Tổ Quỳnh không tính được cách giải quyết tai họa thứ hai, nhưng cô ta đã nắm được một số thông tin.
Từ thời xa xưa, con người đã làm những việc xâm phạm đến đạo trời, khiến con người không còn là nguyên khí của vạn vật, đạo trời không còn bảo vệ loài người nữa. Tuy nhiên cô ấy không biết rút cuộc loài người đã làm gì ở thời cổ đại.
“Thật sự không có cách nào hóa giải thảm họa thứ hai của địa cầu sao?” Giang Cung Tuấn hỏi.
Tổ Quỳnh nói: “Chuyện này tôi không biết, trời không tuyệt đường người, chắc chắn sẽ có cách, cậu không phải lo lắng quá. Mọi thứ đều đã được định sẵn cứ đi đến đâu hay đến đó vậy”
Nói xong Tổ Quỳnh cũng không nói thêm gì nhiều.
“Giang Cung Tuần” Giọng Ma Lặc lại vang lên.
Giang Cung Tuấn bừng tỉnh quay lại nhìn hắn.
Ma Lặc không chút chần chừ liền xoay người rời đi.
Giang Cung Tuấn thấy lối đi đã được mở ra, cất lệnh bài đi, đi về phía lối đi phía trước. Ngọc Mỹ nhìn theo, nói: “Cái này Ma Lặc điên rồi, tôi chưa từng nghe qua có thể cấy long mạch vào trong cơ thể”
Giang Cung Tuấn nói: “Cha của hắn là Ma Đế, là cao thủ cấp bậc đại để. Trong tay nhất định phải có rất nhiều thứ do Ma Để để lại. Hắn nguy hiểm hơn bất kỳ thiên tài nào khác.”
Đại đế là cấp bậc thế nào, Giang Cung Tuấn còn chưa biết, điều duy nhất anh biết là Tiên phủ trong tay cũng thuộc về một đại đế.
Còn Ma Lặc là con trai của đại đế, là huyết thống của đại đế, trong tay nhất định phải có rất nhiều bảo vật, nhất định phải tinh thông những trận pháp nghịch thiên.
Nếu Ma Lặc đến Trái Đất và muốn chống lại anh, đây chắc chắn sẽ là một kẻ thù đáng gờm.
Ngọc Mỹ không nói gì. Cô đi theo Giang Cung Tuấn, hai người cùng nhau tiến vào Long vực.
Vừa bước vào, Giang Cung Tuấn liền cảm giác được một luồng sức mạnh ập tới trên mặt, sức mạnh này rất mạnh, dưới sự tác động của sức mạnh này, tế bào toàn thân đều trỗi dậy.
“Năng lượng mạnh quá.” Giang Trần không khỏi cảm thán, năng lượng ở đây quá vĩ đại.
Anh biết rằng những năng lượng này đều phát ra từ Long mạch. Nếu Ma Lặc thực sự cấy ghép long mạch vào cơ thể anh ta chẳng phải là một nguồn năng lượng không bao giờ cạn kiệt sao? lẽ nào sức mạnh của anh ta sẽ không ngừng tăng lên sao?
Giang cung Tuấn không dám nghĩ tới anh cũng không nghĩ thêm nhiều, cả hai nhanh chóng di chuyển về phía trước đến trung tâm của hòn đảo sau đó leo lên ngọn núi cao nhất. 10 tia sáng phóng thẳng lên bầu trời trên đỉnh núi.
Ngọc Mỹ chỉ vào chùm sáng trước mặt và nói: “đây là núi long mạch, sâu dưới lòng đất chính là Long mạch, nơi này luôn là địa điểm tu luyện của Thiên Kiêu. Cha nói nơi này 50 năm mới mở một lần mỗi lần chỉ có 10 người có thể tu luyện, trong vòng nửa năm sẽ có thể hấp thụ được Long khí của long mạch tích tụ trong suốt 50 năm.”
“Phải”
Giang Cung Tuấn cũng nhìn thấy mười tia sáng trên đỉnh núi. Anh lập tức tăng tốc, chẳng bao lâu đã lên đến đỉnh núi..
Anh nhìn mười tia sáng trước mặt.
Trong số đó, năng lượng ở giữa là mạnh nhất còn những năng lượng khác yếu hơn một chút.
Giang Cung Tuấn không chút do dự, lập tức đi về phía khu vực trung tâm. Nơi này có một tảng đá. Tảng đá không quá lớn, chỉ có thể chứa một người ngồi xếp bằng, trên tảng đá có một số lỗ nhỏ, một ít năng lượng màu trắng chuyển hóa thành các lỗ nhỏ, năng lượng phóng lên trời tạo thành một tia sáng.
Không chần chừ, anh bước tới và ngồi lên trên tảng đá đó.
