Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 752: Chương 752




“Được.” Tần Trạm gật đầu.

Lúc trước mình đã chú ý đến lệnh bài này rồi, thuận tiện đi vào trong Minh Hỏa, bây giờ nó cũng đã không còn giá trị gì với mình nữa.

Lệnh bài như thế này, trong tay mình có mấy cái, dùng để đổi lấy Dược Vương, lần giao dịch này cũng không bị thiệt.

“Mọi người vừa rồi quả thật là do chúng tôi hiểu nhầm các người, tiếp theo không bằng chúng ta cùng nhau tìm Thanh Vân Tông này có được không?” khiến Tần Trạm ngạc nhiên chính là, sau đó, không ngờ cậu chủ nhà họ Phong lại chủ động đề nghị hành động cùng nhau.

Vân Như Ý không trả lời, ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Tân Trạm và Tô Uyên.

“Ha ha, hai người không cần lo lắng.

Cậu chủ nhà họ Phong cười nói: “Mặc dù nói các kỳ bảo trong mật cảnh đều dựa vào cơ duyên. Nhưng đôi khi mọi người hợp tác với nhau thì lại có thể có nhiều lợi ích hơn đấy”

“Ồ, ghé tai lắng nghe.” Tần Trạm cảm thấy cậu chủ nhà họ Phong có ý bên trong.

“Các người có biết, trong Thanh Vân Tông này có một bảo vật tên là quả Thanh Vân không.

“Quả Thanh Vân, thứ đồ này kết quả sao?” Diệp Thành lộ ra tia ngạc nhiên.

Cậu chủ nhà họ Phong cười gật đầu: “Năm này đúng là đang kết quả. Hơn nữa thứ này chỉ có ở Thanh Vân Tông, cây thần này mười mấy năm mới kết quả một lần, trong suốt thời gian đó, nó hấp thụ vô số tinh hoa của trời đất, quả được kết ra có linh khí kinh người, ăn một quả, có thể khiến cường giả hóa cảnh trực tiếp thăng cấp lên một bậc tu vi.

“Có hiệu quả mạnh như vậy sao?” Tần Trạm nghe thấy vậy thì có chút động lòng.

Ở thời đại đại mạt pháp này, cường giả hóa cảnh muốn tăng lên một phẩm tu vi, thật sự rất khó.

Nếu những lời cậu chủ nhà họ Phong nói là thật, vậy thì nơi đó đáng để đến một lần.

Phải biết rằng, mình chỉ thiếu một phẩm tu vi nữa là có thể đi đến Vạn Luyện Tông để nhận truyền thừa cấp hai rồi.

Hơn nữa nếu như mẹ mình cũng ăn quả này, nâng tu vi lên hóa cảnh, thì uy lực trận pháp của bà nhất định sẽ mạnh hơn.

“Tôi cũng từng nghe qua về Quả Thanh Vân này rồi, quả thật có công hiệu như vậy. Vân Như Ý cũng gật đâu.

“Đúng vậy!

Cậu chủ nhà họ Phong gật đầu nói: “Lần này tôi và anh Kiệt cùng nhau đến Thanh Vân Tông, mục đích lớn nhất trong đó chính là tìm Quả Thanh Vân này.”

“Có điều chúng tôi bị Hỏa Diệc Tông nhất ở đây quá lâu, bị thương rất nhiều người. Nếu như hợp tác với các người, thì cơ hội tìm được Quả Thanh Vân của chúng ta cũng sẽ nhiều hơn.

“Vậy nếu như tìm được quả thật thì phân chia thế nào?” Tần Trạm hỏi.

“Anh không cần phải lo lắng về cái này, mỗi lần cây thần sẽ kết tầm mười quả. Mấy người chúng ta hoàn toàn chia đủ. Về phần còn lại thì tùy theo đóng góp trên đường đi, bỏ ra nhiều thì nhận được nhiều, tôi nghĩ chắc mọi người sẽ không có ý kiến gì đúng không?”

Cậu chủ nhà họ Phong đưa ra biện pháp rất hợp lý, mọi người đều gật đầu.

Điều duy nhất khiến Tần Trạm cảm thấy bất an chính là cảm giác mà cậu chủ nhà họ Phong mang lại cho anh, có chút giống với Hàn Song, đều là kẻ đạo đức giả. Tốt nhất là anh không nên làm loạn cái gì cả.

Đặt mục tiêu xong, mọi người hợp tác lên đường.

Tần Trạm cũng không rối rắm nữa, trực tiếp phất tay phá giải trận pháp, khiến ánh mắt cậu chủ nhà họ Phong nhìn Tần Trạm càng thêm cố kỵ.

Mới bắt đầu thì vài người còn đề phòng Hỏa Diệc Tông, sau đó phát hiện Hỏa Diệc Tông đã hoàn toàn rời khỏi nơi này, tốc độ của mọi người mới tăng nhanh hơn rất nhiều.

Với tu vi của bọn họ, thì hầu hết các yêu thú trong khu rừng này đều không phải là đối thủ của bọn họ, có rất nhiều yêu thú cảm nhận được khí tức hóa cảnh phát ra từ nhóm người, nên đã sớm trốn đi.

Nhóm người rất nhanh đã rời khỏi khu rừng, một cung điện to lớn tráng lệ xuất hiện trước mắt bọn họ.

Đây là một quần thể kiến trúc khổng lồ trải dài hàng chục km, nằm trên sườn núi, những cung điện nguy nga này được xây dựng ở đây, đặc biệt là bảo tháp khổng lồ năm ở vị trí trung tâm, chọc thẳng lên trời.

