Ngày đó, Đường Sở Vi giả làm Giang Vô Song đến nhà họ Giang để cứu người, cô thấy Cửu Diễm phế võ công của Giang Cung Tuấn.
Nhưng lúc đó cô hoàn toàn không có võ công, cho dù có cao thủ trong Thiên Vương phủ, cô cũng không dám hành động hấp tấp, chỉ có thể mang Giang Cung Tuấn đi.
Bây giờ Giang Cung Tuấn đã phế võ công Cửu Diễm, cô ấy bèn vỗ tay khen ngợi. “Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?”
Giang Vô Song nhíu mày.
Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói: “Đương nhiên có nghĩ đến, nếu không phải lo lắng nhà họ Cửu hoàn toàn mất khống chế, anh đã giết chết lão già đó rồi.”
“Haiz…
Giang Vô Song thở dài.
Giang Cung Tuấn tạm thời không lo lắng về phía nhà họ Cửu.
Bây giờ anh chỉ quan tâm đến một vấn đề, đó là ai đã làm rò rỉ chuyện sức mạnh của anh. “Vô Song, em nói xem là ai làm lộ chuyện anh có sức mạnh như vậy, có phải là người nhà họ Giang không?”
Đến giờ, Giang Vô Song cũng không nghĩ quá nhiều, cô nghĩ ngợi rồi phủ định: “Chắc là không phải đâu, theo lời anh nói, bọn họ biết võ công của anh tăng vọt là do luyện tập theo bí quyết trong Tứ Đồ, gia tộc họ Giang nói ra không phải chính là thừa nhận bọn họ đã lấy cắp tranh của ba gia tộc còn lại sao? Nếu vậy chẳng phải là tự lấy đá đập vào chân mình rồi sao?”
“Không phải người nhà họ Giang, vậy là ai đây? Chẳng lẽ người đó cũng gai mắt với nhà họ Giang sao?”
Giang Cung Tuấn hỏi.
Giang Vô Song lắc đầu: “Em không biết, anh có thể trở về hỏi ông nội, nhờ ông điều tra thử xem!”
“Ừ, để anh đi hỏi ông
Giang Cung Tuấn nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Bởi vì anh đã phế võ công của Cửu Diễm, đây là một sự kiện trọng đại, anh vẫn không biết tiếp theo đây nhà họ Cửu sẽ cách thức bảo thù gì, anh phải đến nhà họ Giang bàn biện pháp đối phó.
Cho dù Giang Quốc Đạt không đáng tin cậy, nhưng dẫu sao nhà họ Giang cũng liên quan đến chuyện này, Giang Quốc Đạt cũng sẽ không ngồi yên. “Không thể chậm trễ, anh đến nhà họ Giang một chuyển trước đã.
Giang Cung Tuấn đứng dậy rời đi.
Cùng lúc đó, tại nhà họ Cửu.
Giữa đại sảnh trong viện nhà họ Cửu.
Hàng chục người đã tập trung tại đây.
Mấy chục người này đều là thành viên quan trọng của gia tộc họ Cửu, họ đều là những tinh anh của gia tộc họ Cửu.
Một lão già được đặt trên băng ca dưới nền đất, lão ta đang hấp hối, sắc mặt tái nhợt, đã không còn sức lực nói chuyện nữa. “Quá tàn nhẫn”
“Tên nhóc Giang Cung Tuấn này lại ra tay tàn nhẫn “Dám phế bỏ võ công của tộc trưởng chúng ta. Đây là như vậy. một điều vô cùng xấu hổ cho gia tộc họ Cửu chúng ta. “Giang Cung Tuấn phải chết!”
Những thành viên quan trọng của nhà họ Cửu đều vô cùng tức giận. “Lão tổ, xin hãy hạ lệnh cho nhà họ Cửu tiến đánh, giết chết Giang Cung Tuấn, sống mái với nhà họ Giang.”
Một ông già ngồi ở vị trí cao nhất.
Ông cụ già lắm rồi, mặc bộ quần áo thời xưa, mặt mày nhăn nhỏ, người gầy như que củi.
Ông là Lão Tổ của Cửu Diễm, Cửu Ngân.
