Giang Cung Tuấn ở Đoan Hùng rất nhàn hạ.
Mấy ngày này là những ngày anh sống thanh thản nhất. Lúc đầu anh tính tìm Bảo Văn rồi tiêu diệt ông ta. Nhưng sau khi biết chuyện của Vi Lam thì tạm thời đặt việc này qua một bên.
Bây giờ anh chỉ muốn ở bên Vị Lam.
Thoáng một cái đã hơn nửa tháng.
Ngày 18 tháng 7
Đoan Hùng, phòng quan sát dự phòng.
Tiếng còi cảnh sát không ngừng vang vọng.
“Báo, báo, có vũ khí siêu cấp tập kích thành phố đông hải”.
“Lập tức chặn đường cho tôi. Cần phải chặn lại ngay trước khi nó tới được Đông hải” Hôm nay tất cả các lãnh đạo cao tầng của thủ đô đều sốt ruột.
Lúc này, Giang Cung Tuấn đang ở hậu hoa viên của Đoan Hùng.
Ngô Huy vội vàng chạy tới.
“Đại ca, không xong rồi”
Giang Cung Tuấn buông Vi Lam ra, hỏi: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Đoan hùng cũng sớm có chuẩn bị.
Một chiếc du thuyền xuất hiện trong lãnh địa.
Lúc này, trên bầu trời truyền đến tiếng kèn to lớn: “Các người sắp tiến vào khu vực biển của Đoan Hùng, mau chóng rời đi nếu không quân ta sẽ triển khai đánh trả”
Thâm âm vang vọng.
Ở nơi xa, trên một chiếc thuyền lớn.
Chung Cảnh đứng ở bên mạn thuyền.
Phía sau ông ta là một vài lãnh đạo cấp cao của nước Mặt trời.
“Ông Chung, làm sao bây giờ?”
Một tên tướng quân của nước mặt trời tiến lên, vẻ mặt tôn kính hỏi.
Tổ Quỳnh gật đầu: “Được.”
Sau đó Giang Cung Tuấn đến phòng thời gian.
Trận pháp này rất thâm ảo, nhưng Giang Cung Tuấn hiểu rất nhanh.
Mà ngoại giới đã căng thẳng qua mấy tiếng.
Sau đó anh rời khỏi tiên phủ.
Hậu viện hoàng cung.
Ba người Tiêu Dao Vương, Trần Vũ Yến và Ngô Huy đã đợi sẵn.
Giang Cung Tuấn nhìn bọn họ, nói: “Lập tưặc xuất phát, tiến về Đông Hải”
“Vâng”
Ba người gật đầu.
Họ không có lựa chọn đi máy bay mà dùng ngự khí phi hành, tốc độ nhanh hơn máy bay rất nhiều.
Nhanh chóng xuất hiện ở Đông Hải.
Bây giờ Đông hải đã loạn rồi.
Mà dưới sự giúp đỡ của nhân viên tương quan, thị dân nhanh chóng rút lui. Bến tàu hải cảng.
Nơi đây phòng tuyến rất chặt, đều là chiến sĩ vũ trang, trên mặt biển đều là thuyền lớn, mẫu hạm hàng không.
Trên bầu trời, máy bay chiến đấu không ngừng lượn quanh. Đầm người Giang Cung Tuấn xuất hiện.
Một tướng quân chạy tới, nói: “Tổng soái Đông hải bái kiến vương”
Giang Cung Tuấn khoát tay.
Sau đó tiện tay huy động, tiên phủ không ngừng phóng đại, cửa lớn màu vàng mở ra, lúc này bốn mươi vạn đại quân cũng đi ra theo.
- --------------------