Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1237: Chương 1237: Lai lịch của tám mươi mốt kim nghịch thiên






“Vâng, vâng, vâng”

Cự Tình cũng không dám lạnh nhạt.

Trong lòng bàn tay của cậu ta biến hóa ra một luồng ánh sáng, ngay sau đó xuất hiện một cái chai nhỏ trong suốt, có thể nhìn thấy một viên đạn dược màu vàng trong chai.

Đan dược không lớn chỉ khoảng chừng đầu ngón tay cái.

Cậu ta cẩn thận để đan dược ra đưa cho Giang Cung Tuấn, tôn kính nói: “Anh Giang, đây chính là đạn dược lão tổ tộc tôi để lại, chỉ cần là tiên cảnh trở xuống thì sau khi ăn vào sẽ có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ”

Giang Cung Tuấn hài lòng nhận lấy.

Cầm đan dược trong tay có hơi ấm thoang thoảng còn sót lại, còn có hương thơm mê người, Giang Cung Tuấn có thể cảm nhận được bên trong đan dược có lực lượng rất mạnh.

Anh không có ăn vào ngày mà là cất vào.

Sau khi Cự Tinh dâng lên đạn dược thì trơ mắt nhìn Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn biết ý của cậu ta: “Tôi giúp cậu kiểm tra thử vết thương bên trong cơ thể”

“Được”

Cự Tinh kích động.

Giang Cung Tuấn bắt đầu kiểm tra vết thương cho cậu ta.



Mặt anh ta đầy nghi ngờ, hỏi: “Mập mạp, kim tổ là cái gì, chẳng lẽ anh biết lại lịch của tám mươi mốt kim nghịch thiên sao?”

Tám mươi mốt kim nghịch thiên là lúc thực lực Giang Cung Tuấn vẫn còn rất kém lấy được. Theo hiểu biết của anh thì tám mươi mốt kim nghịch thiên là do võ giả đã để lại trên địa cầu vào ngàn năm trước, còn võ giả này là ai, lại lịch thật sự của tám mươi mốt kim nghịch thiên là gì, anh cũng không biết.

“Biết một chút.”

Đạo Tình ngồi xuống, chậm rãi nói: “Kim Tổ chính là nhân vật thời cổ đại, ông ta đã chế tạo ra tám mươi mốt kim nghịch thiên rất thần kỳ, người ta đồn đại rằng cho dù vết thương có ra sao thì chỉ cần chích một kim cũng có thể chữa khỏi. Hơn nữa tám mươi mốt kim nghịch thiên còn có tác dụng cải tử hồi sinh”

“Phù!”

Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi.

Anh không ngờ lại lịch của tám mươi mốt kim nghịch thiên lại lớn như vậy, thế mà có liên quan đến cường giả siêu cấp thời cổ đại.

“Thật sự mạnh như vậy sao?” Giang Cung Tuấn vẫn hơi không tin.

“Đương nhiên” Đạo Tình nói: “Phối hợp với chín cửu huyền công thì tám mươi mốt kim nghịch thiên có thể nghịch thiên”

“Chín cửu huyền công là cái gì?” Giang Cung Tuấn hỏi.

“Nói với anh như thế nào nhỉ?” Đạo Tình hơi suy nghĩ, nói: “Được rồi, bây giờ nói với anh những thứ này thì anh cũng không hiểu. Hơn nữa chín cửu huyền công đã sớm thất truyền, chỉ là nếu anh đã lấy được tám mươi mốt kim nghịch thiên thì cậu đã có duyên phận phận Kim Tổ, tôi tin rằng sớm muộn cũng có ngày anh có thể có được chín cửu huyền công”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn cũng không nói gì nữa.

Anh bắt đầu châm cứu cho Cự Tinh.

Một kim đi xuống, Cự Tinh đã cảm thấy thoải mái cả người, bên trong kim biến hóa ra năng lượng thần kỳ chữa trĩ cơ thể bị thủng của cậu ta.

Hai kim.

Ba kim.

Giang Cung Tuấn liên tục châm cứu.

Rất nhanh đã xong tám mươi mốt kim.

Nhưng vẫn còn chưa đủ để chữa khỏi cho Cự Tình, bởi vì thương tích của cậu ta là do thiên lội gây ra, cho dù tám mươi mốt kim nghịch thiên rất thần kỳ thì cũng cần cộng thêm chân nguyên.

