Nhà họ Giang đứng trước nguy hiểm, Giang Vô Song cũng nghe ra Giang Quốc Đạt nói bóng gió, dự định từ bỏ Giang Cung Tuấn.
Giang Vô Song đã có quyết định.
Cô ta bảo Giang Quốc Đạt lấy Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ và Kinh Mạch Đồ ra, cho ba gia tộc khác quan sát.
Đồng thời muốn ba gia tộc khác cũng lấy bức tranh mà mình giữ ra, để gom góp bốn bức tranh.
Như thế chẳng những có thể giải trừ ngờ vực vô căn cứ của ba gia tộc khác đối với nhà họ Giang, càng quan trọng hơn là, cô ta cũng có thể quan sát được ba bức khác.
Nói như vậy không chừng sẽ có thể phá giải bí mật của bốn bức tranh.
Giang Quốc Đạt lại lắc đầu.
Không nói đến việc tranh của nhà họ Cửu bị trộm.
Cho dù là hai gia tộc khác cũng không có khả năng lấy ra.
Bọn họ bảo vệ bức tranh ngàn năm, nếu như có thể lấy ra thì đã sớm lấy ra rồi, cần gì phải chờ tới bây giờ.
Con người đều có mục đích riêng, Giang Quốc Đạt cũng không ngoại lệ.
Ông ta không hy vọng người ngoài nhìn thấy Kinh Mạch Đồ.
“Cháu đi nói cho Giang Cung Tuấn, hai ngày sau, nhất định phải rời đi”
Giang Quốc Đạt nói xong liền đi.
Giang Vô Song thì cau mày lại, quay người nhìn núi giả sau lưng một chút, sau đó nhanh chóng rời đi, vào phòng bếp làm đồ ăn.
Giang Cung Tuấn ngồi trong mật thất dưới đất.
Rất nhanh, Giang Vô Song đã trở về.
Trong tay cô ta cầm theo đồ ăn đã chuẩn bị xong.
“Anh Giang, ăn cơm”
Giang Cung Tuấn dừng lại.
Giang Vô Song mở đồ ăn ra.
Giang Cung Tuấn cầm bát lên bắt đầu ăn.
“Đúng rồi, bên ngoài xảy ra một vài chuyện.”
“Ừm”
?”
Giang Cung Tuấn khó hiểu nhìn cô ta.
Giang Vô Song nói chuyện bên ngoài ra một lần.
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn nghiêm túc, nói: “Như vậy, nhà họ Giang muốn từ bỏ tôi sao?”
Giang Vô Song đáp: “Ông nội cũng không còn cách nào khác, mặt khác ba gia tộc bắt tay, đây là thứ mà nhà họ Giang không có cách nào đối phó, tôi cũng đã cho gợi ý, thế nhưng ông nội không chấp nhận, hẳn là không muốn bốn bức tranh tụ tập lại, có lẽ là không muốn người ngoài nhìn thấy bốn bức tranh tụ tập lại, dựa theo suy đoán của tôi, tiếp theo tứ đại gia tộc vì bốn bức tranh, chắc chắn sẽ trở mặt, thậm chí còn ra tay với nhau.”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn nghiêm túc.
Tứ đại gia tộc có thực lực mạnh bao nhiêu, anh cũng biết.
Cái khác không nói, chỉ nói nhà họ Cửu.
Một người làm của nhà họ Cửu thôi mà anh còn không thể thắng được, nếu như nhà họ Cửu thật sự quyết tâm muốn giết anh, vậy anh thật sự sẽ khó thoát một kiếp.
“Em gái Vô Song, cô cực kì thông minh, bây giờ tôi chỉ có đường chết, cô cảm thấy, tiếp theo tôi phải làm như thế nào mới có thể sống sót được dưới mấy gia tộc lớn, thế lực khắp nơi?”
Giang Cung Tuấn nhìn Giang Vô Song, hỏi.
Giang Vô Song cũng rơi vào trong trầm tư.
Sau một lúc lâu, mới nói ra: “Nhà họ Cửu có ngờ vực vô căn cứ với nhà họ Giang, là bởi vì nhà họ Giang lấy được đồ vật đào từ trong cổ mộ của Chiêu Tử Vương, nhà họ Cửu suy đoán nhà họ Giang đã giải được bí mật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ, muốn lấy được bức tranh của ba gia tộc khác, lúc này mới đưa ra quyết định đó.”
“Nhà họ Cửu liên hợp hai gia tộc khác, coi như cũng để tự vệ”
“Mà hai gia tộc khác, có lẽ cũng đang suy.
đoán, nhà họ Giang giải được bí mật của bức tranh, cũng đã có mục đích khác, bây giờ anh Giang chỉ có một biện pháp tự vệ.”
Giang Cung Tuấn nhìn cô ta, chờ đợi câu trả lời của cô ta.
Giang Vô Song gắn từng chữ nói: “Đó chính là thật sự phá giải ra bí mật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ, chỉ cần nắm giữ bí mật này, như vậy ba gia tộc khác, thậm chí là nhà họ Giang sẽ không thể giết anh được, thậm chí còn có thể nịnh bợ anh”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn đắng chát: “Phá giải? Cái này nói nghe thì dễ, Giang Quốc Đạt là một cao thủ, ông ta cũng đã tìm hiểu trong thời gian dài như vậy mà vẫn không phá giải được, sao tôi có thể chứ”
- ---------------------------