cười lạnh nói. “Đừng quên, bên trong bi cảnh đó của nhà ông tràn đầy sương độc, nếu không dùng mấy chục năm thì chỉ sợ không thể biến mất hết được.

Biểu cảm của Gia chủ nhà họ Trịnh cứng đờ, ông ta cũng vừa nghĩ đến điểm này, tức giận đến thiếu chút nữa đã lập tức giết Trình Linh.

Chẳng những khiến cho lần đánh cược này bị thua, mà còn huỷ bí cảnh đi “Loại huyền cảnh vô dụng như vậy, trả lại cho ông hai phần rưỡi gia sản, đã là tốt nhất rồi. Nếu ông không đồng ý, thì bỏ đi. Tân Trạm nói. “Tôi đồng ý”

Khuôn mặt của gia chủ nhà họ Trịnh giật giật mấy lần, cuối cùng chỉ có thể khẽ gật đầu. “Nhưng tôi thay đổi chủ ý, chỉ đưa ra hai phần. Tân Trạm nói. “Anh đừng có khinh người quá đáng. Gia chủ nhà họ Trịnh vô bàn hét lên. Cái tên Tân Trạm cũng quả vô liêm sỉ, chỉ vài giây đồng hồ, anh ta đã bỏ đi một phần hai. “Vậy ông có đồng ý hay không, nếu không chỉ còn có một phần rưỡi.” Tần Trạm lạnh lùng nói.

“Cho ông thời gian ba giây đồng hồ để cân nhắc. “Cứ như vậy đi.” Gia chủ nhà họ Trịnh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng ông ta nhất định phải vội vàng đồng ý, nếu không sẽ lại bị trừ đi một phần hai mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.