Giang Cung Tuấn bắt đầu đẩy nhanh chân nguyên, chân nguyên hòa vào tám mươi mốt kim nghịch thiên đã hoàn toàn kích thích năng lượng thần kì của tám mươi mốt kim nghịch thiên. Năng lượng này tiến vào cơ thể của Cự Tinh, liên tục chữa trị vết thương nặng trong cơ thể cậu ta.

Tình hình này đã kéo dài nửa tiếng.

Nửa tiếng sau, Giang Cung Tuấn thu kim.

Mặt Cự Tinh đầy khiếp sợ, nói: “Thật, thật sự thần kỳ quá, thật không ngờ tới trên đời này còn có bảo vật như vậy, mới chậm có mấy kim mà vết thương trong cơ thể tôi đã hoàn toàn hồi phục

Đạo Tình cũng giơ ngón tay cái lên, tán thưởng nói: “Anh Giang, anh rất lợi hại, lần đầu gặp mặt mà đã để cho tôi thấy sức mạnh thần kỳ của tám mươi mốt kim nghịch thiên. Bây giờ tôi càng mong đợi những bảo vật khác trên người anh, chậc chậc, Luyến Bá vô tận, Ngũ Hành thánh thế, quả thần kỳ”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn không khỏi nhìn Đạo Tình nhiều thêm.

Trong lòng nghi ngờ.

Đạo sĩ mập rốt cuộc là người nào, rốt cuộc có lai lịch gì, sao anh ta có thể biết được bảo vật trên người anh?

Đạo Tình giống như là nhìn thấu sự nghi ngờ của Giang Cung Tuấn, cười hì hì, nói: “Anh Giang, tôi không có ác ý gì đâu.”

Đạo Tình cười thần bí, nói: “Tôi cũng chưa có hiểu rõ anh mà”

“Thật là một người kỳ quái” Giang Cung Tuấn nhẹ giọng lẩm bẩm.

Sau đó chợt nhìn Cự Tinh, nói: “Nếu vết thương của cậu đã hồi phục thì tôi đi đây.”

Nói xong, anh đứng lên rời đi.

Bây giờ anh lấy được một viên tiên đạn có thể làm cho tu sĩ tiên cảnh trở xuống tăng lên một cảnh giới nhỏ. Anh cũng không muốn lãng phí nên rời khỏi đây, tìm một chỗ bế quan để luyện hóa tiên đạn, sau đó tăng lên cảnh giới nhập thành giai đoạn thứ tám.

Đạo Tình kịp thời đứng dậy, vừa đuổi theo vừa kêu lên: “Anh Giang, tôi... tôi muốn cùng anh xông pha”

Giang Cung Tuấn không để ý mà trực tiếp rời đi.

Rất nhanh đã đi ra khỏi thành phố Versailles.

Còn Đạo Tình thì đuổi theo.



Phong ấn vừa vỡ thì chân khí của anh nhanh chóng thay đổi, thân xác cũng nhận được lễ rửa tội, lực lượng cơ thể lại trở nên mạnh mẽ nhưng muốn đạt tới pháp cảnh thứ hai thì đường còn rất dài. Bởi vì lực lượng của cơ thể càng mạnh thì sau khi mỗi lần đột phá, lực lượng của cơ thể đã tăng lên rất nhỏ.

“Chậc chậc”

Ở bên kia truyền đến âm thanh khen ngợi của Đạo Tình.

“Anh Giang, anh thật sự rất mạnh, dưới tình huống phong ấn của thiên đạo như thế mà có thể đột phá dễ dàng như vậy, đây quả thực là người đầu tiên”

Giang Cung Tuấn nhìn Đạo Tình, dồn nén lại khí tức vào bên trong, thản nhiên nói: “Anh theo tôi suốt chặn đường, rốt cuộc muốn làm gì?”

“Không làm gì mà, tôi nói rồi, tôi muốn cùng anh xông pha” Đạo Tình nghiêm túc nói: “Anh yên tâm, tôi rất mạnh, thực lực của tôi không dưới anh, tôi cùng anh xông pha chắc chắn sẽ không kéo anh thụt lùi. Tôi với anh đi tìm bảo vật ở Ma giới, sau khi lấy được thì tất cả đều thuộc về anh, thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.