Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1179: Chương 1179: Trở về Trái Đất




Long Nhật Hành đã đi khỏi đây rồi. Ông ta cấy long cốt vào cơ thể của Giang Cung Tuấn xong liền rời đi. Giang Cung Tuấn cũng không ở lại lâu, nhanh chóng rời khỏi lòng đất để đi lên phía trên hòn đảo, anh thả Ngô Huy, Trần Vũ Yến, Tiêu Dao Vương, Ngọc Mỹ và những người khác ra khỏi Tiên phủ.

“Boss, thế nào rồi?” Ngô Huy vừa nhìn thấy anh đi ra liền chạy lại hỏi, Ngọc Mỹ cũng nhìn Giang Cung Tuấn cô ấy cũng rất quan tâm đến cái gọi là long cốt, không biết hiện giờ tình hình như thế nào rồi?

Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Ừm, xong rồi. Hiện tại long cốt đã được cấy ghép vào trong cơ thể của tôi rồi”

Trần Vũ Yến hỏi: “Vậy anh Giang anh có dự định gì tiếp theo?”

Giang Cung Tuấn suy nghĩ một lát. Theo ý định ban đầu của anh, anh muốn yên ổn tu luyện ở Giới Sơ Khai đợi đến khi thực lực đủ mạnh rồi mới quay về. Nhưng hiện tại Giới Sơ Khai đang hỗn loạn, cũng không phải là nơi để yên tâm tu hành, Giới Sơ Khai bây giờ thậm chí còn nguy hiểm hơn cả Trái Đất “Tôi dự định sẽ trở lại Trái đất”

Giang Cung Tuấn nói: “Bây giờ thảm họa thứ hai của Trái Đất đã xuất hiện, áhk sẽ trỗi dậy, chúng sẽ mang lại mối nguy hại khủng khiếp cho nhân loại. Tôi định quay trở lại Trái Đất để xem thử “Vậy còn Bảo Văn trưởng lão thì sao?” Ngô Huy hơi nhíu mày.

Giang Cung Tuấn nói: “Tôi trở về Trái Đất nhưng sẽ không xuất hiện quá lộ liễu. Tôi định sẽ bí mật tu luyện ở Trái Đất, hiện giờ ở đó an toàn hơn so với Giới Sơ Khai. Dù gì hiện giờ ở Giới Sơ Khai cả Ma tộc đều đang muốn truy giết tôi còn trên Trái Đất thì cũng chỉ có mỗi Bảo Văn trưởng lão mà thôi, không quá đáng lo”

Giang Cung Tuấn thử so sánh. Lúc này quay trở lại Trái Đất sẽ an toàn hơn so với việc ở lại Giới Sơ Khai. Anh nhìn về phía Ngọc Mỹ hỏi: “Cô thật sự muốn cùng tôi quay về Trái Đất sao?”

“Tất nhiên, tại sao không chứ” Ngọc Mỹ nói: “Tôi ở lại Giới Sơ Khai làm gì? Nơi này ngày càng hỗn loạn tôi ở lại cũng không giúp được gì nhiều chi bằng để tôi đến Trái Đất tranh giành vận may thì hơn”

“Được, đi thôi.” Giang Cung Tuấn nói: “Lần này tôi sẽ không để mọi người vào trong Tiên phủ nữa. Ngô Huy, Vũ Yến, Tiêu Dao Vương sau khi mọi người trở về Trái Đất hãy đến Long Quốc một chuyến, nói với Sở Vi rằng mọi chuyện vẫn ổn ngoài ra chỉ cần Long Quốc không bị theo dõi, tôi cũng sẽ tìm cơ hội trở về Trái Đất.”

“Được.”

Ngô Huy, Trần Vũ Yến và Tiêu Dao Vương đồng thời gật đầu.

Kết thúc việc thảo luận, mấy người họ cũng không dừng lại đó nữa, nhanh chóng nhún người bay thẳng lên cao, tiến vào vết nứt phong ấn, biết mất khỏi Giới Sơ Khai.