Trước khi chưa lập nước Đoan Hùng, khi triều đại cuối cùng chưa bị tiêu diệt, ông ta là một vương gia, vì vậy được gọi là Cửu vương gia.
Ông ta lớn tuổi lắm rồi.
Năm nay đã gần 160 tuổi.
Tuổi thọ của ông ta đã hết từ lâu, phải dựa vào thuốc để duy trì sự sống của mình trong những năm này.
Không ai biết bây giờ võ công của ông ta ghê gớm cỡ nào, cũng không ai biết ông ấy đã đạt tới cảnh giới nào, chỉ biết ông ấy cũng đã từng tham gia đại chiến Cổ Môn cách đây một trăm năm, trăm năm trước ông ta đã 60 tuổi và tu luyện đến cảnh giới thứ năm.
Đôi mắt của Cửu Ngân xám xịt, không có chút tức giận nào.
Ông ta nheo mắt liếc nhìn những người trong gia tộc, nói: “Nhà họ Giang thật sự đã mở khóa bí mật của Tứ Đồ sao?”
“Lão Tổ, còn có thể giả sao?”
“Đúng vậy, nếu không phải có bí mật của Tứ Đồ, thắng nhóc Giang Cung Tuấn đó làm sao có thể trở nên mạnh mẽ trong khoảng thời gian ngắn như vậy? Bây giờ ngay cả tộc trưởng cũng không phải là đối thủ. Xin Lão Tổ hãy ra lệnh đi ạ, nếu để cho nhà họ Giang thêm một khoảng thời gian nữa, bọn họ nhất định sẽ đè đầu cưỡi cổ chúng ta, thậm chí có thể tiêu diệt gia tộc họ Cửu chúng ta.
Những người trong gia tộc lần lượt lên tiếng. Cửu Ngân – Cửa vương gia trầm tư suy nghĩ.
Bốn bức tranh do vua Lan Lăng để lại từ hàng nghìn năm trước.
Vua Lan Lăng đã ban bốn bức tranh cho bốn vị quan đại thần để bảo vệ an toàn, hàng ngàn năm qua, bốn gia tộc đều canh giữ chúng, tuy có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra nhưng chưa bao giờ để thất lạc bản đồ kho báu.
Truyền đến đời này, cả ba gia tộc đều làm mất bản đồ kho báu mà họ canh giữ bấy lâu. “Chẳng lẽ bí mật trong Tứ Đồ thật sự đã được giải, chẳng lẽ thứ được ghi lại trong Tứ Đồ là võ công để tiến đến cảnh giới thứ chín sao?”
Cửu Ngân lặng đi, ông ta không dám hành động hấp tấp, bởi vì thời hạn của ông ta đã đến rồi, những năm qua đều phải dựa vào thuốc mới có thể tồn tại.
Nếu ông ta ra tay làm bại lộ chân khí thật sự của mình thì sinh lực của ông ta sẽ nhanh chóng tiêu tan.
Ông ta sẽ chết chỉ trong vài tháng.
Nếu anh ta không hành động và duy trì chân khí của mình, ông ta có thể sống ít nhất từ ba đến năm năm nữa. “Không thể hành động hấp tấp.
Suy nghĩ một hồi, ông ta dặn dò: “Tạm thời đừng manh động, cứ để ta đích thân tới nhà họ Giang một chuyến
Nhà họ Cửu không bằng lòng với quyết định của Lão
Tổ, nhưng cũng không dám có ý kiến, chỉ đành cung kính gật đầu. Cửu Ngân – Cửu Vương gia đứng dậy, trước ánh nhìn của những người trong gia tộc, ông ta cố gắng lên cái thân già nua của mình chống gậy rời khỏi đại sảnh.
Giang Cung Tuấn vội vàng đến nhà họ Giang.
Nhìn thấy Giang Cung Tuấn đến, thị vệ nhà họ Giang ở cửa không dám cản đường, nhanh chóng nhường đường. Gia tộc họ Giang cũng đang tổ chức một cuộc họp gia tộc để thảo luận về chuyện của Giang Cung Tuấn.
Đúng lúc này, một tên đệ tử họ Giang vội vàng chạy tới, hô to: “Tộc trưởng, Giang Cung Tuấn đến rồi.Nghe vậy, hàng chục người trong hội trường đồng loạt đứng dậy nhìn ra cửa.