“Theo ghi chép của nhà họ Phong chúng tôi, Thanh

Vân Tông này vốn là một trong mười tông môn cổ xưa, đã từng thống trị một phương, nhân khí hưng thịnh.

Nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn biến mất trong dòng sông dài lịch sử.

Cậu chủ nhà họ Phong cảm khái nói.

“không biết tại sao toàn bộ môn phái cổ xưa lại bị biến mất?” Tần Trạm hỏi.

“Nghe nói có liên quan đến một kiếp nạn Thiên Đạo, nhưng phần lớn tài liệu đều không nói rõ, có lẽ có ẩn tình gì đó bên trong. Cậu chủ nhà họ Phong nói.

Trước đại điện có hàng trăm bậc thang.

Mọi người một đường hướng lên trên, rất nhanh đã nhìn thấy đại điện trong Thanh Vân Tông.

Có điều đại điện này có nhiều chỗ bị lật đổ, mặt đất trở lên méo mó.

“Mọi người, Thanh Vân Tông này đã từng bị tàn phá nghiêm trọng, thậm chí có một số kiến trúc đã bị di rời và biến hình, nhà họ Phong nhà tôi cũng may mắn, nhận được một bức bản đồ, mô tả lại ngọn núi thánh nơi sinh trưởng của Quả Thanh Vân, theo con đường của người đó, thì là đi vào đường bên phải.

Cậu chủ nhà họ Phong dẫn đường, mọi người cùng nhau tiến lên trước.

Tần Trạm chú ý thấy, quả nhiên di tích Thanh Vân Tông này vô cùng kỳ dị.

Thông thường thì phía trước là một đại điện, nhưng khi đi đến thì lại là một cái ao, hành lang bị đổ trên đường, có một số căn phòng thậm chí còn đổ trên mặt đất.

Như thể có một bàn tay khổng lồ tùy ý đánh loạn tông môn này lên vậy.

“Đây rốt cuộc là thủ đoạn kiểu gì vậy?” Tần Trạm âm thầm thở dài.

Cung điện khổng lồ trống rỗng, xung quanh không ngừng xuất hiện nhưng bức tưởng bị phá hủy, rõ ràng là khá hoang tàn và điều tàn.

Tân Trạm cảm khái, rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì, mà khiến một tông môn lớn thế này không thể phản kháng lại được chứ.

Đi xuyên qua một hành lang dài, phía trước có một điện nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người.

Một luồng gió âm u chui ra từ trong điện nhỏ, còn chưa đến gần, đã ập đến trên người mọi người, khiến người ta rùng mình.

“Con đường dẫn đến núi thánh sợ rằng sẽ không được an toàn, mọi người phải cẩn thận một chút. Cậu chủ nhà họ Phong nói.

Mọi người đều gật đầu, đi đến trước điện nhỏ này. Cậu chủ nhà họ Phong phát ra một linh khí, nhất thời mở cửa điện ra.

Mọi người nhìn vào bên trong, thì thấy bên trong có một số thi thể.

Trên mặt đất, có rất nhiều thi thể nằm la liệt, trong dáng vẻ dường như bọn họ đều đã trải qua một trận chiến mà chết.

“Nơi này từng phát sinh ra một trận thảm chiến, không biết đối tượng là ai.” Cậu chủ nhà họ Phong lắc đầu nói.

“Đi thôi.” Anh ta dẫn nhóm người, sải bước vào trong đại điện.

“Tôi kiến nghị chúng ta không cần phải vào nơi này, đi từ bên cạnh đi.” Tần Trạm đột nhiên nói.

“Có vấn đề gì sao?” Cậu chủ nhà họ Phong ngẩn ra.

“Ở đấy âm khí quá nặng, e rằng sẽ xảy ra chuyện không hay.” Tần Trạm lắc đầu nói.

Khi anh bước vào sân của đại điện này, mù mờ cảm giác được bên trong có một luồng âm khí đang khuếch tán, hơn nữa không phải là phát ra từ những thi thể này.

“Ha ha, không phải là anh còn sợ thi thể đấy chứ?”

Cậu chủ nhà họ Tào chế nhạo nói.

“Thi thể không đáng sợ, nhưng nếu như sống lại thì sao?” Tần Trạm cười nhạo nói.

“Gia thần giả quỷ, những người này đã chết hơn mấy chục năm rồi, sẽ có nguy hiểm gì chứ?” Cậu chủ nhà họ Tào hừ lạnh.

“Anh Trạm nói rất đúng, vẫn nên cẩn trọng một chút.”

Cậu chủ nhà họ Phong suy nghĩ, anh ta giơ tay lên, mấy đạo linh khí từ trong lòng bàn tay anh ta bay ra, xẹt qua không trung, rơi trên người những thi thể kia.

“Xem ra có một số người thật sự rất sợ chết. Người đẹp, cô thích người như vậy, quả thật quá đáng tiếc rồi.”

Cậu chủ nhà họ Tào cưới nhạo, nhìn về phía Tô Uyên: “Mặc dù biết luyện dược hiểu trận pháp, nhưng không có tu vi lại nhát gan, hoàn toàn không xứng với cô.”

Dọc đường đến đây, anh ta phát hiện Tô Uyên rõ ràng có quan hệ thân mật với Tần Trạm, điều này khiến anh ta càng thêm ghen tỵ với Tần Trạm.

“Nếu đã như vậy, thì mời mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.