Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 928: Chương 928: Hy vọng của ngoại giới




**********

Diệp Thành bất lực lắc đầu nói: "Lẽ ra còn muốn giả vở trước mặt trước mặt cậu, nào ngờ tên nhãi này còn tiến bộ nhanh hơn chúng ta nữa."

“Haha, tôi đã nói cậu sẽ mất mặt mà, Tần Trạm này là tên nhãi như cậu có thể đánh lén được sao?” Râu Quai Nón cũng đứng dậy cười nói.

“Hai người cũng nâng cao rất nhiều đó."

Cảm nhận được luồng khí hai người đó như thủy ngân vậy, Tần Trạm cũng nở nụ cười một cái, xem ra khoảng thời gian này hai người đó cũng tổn không ít công sức để tu luyện.

“Tất nhiên rồi, trước đó thấy cậu đang cố gắng còn chúng tôi không làm được gì cả, tất nhiên là phải bỏ công sức ra khổ luyện rồi. Lần này anh em chúng ta đến tham dự Thiên Kiêu Thịnh Hội chắc chắn sẽ vang danh thiên hạ.”

Diệp Thành nở nụ cười tự tin, chuyện trước đó kích thích hai người họ khá nhiều.

Khoảng thời gian này họ điên cuồng tu luyện khiến hai người họ mệt đến mức sắp ói máu luôn rồi.

“Thế thì tôi sẽ ngồi yên chờ đợi.” Tân Trạm nở nụ cười, anh cũng có chút hiếu kỳ không biết hai người họ sẽ thể hiện như thế nào.

Sau đó cả ba cùng ngự kiếm bay lên, rời khỏi nhà họ Tần.

Cửa vào Vấn Tông hay Tam tông thế giới ẩn đặt ở trong núi tuyết Viêm Hà Bắc Cực.

Ba người trên đường đi không ngừng nghỉ, mấy tiếng sau đã đến hang núi ở núi tuyết rồi.

Thế nhưng ở bên ngoài hàng núi, họ đã thấy không ít người luyện võ, sau khi vào hang núi thì phát hiện càng nhiều người hơn nữa.

"Sao lại nhiều người thế nhỉ.

Nhìn thấy đoàn người chen chúc trong hang động, ồn ào náo nhiệt, Lạc Việt Ban lập tức có chút kinh ngạc nói.

“Còn có nhiều đệ tử của các đại tông môn nữa, thậm chí là Võ Tông?” Diệp Thành cũng có chút khó tin.

“Ba vị là lần đầu tiên tham gia Thiên Kiêu Thịnh Hội sao." Một vị võ sĩ già kế bên cười hỏi.

“Xin ngài chỉ giáo Tần Trạm tay cung kính nói. Ba người họ đều là lần đầu tham gia, nếu như có người hiểu rõ giới thiệu thêm tất nhiên là chuyện rất tốt rôi.

"Không dám, không dám." Thấy những người tu vi cao như Tần Trạm lại lễ phép với mình như thế, lão võ sĩ già thấy rất nở mặt.

Họ cùng nhau tiến về phía trước, đi qua khu vực chào đón và vào trong thế giới ẩn.

Đi vào trong thế giới ẩn, võ giả giả giới thiệu: "Thiên Kiêu Thịnh Hội mặc dù có tên là Thiên Kiều nhưng thật ra là đại hội võ lâm, cứ hai mươi năm Vấn Tông lại tổ chức một lần, chỉ cần các võ giả dưới bốn mươi tuổi đều có thể tham gia.”

"Không phải những người có thư mời mới có thể tham gia sao?” Lạc Việt Ban có chút ngạc nhiên.

"Những người được mời chỉ là nhận được cơ hội bước vào trận đấu cuối cùng thôi, thiên hạ rộng lớn, các dị nhân phân bố khắp thế gian, Vấn Tông làm sao có thể mời hết được, vì vậy nên còn có vòng loại nữa, những cuộc thi như thế, bất kể ai cũng có thể tham gia.” Võ giả già nói.

“Thế thì chẳng phải là các anh tài trên khắp mọi nơi đều hội tụ ở đây

sao.” "Đúng vậy, các kỳ Thiên Kiều Thịnh Hội đều có nhiều võ sĩ ẩn thế một đêm là vang danh thiên hạ, các cậu có biết gia chủ của nhà họ Đổng không, khi đó thậm chí còn không phải là thánh tử của nhà họ Đổng nữa, nhưng chỉ với một kỳ Thiên Kiêu Thịnh Hội, cậu ta đã tạo tiếng vang, giết chết thánh tử vốn có ngay tại trận và trở thành người kế vị của nhà họ Đổng. Võ giả già vuốt vuốt râu, nhớ lại trận chiến năm đó, mọi người nghe thấy đều giật thót mình.

“Gia chủ nhà họ Đổng không ngờ lại có trải nghiệm như thế.” Tần Trạm trong lòng hơi dao động.

Võ giả già đột nhiên có hứng thú kể thêm vài người nữa nổi danh nhờ Thiên Thịnh Hội.

lão, thể có người ngoại giới nào vang danh thiên hạ chưa?" Lạc Việt Ban chau mày hỏi.

Anh ta phát hiện những người được kể đều là con nhà thế giới ẩn cả.

nhiên là có rồi, ví dụ ở đại hội tám mươi năm trước, có một thanh niên tên là Thường Phi Dương, cậu ta đột nhiên nổi lên và khí thế mạnh mẽ, liên tục đánh bại tam đại thánh tử của Vấn Tông, nhưng trước trận chung kết lại biến mất một cách kỳ lạ, khi đó còn dấy lên rất nhiều sự nghi Võ giả già nói. "Thường Phi Dương.” Tấn Trạm ghi nhớ cái tên này.