Sau khi về đến trái đất, Giang Cung Tuấn liền xuất hiện ở một ngọn núi cằn cỗi còn Ngô Huy và những người khác không biết đã đi đâu. Bởi vì, sau khi tiến vào phong ấn, bọn họ sẽ ngấu nhiên xuất ở một nơi nào đó bất kỳ trên trái đất chứ không ở cùng một chỗ. Giang Cung Tuấn lấy điện thoại di động và một cục sạc dự phòng ra sạc một lúc mới bật điện thoại di động lên để mở bản đồ ra xem, xem xong anh mới biết mình đang ở một nước phía tây nào đó. Anh cũng không ở lại đây quá lâu liền vội vã đến Đoan Hùng, trung tâm của trái đất lúc này.

Bởi vì núi Bất chu nằm ở Đoan Hùng mà thành Bất Chu giờ đây đã trở thành nơi tụ hội của các thiên tài đến từ ba nghìn vùng đất bị phong ấn khác, cho nên bây giờ Đoan Hùng đã trở thành trung tâm quan trọng nhất của trái đất, không lâu sau, Giang Cung Tuấn đã đến Đoan Hùng.

Vì danh tính quá đặc biệt nên anh không dùng mặt thật của mình để gặp gỡ mọi người, anh ấy đeo một chiếc mặt nạ màu trắng bạc, che gần hết khuôn mặt. Cũng đã gần hai năm kể từ khi anh rời khỏi Trái Đất, chính anh cũng không biết trên Trái Đất đang xảy ra những chuyện gì.

Anh đã đến thành phố Tử Đằng của Đoan Hùng. Nơi đây vẫn như vậy, thành phố này vẫn giống như năm xưa, các tòa nhà, đường phố, mọi thứ đều không thay đổi. Trên đường phố đông vui nhộn nhịp, có rất nhiều người ăn mặc theo hơi hướng cổ điển bước đi trên đường.

Trước tiên anh đi đến nhà họ Đường. Sau đó anh đứng từ xa quan sát họ. Anh bí mật quan sát nhà họ Đường một thời gian, nhận thấy rằng tình hình ở nhà họ Đường rất tốt nhưng Sở Vị hiện không ở Tử Đằng, anh cũng đã đoán được rằng Đường Sở Vi lúc này nên ở Long Quốc, anh quyết định không ở lại Đoan Hùng nữa thay vào đó liền lập tức lên đường đến Long Quốc.

Đồng thời, anh cũng đăng nhập vào diễn đàn võ giả để kiểm tra xem trong vòng hai năm qua đã xảy ra những gì.

Trong hai năm qua, Trái Đất có thể coi là khá yên ổn hầu như không có chuyện gì đặc biệt lớn xảy ra, tuy nhiên trên Trái Đất càng ngày càng có nhiều tu sĩ xuất hiện, thậm chí một số cao thủ của ba nghìn thế giới khác cũng đang tìm cách đến Trái Đất.

Theo những gì mà Giang Cung Tuấn đã biết được, hiện tại cảnh giới mạnh nhất mà người trên Trái Đất đã đạt được là Tiên Cảnh, hơn thế nữa không phải chỉ có một người đạt được đến cảnh giới đó. Bảo Văn trưởng lão của Minh Lam Tông là một trong những cao thủ đã đạt được đến Tiên Cảnh.

Không chỉ vậy, Giang Cung Tuấn cũng biết được rằng thảm hoạ lần thứ hai của Trái Đất đã xuất hiện rồi. Thảm họa thứ hai của Trái Đất được gọi là Thú Tài. Sự gia tăng của các loài ngoại lai tạo nên thảm họa tàn khốc cho nhân loại. Chỉ trong vài tháng, rất nhiều loài Dị Thú hung tàn đã được sinh ra trên Trái Đất.

“Cậu có biết Hổ Vương không? Nó vốn chỉ là một con hổ bình thường nhưng vô tình lại gặp được thiên đạo khắc, được ánh sáng từ thiên đạo gột rửa. Qua một đêm, nó từ một con hổ bình thường đã trở thành yêu quái thực lực sánh ngang với Pháp Cảnh”

“Còn có Hồ Hậu của núi Tây Lượng. Nghe nói trước đây nó là một con tiểu hồ ly rất bình thường, nhưng hiện tại đã trở thành hồ ly chín đuôi, thực lực có thể so sánh với Pháp Cảnh”

Trên diễn đàn đang bàn tán xôn xao về những con quái thủ xuất hiện trong thời gian gần đây.

