Chiến Thần Xuất Kích

Chương 493: Chương 493: Bối cảnh của Tiêu Dao Vương






Hứa Linh trở lại rồi, Giang Cung Tuấn cũng có thể yên tâm.

Hứa Linh và Bạch Tâm liên hợp, trên cơ bản đã có thể ổn định cục diện.

Dặn dò vài câu xong anh trực tiếp trở về phòng.

Cùng lúc đó.

Thành phố Tử Đẳng, trong một biệt thự.

Đây là chỗ ở của Cao Mẫn Ngọc ở thành phố Tử Đằng.

Hôm nay cô ta đi gặp Đường Sở Vị, đã biết được Đường Sở Vi có một thân chân khí khủng bố, chân khí này còn cao hơn cô ta, cô ta cũng rất kinh ngạc.

Cô ta nghĩ mãi mà không rõ, sao một người bình thường có thể trở thành cường giả chỉ trong thời gian ngăn như vậy? Một cường giả chí ít cũng phải Tam Cảnh trở lên.

Cô ta dựa vào ghế sofa, ngón tay thon dài chống cằm, mặt hiện vẻ suy nghĩ.

Lúc này, một người thanh niên trẻ tuổi đi đến.

Người đàn ông này chừng hơn hai mươi tuổi, mặc áo sơ mi.

Anh ta giữ lại mái tóc dài ngang vai phiêu dật, dáng vẻ có chút anh tuấn, trên người có khí chất khác với những người khác.

“Đến rồi?”

Cao Mãn Ngọc kịp phản ứng, liếc mắt nhìn thanh niên trẻ tuổi vừa đi tới ngồi xuống.

Thanh niên trẻ tuổi ngồi xuống, bắt chéo hai chân, liếc mắt nhìn Cao Mẫn Ngọc, “Mẫn Ngọc, lần này sư phụ để tôi xuất thế, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực hỗ trợ cô.

Chỉ là cô cũng biết sở thích của tôi...”

Anh ta nhìn Cao Mẫn Ngọc, trên mặt hiện lên ý cười nghiền ngẫm.

Cao Mẫn Ngọc cười nói: “Biết, đương nhiên biết, Đường Sở Vi thế nào? Người xinh đẹp nhất thành phố Tử Đằng, được truyền thông xưng là mỹ nữ mấy ngàn năm khó gặp”

“Cao Mẫn Ngọc, cô muốn đẩy tôi vào trong hố lửa sao? Hiện tại trong thiên hạ có người nào không biết Đường Sở Vi là vợ Giang Cung Tuấn, cho dù bọn họ đã ly hôn nhưng vẫn đang ở cùng nhau.

Mà nhà họ Giang đã lên tiếng, ai dám động đến Giang Cung Tuấn là đang đối địch với nhà họ Giang.

Tôi chạm tới Đường Sở Vi, chọc giận Giang Cung Tuấn khiến nhà họ Giang thù hận, làm vậy sẽ mang tai nạn tới cho Dược Vương Cốc”

Người trước mắt này là truyền nhân Dược Vương Cốc.

Tên Đỗ Phong.

Đệ tử quan môn của cốc chủ Dược Vương Cốc.

Tuổi còn trẻ nhưng anh ta không những có thể trở thành một đại tông sư võ đạo tu luyện ra chân khí, còn năm giữ y thuật khủng bố.

Trước khi xuất cốc sư phụ đã thông báo cho anh ta, anh ta có thể chính diện luận bàn với Giang Cung Tuấn, nhưng không thể thầm sử dụng thủ đoạn gì sau lưng, nếu không sẽ liên lụy tới Dược Vương Cốc.

Cao Mãn Ngọc hé miệng cười nói: “Anh Đỗ, tôi chỉ đùa thôi, anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp người đẹp cho anh”

Đỗ Phong nhìn Cao Mẫn Ngọc, tuổi không lớn lắm nhưng vóc người rất tuyệt, ngũ quan cũng tinh xảo.

Anh ta đi tới ngồi trước người Cao Mãn Ngọc, đưa tay ôm lấy eo cô ta.

Cao Mẫn Ngọc đúng lúc tránh né, kéo tay Đỗ Phong cười duyên nói: “Anh Đỗ, anh làm gì vậy, tôi còn chưa trưởng thành đâu, còn chưa đầy mười tám tuổi, vẫn nên chờ thêm hai năm nữa đi”

“Mãn Ngọc, tôi rời núi giúp cô chẳng lẽ cô không định bày tỏ thái độ gì?”

Đỗ Phong cười tủm tỉm nhìn Cao Mẫn Ngọc.

“Chụt”

Cao Mẫn Ngọc hôn một cái lên mặt anh ta, sau đó đứng lên nói: “Được rồi, tôi lên tầng nghỉ ngơi, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Nói xong cô ta xoay người rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.