Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 767: Chương 767




Thân ảnh của Tân Trạm lại rung động.

“Không thể đánh thắng người này được, chạy

Cậu chủ nhà họ Phong nghiên răng nghiến lợi.

Anh ta liều mạng rút lui, đánh ra rất nhiều pháp bảo, muốn ngăn Tân Trạm lại.

Tuy nhiên đôi cánh màu đen của Tần Trạm rung lên, một trận gió mạnh ập đến, nhưng pháp bảo này lần lượt rơi xuống đất giống như rác vậy.

Tân Trạm đi qua, đánh một chưởng vào ngực cậu chủ nhà họ Phong.

Anh ta hét lên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống.

Cậu chủ nhà họ Tào đứng một bên thấy vậy thì da đầu căng cứng, xoay người bỏ chạy.

Tần Trạm cười lạnh một tiếng, đưa một cánh ta qua trực tiếp bắt anh ta đến trước mặt, nằm lấy trường cung màu đen vào trong tay.

“Vật này thuộc về tôi.

“Không.

Thấy bảo vật của nhà họ Tào bị Tần Trạm nằm trong tay, cậu chủ nhà họ Tào nhất thời vô cùng tức giận.

“Anh dùng hắc cung này ám hại Phương Hiểu Điệp đúng không, đưa tên Tử Linh ra đây.” Tần Trạm hết lên.

Toàn thân cậu chủ nhà họ Tào phát run, nếu như anh ta không giao vật này ra, Tần Trạm nhất định sẽ lập tức giết chết anh ta.

“Tân Trạm, trận chiến của chúng ta còn chưa kết thúc đâu.”

Vào lúc này, cơ thể của Thiếu tông chủ đột nhiên bay lên từ dưới hố sâu.

Trên cơ thể anh ta tràn đầy vết thương, gương mặt hung dữ lao về phía Tần Trạm triển khái các loại chiêu thức.

Tần Trạm khẽ nhíu mày, thả cậu chủ nhà họ Tào ra.

Hai người lại giao đấu, Tân Trạm hoàn toàn áp đảo.

Trong lúc giao đấu, không biết đối phương đã chịu bao nhiêu củ đam.

Sau đó Tần Trạm lại đấm thêm một củ nữa. Thiếu tông chủ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức tu vi bắt đầu giảm xuống.

Cú đấm vừa rồi của Tân Trạm, vậy mà lại đánh cho ma công của anh ta bắt đầu không ổn.

“Không thể nào, không thể nào như thế được. Thiếu tông chủ phun ra máu. Gương mặt không thể tin nổi. Mình là tu vi hóa cảnh lục phẩm, vậy mà còn không phải là đối thủ của Tần Trạm.

“Người này quá mạnh rồi, chỉ có con đường chạy trốn thôi.” Cậu chủ nhà họ Phong ôm ngực, sắc mặt tái nhợt nói.

“Tân Trạm, núi không chuyển thi nước chuyển, lần sau hai chúng ta giao thủ, tôi nhất định sẽ giết chết anh”

Anh ta để lại một lời tàn nhẫn, đột nhiên lấy ra một mảnh lệnh bài bóp nát.

Nhất thời một cô linh lực cường đại xuất hiện trong không trung, bên cạnh anh ta hình thành một không gian méo mó, “Muốn chạy sao?” Ánh mắt Tân Trạm lạnh lùng, bắt vào không trung.

Bên cạnh cậu chủ nhà họ Phong, hình thành một chưởng tay cực lớn, nhanh chóng bắt lấy cậu chủ nhà họ Phong.

“Qua đây cho tôi.

Cậu chủ nhà họ Phong bắt lấy cậu chủ nhà họ Tào đến trước mặt, sau đó đập một chưởng đẩy anh ta về phía chưởng to lớn.

“Tên khốn nạn này.

Cậu chủ nhà họ Tào vô cùng tức giận, anh ta hoàn toàn không ngờ vào thời khắc quan trọng, vậy mà đối phương lại bán đứng mình, lấy mình ra làm lá chắn.

Chưởng tay trong không trung bắt đấy, nhất thời cậu chủ nhà họ

Tào kêu thảm thiết.

“Ba, cứu con.”

Anh ta kêu lên một tiếng, đồng thời bóp nát lệnh bài.

Trong không gian lay động, hai người chậm rãi xuất hiện giữa không trung.

“Ông Phong, con trai ông làm việc không đúng đạo lý.” Thân ảnh của ông chủ nhà họ Tào hừ lạnh một tiếng.

“Ngân Quang chỉ là sợ quá mà thôi, chuyện này chúng tôi sẽ đền bù.”

“Giết cậu ta, sau đó thì đi thôi.”

Ông Phong chủ hừ một tiếng, lao về phía Tân Trạm, đánh ra một đạo linh quang, kinh thiên động đất.

Ông chủ nhà họ Tào cũng đánh ra một chưởng. chưởng ẩn nhanh chóng phủ kín bầu trời.

Hai ông chủ đồng thời ra tay, uy lực ngút trời lao về phía Tần Trạm.

Tần Trạm cười lạnh, hai người này thật độc ác, đến cứu con, cũng không quên giết anh

Nhưng trạng thái bây giờ của mình, bọn họ muốn giết là giết được sao?

Tân Trạm đột nhiên bay lên, hai tay phất ra, đánh ra hai đạo hắc quang.

Nếu hai ông chủ đã đích thân đến đây, mình có lẽ không thể lấy một đấu với hai, nhưng có điều bạn họ chỉ là hai hư ảnh mà thôi.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, công kích của hai ông chủ của hai nhà Phong Tào, đều biến thành vô hình.

