Chiến Thần Xuất Kích

Chương 359: Chương 359: Phong tỏa






Cả người Giang Cung Tuấn không thể nhấc lên chút sức lực nào, anh ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Anh nhắm hai mắt.

Trong sách thuốc anh nhìn thấy có ghi chép về cổ.

Cổ là một loại độc trùng.

Muốn bồi dưỡng cổ rất phiền phức.

Trong tầm hiểu biết của anh, muốn bồi dưỡng một cổ trùng thật sự rất phiên toái, cần phải bắt rất nhiêu độc trùng sau đó chăn nuôi bọn chúng, để bọn chúng tàn sát lẫn nhau, chém giết lẫn nhau.

Con sống sót cuối cùng chính là cổ.

Mà cổ khác nhau sẽ có hiệu quả không giống nhau.

Anh không biết mình đã trúng phải cổ gì.

Anh chỉ biết hiện tại tất cả bộ phận trong thân thể anh đều khỏe mạnh, không kiểm tra ra tật xấu gì.

Cả người không cách nào nhấc lên chút sức lực nào là vì trong máu của anh, trong tứ chỉ bách hài của anh có rất nhiêu cổ trùng.

Là những cổ trùng này ảnh hưởng đến thân thể anh.

Chỉ cần nghĩ biện pháp khu trừ đám cổ trùng này ra khỏi thân thể, như vậy thân thể anh cũng được khôi phục.

Thế nhưng anh chỉ từng nhìn thấy ghi chép một chiều trong sách thuốc.

Anh vốn không hề có biện pháp khu trừ cổ.

Đường Sở Vi nhìn Giang Cung Tuấn đang ngồi trên ghế, nhắm hai mắt, cau mày.

Cô không nói lời nào, cứ lẳng lặng đứng bên cạnh như vậy.

Sau một lúc lâu, Giang Cung Tuấn mới mở mắt ra, lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại cho Ngô Huy.

“Long Vương, nghe nói anh chuẩn bị một chiếc xe đi ra ngoài.

Đã có chuyện gì xảy ra sao?”

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Ngô Huy.

“Có chút chuyện.

Hiện tại tôi đang ở trên đỉnh Thiên Sơn, phái một chiếc máy bay trực thăng tới đón tôi.

Còn có, lập tức phong tỏa Thiên Sơn Quan, phong tỏa một trăm bốn mươi thành thị gần Thiên Sơn Quan.

Không có mệnh lệnh của tôi bất kỳ người nào cũng không thể thông hành”

Giọng nói của Giang Cung Tuấn rất yếu ớt, hệt như đã vài ngày chưa ăn cơm.

Ngô Huy vừa nghe vậy lập tức cả kinh.

Anh ta biết đã xảy ra chuyện.

“Rõ, lập tức đến”

Ngô Huy cúp điện thoại, lập tức phân phó.

“Nhanh, chuẩn bị máy bay trực thăng tới đỉnh Thiên Sơn.

Truyền lệnh xuống, phong tỏa thành phố Nam Cương, phong tỏa một trăm bốn mươi thành thị phụ cận Thiên Sơn Quan.

Không có mệnh lệnh, không cho bất kỳ người nào di chuyển”

Trong quân khu vang lên tiếng còi báo hiệu kế hoạch tác chiến cấp một.

Các tướng quân nhanh chóng vào chỗ, phân phó bộ hạ, trong thời gian ngắn nhất phong tỏa thành phố Nam Cương, phong tỏa một trăm bốn mươi thành thị phụ cận núi Thiên Sơn.

Mà giờ khắc này, Ngô Huy đã lái máy bay trực thăng ởi tới Thiên Sơn Quan.

Rất nhanh Ngô Huy đã đến.

Anh ta thấy trên đỉnh núi Thiên Sơn yên tĩnh vô cùng, vốn không hề có người.

Anh ta không khỏi nhíu mày.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Anh ta nghi ngờ đi vào nhà gỗ.

Trong nhà gỗ, anh ta thấy được Giang Cung Tuấn, còn thấy Đường Sở Vi.

Anh ta cả kinh hỏi: “Chị dâu, sao chị dâu lại ở đây?" Chợt, ánh mắt anh ta dừng lại trên người Giang Cung Tuấn.

Thấy sắc mặt anh có hơi trắng bệch, anh ta lập tức đi qua hỏi: “Long Vương, làm Sao vậy?”

Giang Cung Tuấn vô lực đưa tay, nói: “Không sao, dìu tôi đứng lên, trở về rồi hãy nói”



- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.