Tuy nhiên sau khi những con quái thú này xuất hiện, chúng cũng chưa từng gây ra những vụ giết chóc hay lạm dụng kinh khủng nào trên Trái Đất. Nhưng Giang Cung Tuấn biết rằng đây chỉ là bình yên trước cơn bão mà thôi. Thảm hoạ lần thứ hai của Trái Đất chắc chắn không đơn giản như vậy.

Điều này sẽ sinh ra vô số quái vật mạnh mẽ, những chủng tộc Dị Thú này sẽ gây ra những thiệt hại khủng khiếp cho Trái Đất thậm chí nếu không tìm ra cách giải quyết, rất có khả năng loài người sẽ bị diệt vong.

Không lâu sau, Giang Cung Tuấn xuất hiện ở Long Quốc. Nhưng anh không hiện thân, anh ẩn mình trong bóng tối, thấy rằng Sở Vi vẫn bình an vô sự nhưng Long Quốc hiện đang bị giám sát, anh không thể xuất hiện ở đây được, một khi anh để lộ hành tung anh sẽ bị phát hiện ngay lập tức, điều này sẽ gây ra hiểm hoạ rất lớn.

“Hiện giờ không thể sử dụng Nghịch Thiên đạp, cũng không thể sử dụng Ma Liên. Một khi sử dụng chúng, thân phận của ta sẽ bị bại lộ, sau đó sẽ bị trưởng lão Minh Lam Tông truy sát. Thứ duy nhất mà ta có thể sử dụng bây giờ chỉ có long cốt vừa cấy vào trong cơ thể Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi. Sau đó, anh liền rời đi, quay trở lại Đoan Hùng, gấp rút đi về phía núi Bất Chu. Sau một thời gian dài như vậy, trên núi Bất Chu ngày càng có nhiều khu vực kỳ bí xuất hiện, tuy nhiên, ở khu vực trung tâm của núi Bất Chu, bức tượng lần đầu tiên xuất hiện vẫn còn đó, bức tượng phát ra ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc, hơi thở trên bức tượng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, Ngay khi Giang Cung Tuấn đến gần núi Bất Chu, anh đã cảm nhận được hơi thở của bức tượng này. Bây giờ, anh càng ngày càng tò mò về bức tượng này, đây rút cuộc là hình thức tồn tại như thế nào? Tại sao nó lại được tạc ở núi Bất Chu?

Giang Cung Tuấn đã lên đến noi có bức tượng trên đỉnh núi Bất Chu.

Tại đỉnh núi, xung quanh bức tượng.

Rất nhiều người tụ tập ở đây, những người này ngồi xếp bằng trên mặt đất nghiêm túc tu luyện, bởi vì sự tồn tại của những bức tượng thần bí ở nơi này nên bầu không khí ở đây ngập tràn linh khí.

Toàn bộ đều ở mức trên dưới Siêu Phàm cảnh, còn chưa được nhập thành cảnh. Giang Cung Tuấn xuất hiện gần bức tượng, nhìn bức tượng trước mặt, bức tượng tạc hình một người đàn ông mang phong thái rất uy nghiêm, tuy chỉ là một bức tượng nhưng trong ánh mắt và biểu hiện của anh ta vẫn có thể nhìn ra khí chất coi thường thiên hạ.

“Anh ta rút cuộc là ai? Chẳng lẽ là một trong mười hoàng đế của trái đất ư?”

Giang Cung Tuấn khẽ lẩm bẩm.

“Biết gì chưa? Nghe bảo thiên đạo văn đã rơi xuống một hòn đảo nào đó rồi, cao thủ từ ba nghìn thế giới đều đang đổ xô đến xem cái gọi là thiên khắc.”.

“Chà, người ta còn đồn rằng rất nhiều quái vật cũng đã đi đến đó, chúng muốn lấy được ánh sáng từ thiên đạo nhằm trỗi dậy hoàn toàn”

Vào lúc này, xung quanh bỗng có tiếng thảo luận vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.