“Đi thôi.” Ông chủ nhà họ Phong nhìn Tần Trạm, ánh mắt xẹt qua tia ngạc nhiên, nắm lấy cậu chủ nhà họ Phong muốn rời đi.

Phía bên kia, ông chủ nhà họ Tào cũng đồng thời bước vào không gian.

“Coi như cậu có bản lĩnh, đợi đấy cho tôi.”

“Muốn đi? Sao có thể dễ dàng như vậy được chứ.”

Tân Trạm cười lạnh, lao đến phía hai hư ảnh của hai ông chủ.

“To gan.”

“Hỗn xược. Hai người tức giận hét lên.

Bọn họ không ngờ, Tần Trạm lại to gan như vậy, đối mặt với cường giả sau hóa cảnh bọn họ mà cũng dám triển công pháp.

“Cho dù ông là ông trời, hôm nay cũng đừng nghĩ đi được dẻ dàng như vậy.”

Trong tiếng hét của Tần Trạm, bạo phát ra hai chưởng ẩn ngút trời, đột nhiên bay về phải hai cậu chủ của hai nhà Phong Tào.

Cho dù trước mặt chủ hai nhà, mà anh vẫn muốn đánh, vẫn muốn giết.

“Đánh không lại thì muốn chạy sao, ông đây đã đồng ý chưa?”

Hai đạo chưởng ấn của Trần

Trạm lập tức lao đến trước người chủ hai nhà, hai người tức giận hét lên, ngăn cản uy lực của chưởng ấn.

Tuy nhiên, dưới sự dao động của dư ba chưởng ấn, lồng ngực cậu chủ nhà họ Phong vẫn bị thủng một lỗ sâu.

Phía bên kia, cậu chủ nhà họ Tào cũng kêu lên một tiếng, một cánh tay bị chưởng ấn đánh nát.

Mọi người vô cùng chấn động.

Tân Trạm bây giờ không chỉ có thể đè ép cậu chủ hai nhà, còn có thể đấu một trận với cậu chủ hai nhà.

“Nhóc con, hai người chúng tôi nhở cậu rồi đấy.

Ông chủ hai nhà vô cùng tức giận, nằm lấy hai người kia nhanh chóng biến mất trong không gian.

Trên mặt đất.

Thiếu tông chủ của Diệc Hỏa Tông cũng tràn đầy sợ hãi.

Anh ta cần đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, trước người xuất hiện một hố đen.

Thân là người kế thừa của tổng môn, anh ta cũng có bí thuật cứu mạng.

Một bàn tay to rực lửa U Lam, bảo vệ anh ta, muốn kéo anh ta vào trong hố đen.

Nhưng Tân Trạm không muốn dễ dàng tha cho anh ta như vậy.

Anh lao đến, trực tiếp nuốt chứng ngọn lửa màu đen trên bàn tay kia.

Lại đánh tan cơ thể của Thiếu tông chủ, trong tiếng kêu thảm thiết, chỉ có linh hồn của Thiếu tông chủ nhảy vào trong hố đen không gian.

Lúc này, mọi người đều im như thóc, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Mọi người đều không dám tin, cuối cùng bọn họ lại thắng.

Một mình Tần Trạm đối phó với hai cậu chủ, một người thừa kế ma dao.

Kết cục cuối cùng, đối thủ vậy mà lại một người bị thương nặng, một người bị đứt một cánh tay, một người thì bị nổ tung.

Giữa không trung, mọi người đều chấn động nhìn bóng hình của Tần Trạm.

Bóng hình này nhất định sẽ mãi mãi in sâu trong trí nhớ của bọn họ.

Có điều ngay lúc này, Tần Trạm đột nhiên run rẩy, phun ra một ngụm máu đen, anh nhắm mắt, chậm rãi rơi từ trên không trung xuống.

Cùng lúc đó, đôi cánh màu đen, con mắt thứ ba, bao gồm cả những đạo văn màu đen trên người anh cũng bắt đầu nhanh chóng biến mất.

Màu máu đỏ tươi nhuộm đỏ cả người anh, da thịt của Tần Trạm trở lên khô nứt, cả cơ thể dường như bị đánh cả nghìn lần vậy.

Hóa Ma Đan không phải là đan dược kỳ diệu gì, mà là một phương thức của ma tộc, có tác dụng phụ rất lớn, thậm chí vô cùng nguy hiểm.

Tần Trạm biết hết mọi thứ, nhưng không thể không dùng.

“Tân Trạm.”

Tô Uyên bay qua, gương mặt tràn đầy lo lắng ôm Tân Trạm vào trong lòng.

Lúc này, trong mật cảnh này, hầu hết các linh khí đều rung động hỗn loạn, giống như sôi trào, bọn nó khuấy động không gian trong mật cảnh, bắt đầu phát ra từng trận rít không ổn định.

Mặt đất trở lên méo mó, dường như muốn vỡ nát

Mật cảnh Cổ Tông Môn này sau khi liên tiếp chịu mấy cuộc đại chiến, thậm chí có dấu hiệu sụp đổ.

“Không thể ở đây được nữa, mau chạy thôi.”

Diệp Thành hét lên một tiếng, mọi người đều gật đầu.

Tô Uyên ôm Tần Trạm, cô chủ nhà họ Vẫn mang theo Phương Hiếu

Điệp, mọi người nhanh chóng chạy ra ngoài.

Mọi người đều dùng tốc độ nhanh nhất, có Tô Uyên và cô chủ nhà họ Vân dẫn đường, con đường vô cùng thuận lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.