Giang Cung Tuấn bước vào, mặc quần áo rất đỗi bình thường.
Giang Cung Tuấn nhìn thấy nhiều người như vậy có chút sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Nhiều người như vậy? Đang mở họp sao? Xem ra không phải thời điểm thích hợp tới. “Tan họp.” Giang Quốc Đạt lập tức hạ lệnh: “Tất cả lui xuống. “Vâng.
Người nhà họ Giang đều đồng loạt ra ngoài, không khỏi liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn thật sự đã phế võ công của Cửu
Diễm?
Đến bây giờ, họ vẫn có chút hoài nghi.
Giang Cung Tuấn ngồi xuống.
Giang Quốc Đạt nhìn anh với vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Ông nội kêu tôi đến cứu anh. Tôi chạy tới đó nhìn thấy anh đang đánh nhau với Cửu Diễm. Không ngờ giờ đây thực lực của anh lại trở nên mạnh mẽ như vậy, chỉ hơn hai tháng mà ngay cả Cửu Diễm cũng không phải là đối thủ của anh nữa.
Giang Cung Tuấn kinh ngạc.
Anh không ngờ Giang Quốc Đạt lại đi thật, còn bí mật nhìn anh chiến đấu với Cửu Diễm.
Anh hỏi: “Ông có biết ba bộ tộc định bắt tôi không?”
Giang Quốc Đạt nói: “Sáng nay vệ sĩ của đức vua đã tới nói cho tôi biết. “Nhà vua sao?”
Giang Cung Tuấn cau mày.
Có vẻ như nhà vua đã biết điều đó từ lâu.
Nhưng làm sao nhà vua biết được tin đó?
Giang Cung Tuấn suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Ba gia tộc chỉ hành động sau khi biết thực lực của tôi. Bọn họ cho rằng tôi đã luyện võ công được ghi chép lại trong Tứ Đồ, bọn họ muốn bắt tôi để hỏi bí mật trong Tứ Đồ. Ông nghĩ rằng người tiết lộ chuyện của tôi là người nào?”
Anh nhìn Giang Quốc Đạt.
Giang Quốc Đạt cũng liếc nhìn Giang Cung Tuấn, lạnh nhạt nói: “Sao chứ? Không phải bởi vì anh đã tu luyện võ công được ghi chép trong Tứ Đồ mới trở nên mạnh mẽ như vậy sao?”
“Sao hả? Đến ông cũng cho rằng tôi đã luyện võ công được ghi lại trong Tứ Đồ sao?”
Giang Quốc Đạt gật đầu đáp: “Tôi thực sự không thể nghĩ ra có bí quyết nào trên đời có thể khiến một người bình thường trở thành cao thủ hạng nhất trong thời gian ngắn như vậy. Môn võ thuật trong Tứ Đồ mà anh được học có phải là do ông nội Giang Thời của anh đã dạy anh không? Thật ra người trộm tranh là Giang Thời, có đúng không?”
“Ho!”
Giang Cung Tuấn cười nhạt.
Anh đến hỏi Giang Quốc Đạt, nhưng Giang Quốc Đạt lại cảm thấy anh đã luyện võ công trong Tứ Đồ. “Anh đang cười cái gì, phải không?”
“Không.” Giang Cung Tuấn khẳng định chắc nịch. “Vậy thì làm thế nào mà anh lại trở nên mạnh mẽ như vậy?”
“Chuyện này ông không cần biết. Tôi đến đây chỉ là để nhờ ông điều tra chuyện võ công của tôi bị lộ mà thôi. Tôi chỉ ra tay ở nhà họ Giang, tôi nghĩ chắc là người nhà họ Giang tiết lộ, hoặc cũng có thể có nội gián của ba gia tộc kia trong nhà họ Giang. “Được, tôi sẽ điều tra rõ ràng.” Giang Quốc Đạt gật đầu. Giang Cung Tuấn không nói gì nữa, xoay người rời đi. Vừa bước ra khỏi cổng, một bóng người vụt qua, anh chưa kịp phản ứng lại đã trúng một chưởng của hắn, cả người bay ra ngoài, rơi vào đại sảnh nhà họ Giang.