Ngay khi anh vừa ngồi xuống, năng lượng tràn vào cơ thể cùng với lỗ chân lông của toàn thân, và anh ta cảm nhận được năng lượng vĩ đại đang truyền vào cơ thể.
Anh không chút do dự, lập tức dùng Cứu Chuyển Kim Thần Quyết hấp thu năng lượng sau đó chuyển hoá nó, biến nó thành năng lượng chân khí của chính mình. Cảnh giới của anh đã đạt đến tầng thứ năm. Càng nâng cao cảnh giới, càng cần nhiều năng lượng để tiếp tục nâng cao cảnh giới lần nữa.
Giang Cung Tuấn bắt đầu một đợt tu luyện mới. Chân khí của anh đang không ngừng nâng cao.
Sau khi tu luyện vài ngày, anh nhớ tới Ngô Huy Trần Vũ Yến, Tiêu Dao Vương, anh lập tức mở Tiên phủ và thả ba người họ ra. Sau khi giới thiệu sơ qua về Long vực, anh bảo ba người họ tìm một tảng đá và ngồi xuống để tu luyện.
Khi Giang Cung Tuấn đang tu luyện, Ma Lặc đã lặn sâu xuống lòng đất. Sâu dưới lòng đất có một hang động, anh ta đã đến được đầu nguồn của long mạch.
Trước mặt xuất hiện một hồ năng lượng, những tia sáng đầy màu sắc liên tục phát ra từ hồ năng lượng, những tia sáng này đều là long khí thuần khiết.
Ma Lặc nhìn đầu nguồn của long mạch, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, cũng không vội vàng bởi vì Giang Cung Tuần tới đây, nếu bây giờ anh lập tức cấy ghép long mạch vào trong cơ thể, vậy thì Giang Cung Tuấn chẳng phải đã mất công đến đây sao.
Giang Cung Tuấn có duyên với anh ta.
Đầu tiên, cơ thể của Giang Cung Tuấn được khôi phục lại bởi Ma Liên của cha anh.
Thứ hai, Giang Cung Tuấn đã cứu anh ta, cho anh ta sống lại.
Anh cũng không muốn Giang Cung Tuấn trở về tay không.
“Chàng trai trẻ, cậu thật can đảm, còn muốn cấy long mạch vào cơ thể.”
Ngay khi Ma Lặc nhìn chằm chằm vào đầu nguồn của long mạch, một giọng nói vang lên. Sau đó, một ánh sáng trắng lóe lên, một ông già hiện ra trước mặt Ma Lặc.
Ông ta nhìn về phía Ma Lặc nói: “Cậu có biết long mạch ở đây có ý nghĩa gì không? Nơi này là cội nguồn của long mạch của Giới Sơ Khai, nếu đem chúng đi, linh khí của Giới Sơ Khai sẽ sớm cạn kiệt, đồng nghĩa với việc nơi đây sẽ trở thành một vùng đất hoang”
Ma Lặc nhìn một cái hờ hững nói: “chuyện này liên quan gì đến tôi, tôi chỉ muốn long mạch, ông già đừng có ngăn cản tôi nữa, bằng không mạnh của ông sẽ kết thúc ngay tại đây.”
Ma Lặc biết lão cao nhân trước mặt chính là cao thủ bị long tộc giấu ở đây. Nhưng anh ta không sợ hãi chút nào.
Tuy thực lực thấp nhưng hắn là con trai của ma đế không thiếu gì thủ đoạn không khó để giải quyết ông già này.
“Chàng trai trẻ nhớ suy nghĩ kỹ càng.”
Khuôn mặt già nua của lão già lộ ra vẻ bất lực ông dường như biết rõ nguồn gốc gác của ma lặc mới tốt bụng đứng đây mà thuyết phục anh ta.
Ma Lặc lạnh lùng đáp: “tôi làm việc gì cũng có biện pháp cho dù tôi lấy đi long mạch, giới sơ khai khô cằn nhưng chưa đợi được đến lúc đó thì phong ấn của trái đất cũng đã được mở ra rồi, Giới sơ khai sẽ có thể hợp nhất với trái đất, so với năng lượng trên trái đất long mạch này không là gì?
“Hừm…”
Ông lão khẽ thở dài. Ông biết rằng ông không thể ngăn cản Ma Lặc: “Cậu nhất định muốn làm chuyện này, lão phu không có gì để nói”
Hình ảnh ông lão lóe lên rồi biến mất tại chỗ. Khoảnh khắc tiếp theo, ông xuất hiện ra thế giới bên ngoài, ở trên đỉnh núi, nhìn mấy người ngồi xếp bằng trong vòng sáng, không quấy rầy đến họ, ông chỉ âm thầm theo dõi họ từ cách đó không xa.
Nhưng Giang Cung Tuấn và những người khác không hề hay biết có người đang theo dõi họ.