Ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại trên người Đường Sở Vi.
Chẳng ai ngờ tới một người không hiểu chút gì về y thuật như Đường Sở Vi lại đứng ra tỷ thí với lão đại giới y thuật là Hàn Kim Thần như vậy.
Hơn nữa còn lấy sinh mệnh làm tiền đặt cược.
"Cô?" Hàn Kim Thần nhìn Đường Sở Vi với ánh mắt quái dị, miệng anh ta nhếch lên, vẽ ra nụ cười giả tạo.
"Được lắm, cầm giấy bút tới đây viết bản cam kết đi" Theo anh ta kêu to một tiếng, lập tức có người cầm giấy bút đi tới.
Ngoài cửa tiệm thuốc có bàn cũng có ghế.
Đường Sở Vi ngồi xuống.
Nhận lấy giấy bút Hàn Kim Thần đưa tới, vung bút trong tay nhanh chóng viết khế ước sinh tử, sau đó ký tên của mình xuống, còn điểm chỉ lên trên.
Tiện tay ném bút qua một bên, cô nhìn Hàn Kim Thần trước người.
Đưa tay ra hiệu mời: "Tới phiên anh”
Hàn Kim Thần không chút do dự cũng viết ra khế ước sinh tử.
Đường Sở Vi hỏi: "Tỷ thí thế nào?" Hàn Kim Thần cười nói: "Cũng giống với trên Đại hội Y tế, chúng ta tìm kiếm dược liệu từ trong tiệm thuốc, phối trí độc dược cho đối phương ăn vào.
Nhưng lần này không thể nhờ người giúp đỡ, phải tự mình dùng, hơn nữa đối phương còn không cần đưa thuốc giải, sinh tử đều dựa vào bản lĩnh của bản thân mình."
"Được."
Đường Sở Vi không khiếp đảm tí nào.
Cho dù cô không am hiểu về dược vật, không cách nào phối trí ra độc dược: Thế nhưng cô tin tưởng cho dù cô có uống độc dược của Hàn Kim Thần cũng không có việc gì.
Cô đứng lên kêu: "Chuẩn bị dược liệu: Hiện tại tiệm thuốc Thế Kỷ có quy mô rất lớn, chủng loại dược liệu rất đầy đủ.
Theo cô dặn dò, các bác sĩ trong tiệm thuốc Thế Kỷ nhanh chóng đi chuẩn bị.
Chỉ trong thời gian mấy phút ngắn ngủi bọn họ đã chuẩn bị hơn một ngàn loại dược liệu.
Mà đường phố trước cửa tiệm thuốc Thế Kỷ rất rộng.
Hiện tại trên đường phố đã bị dọn ra một khu vực hoàn toàn trống trải.
Khu vực này xuất hiện rất nhiều hòm thuốc, còn có một vài cái bàn cái ghế.
Đường Sở Vi liếc mắt nhìn Hàn Kim Thần, thản nhiên nói: "Anh lớn tuổi hơn, anh bắt đầu trước" Hàn Kim Thần thấy Đường Sở Vi tự tin như vậy, trong lòng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Vì sao cô gái nhỏ này lại có thể tự tin như vậy, lẽ nào trong khoảng thời gian này cô ta đã từng học tập y thuật? Thế nhưng nghĩ đến y thuật không phải là thứ có thể tinh thông trong khoảng thời gian ngắn, cần hơn mười năm thậm chí là thời gian càng dài hơn mới có thể nắm giữ tinh túy, lo âu trong lòng anh ta cũng ít đi.
Trên mặt anh ta hiện lên nụ cười giả tạo, sau đó anh ta bắt đầu phối trí độc dược.
Đường Sở Vi vẫn không nhúc nhích.
"Đường Sở Vi làm gì vậy?" "Vì sao cô ấy còn chưa bắt đầu?" Không ít người qua đường chỉ trỏ, cũng không biết tới cùng Đường Sở Vi muốn làm gì.
Hà Diệp Mai đi về phía Đường Sở Vi, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng nhỏ giọng hỏi: "Sở Vi, con làm gì vậy, con làm vậy là muốn chết, mau chịu thua đi.
Thua cũng không mất mặt, dù sao thì nhận thua cũng tốt hơn là mất mạng" Hà Diệp Mai đã từng xem livestream Đại hội Y