"Không biết ở Thịnh Hội lần này liệu có thiên tài ngoại giới nào như cậu ta xuất hiện hay không”

"Nhất định sẽ có, các cậu có biết không, người ngoại giới chúng ta có một thanh niên trẻ tuổi tên là Tần Trạm không?” Võ giả già gật đầu và mở miệng hỏi.

“Tất nhiên là biết rồi, đó là thiên tài trên bảng xếp hạng anh tài đấy.

Diệp Thành ho khan một tiếng và nhìn Tần Trạm, Tần Trạm nở nụ cười bất lực. “Tôi cảm thấy cậu trai này rất có cơ hội, khả năng nằm trong mười hạng đầu của đại hội lần này. Võ giả già khẳng định.

"Haha, ông lão này đừng bốc phét nữa, võ giả ngoại giới có thể vào được năm mươi hàng đầu đã là kỳ tích rồi, còn nói là mười hàng ư?"

Trên đường có võ giả thế giới ẩn đi ngang qua, nghe thấy bèn cười lạnh lùng nói.

“Thế cậu giải thích thế nào về việc Tần Trạm có thể xếp hạng hai ở bảng xếp hạng anh tài hả?" Ông lão nóng bừng mặt mày, dường như không chấp nhận việc có người nghi ngờ Tần Trạm nên lập tức phản ứng

lai.

“Thế thì đơn giản rồi, thế giới ẩn có nhiều anh tài đều hiểu rõ đạo lý cây cao thì vời gió, bảng xếp hạng anh tài chỉ có tiếng thôi, Thiên Kiều Thịnh Hội mới có lợi ích thật sự chứ.”

Võ giả thế giới ẩn kia cũng khá rành nên lạnh lùng phản bác lại: "Bảng xếp hạng anh tài mọi năm có bao nhiêu người ở mười hạng đầu lại được xếp hạng cao ở Thiên Kiêu Thịnh Hội chứ? Huống hồ gì ở đại hội lần này có liên quan đến bí kíp ẩn của Song Linh Môn, không có ai giấu giếm thực lực ở đại hội cả, tên Tân Trạm đó chết chắc rồi.” “Thế cậu hãy chờ đó mà xem, anh tài ngoại giới tuyệt đối không thua cho thế giới ẩn!” Võ giả giả tức giận nói.

“Thế thì tôi sẽ chờ xem.”

Võ giả thế giới ẩn cười lạnh lùng một cái, anh ta phi ngựa rời khỏi, chỉ để lại làn khói bụi bặm.

“Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngoại giới cũng đã rất lâu rồi không xuất hiện nhân vật đạt đẳng cấp Thiên Kiêu, khó tránh bị người thế giới ẩn xem thường" Võ giả già cảm thán nói.

“Vì vậy nên cụ gửi hy vọng vào Tần Trạm?" Tần Trạm nói. "Không chỉ là tôi, có thể nói Tân Trạm là hy vọng của tất cả những võ giả ngoại giới." Võ giả già nói với giọng điệu nghiêm túc.

"Đặc biệt ở kỳ Thịnh Hội lần này, người ngoại giới đều hy vọng Tần Trạm sẽ tạo tiếng vang cho họ nở mày nở mặt."

Tần Trạm cũng cảm nhận được sự kỳ vọng của người võ giả già.

Người ngoại giới quả thật là bị thế giới ẩn chèn ép quá lâu rồi.

Họ tiếp tục tiến lên phía trước, lúc này đột nhiên mặt đất rung chuyển, phía sau khói bụi bốc lên cuồn cuộn. Tần Trạm dõi theo thì thấy có một người đang cưỡi ngựa kéo theo một đoàn người đang lao đến từ phía xa với tốc độ rất nhanh.

“Thứ không có mắt, cút ngay cho

ông.

Người đàn ông vạm vỡ bỗng chốc đã đến bên cạnh họ, nhìn thấy người võ giả già thì chau mày quát lên một tiếng rồi quất roi vào người lão với tốc độ cực nhanh.

Khá hống hách đấy!

Tần Trạm lạnh lùng dõi theo, tên đó là hóa cảnh tam phẩm, nếu hắn dùng hết sức để quất vào người võ giả già chắc chắn sẽ chết mất. Võ giả già sắc mặt trắng bệch, chỉ kịp ôm lấy đầu, lúc cây roi quất xuống thì một bàn tay đã nằm lấy cây roi dài.

"mày làm gì hả."

Người đàn ông kia nhíu mày lại, cây roi dài của mình bị Tần Trạm giữ lấy, hắn ta ra sức kéo nhưng không kéo ra được, bỗng chốc có chút tức

giận.

“Tôi đang dạy anh thế nào là kinh

lão.

"Lão già người ngoại giới này xứng sao!" Người đàn ông cười lớn.

“Ông ấy không xứng sao?"

Tần Trạm cười lạnh lùng một cái và dùng sức kéo mạnh.

Sắc mặt người đàn ông kia thay đổi, hắn cảm thấy có một sức mạnh to lớn truyền qua cây roi đến tay hắn, thậm chí hắn còn không kịp trở tay nữa.

Người đàn ông hóa cảnh tam phẩm bị Tần Trạm kéo xuống dễ dàng, thân hình hắn ta như bay lên không trung và ngã huỵch xuống đất.

Chiếc ghế ở nửa thân dưới cũng theo quán tính đổ rạp xuống đất.

Những con ngựa phía sau lao lên và phanh không kịp, bỗng chốc tất cả mọi người đều ngã rạp xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.