Hiện tại Giang Cung Tuấn cũng không thể làm gì, chỉ còn cách trở về chờ tin tức.
Anh đón xe trở về nhà Đan Thiến.
Vừa vào nhà Giang Vô Song đã hỏi: "Thế nào, anh đã tìm được người chưa?”
Giang Cung Tuấn lắc đầu.
Đi tới ghế sofa ngồi xuống.
Đan Thiến nghi ngờ hỏi: "Anh không tìm được sao?" Giang Vô Song lợi dụng chân khí khu trừ hàn khí trong cơ thể cô ta, khiến cô ta tạm thời không cảm thấy lạnh lẽo, khôi phục bình thường.
Mà lúc này trên mặt cô ta cũng hiện lên vẻ nghi ngờ.
Giang Cung Tuấn lấy di động ra mở đoạn video Tiêu Dao Vương trích xuất được từ camera giám sát.
Giang Vô Song cũng nhích tới nhìn xem.
Thấy tình cảnh như vậy, cô ta không nhịn được hỏi: 'Ai vậy, vì sao Đình Thi lại đi với ông ta?" Vẻ mặt Giang Cung Tuấn ngưng trọng dị thường.
"Từ dáng dấp đến xem, hẳn người này là ông nội anh.
Thế nhưng từ mười năm trước ông nội anh đã táng mệnh trong biển lửa.
Anh đã nhờ Tiêu Dao Vương vận dụng đặc quyền điều tra tin tức về người này, còn khiến mạng lưới tình báo ngầm đi thăm dò."
"Giang Thời?" Giang Vô Song kinh hô lên, trên khuôn mặt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, hỏi: "Người anh muốn nói là ông nội anh Giang Thời?" Giang Cung Tuấn gật đầu, tiếp theo lại lắc đầu.
"Từ dáng dấp quả thật rất giống, chẳng qua mười năm trôi qua, anh cũng đã không còn nhớ rõ diện mạo của ông nội, anh không cách nào dựa vào đoạn video này mà xác định rõ người trong video có phải ông nội hay không."
Nghe vậy Giang Vô Song cũng lâm vào trầm tư.
Gần đây đã có nhiều chuyện xảy ra như vậy, cô ta và Giang Địa cũng từng hoài nghỉ Giang Thời còn chưa chết.
"Giang Cung Tuấn, em cảm thấy rất có thể là ông ấy" Giang Cung Tuấn nhìn cô ta hỏi: "Em cũng cảm thấy đây là ông nội anh Giang Thời?" "Ừm" Giang Vô Song gật đầu nói: "Gần đây đã có rất nhiều chuyện xảy ra, đặc biệt là Vương Thiên điện xuất hiện.
Cũng không biết rốt cuộc ông nội anh đang xáo trộn tình thế, không cách nào điều tra được bất kỳ tin tức gì.
Ông nội đã từng phân tích, rất có thể người gây rối là Giang Thời, điều kiện tiên quyết là Giang Thời còn sống.
Hiện tại thấy dáng vẻ người này, anh cũng nói người này có diện mạo rất giống ông nội anh, như vậy rất có thể suy đoán của ông nội trước đó là chính xác."
Nói xong cô ta hít sâu một hơi.
"Nếu như ông ấy là Giang Thời thật, vậy một số bí ẩn trước đó cũng có thể hiểu được”
"Bí ẩn gì?" Giang Cung Tuấn hỏi.
Giang Vô Song nói: "Anh bị nhà họ Cửu bắt đi, nhà họ Cửu muốn nhà họ Giang ra mặt cứu anh thế nhưng ông nội lại không ra mặt, cuối cùng có người giả mạo em cứu anh ra từ nhà họ Cửu, nhét anh vào cửa nhà họ Giang”
"Cho nên?" Giang Cung Tuấn nghỉ hoặc nhìn cô ta.
Giang Vô Song phân tích nói: "Từ khi nhìn thấy Đường Sở Vi em vẫn luôn nghỉ ngờ, vì sao cô ấy vừa nhìn thấy em đã nhận ra em, còn biết những chuyện anh đã từng gặp phải ở thủ đô.
Thế nhưng em có nghĩ thế nào cũng không rõ, hiện tại em bỗng nhiên hiểu ra" Nghe vậy, trong lòng Giang Cung Tuấn cũng khế động, "Em...
Ý em là người đã cứu anh ra khỏi nhà họ Cửu là Đường Sở Vi giả mạo?" "Đúng."
Giang Vô Song gật đầu, "Chỉ có như vậy mới có thể giải thích được.
Nếu như em