Độc Bộ Vân ăn độc dược mà Giang Cung Tuấn chế ra.
Giang Cung Tuấn biết Độc Bộ Vân là một kẻ mạnh, cứu ông ta ra, nếu mà ông ta mất khống chế, đó sẽ là một cái tai nạn.
Anh không làm việc mà không chắc chắn.
Có thể cứu Độc Bộ Vân ra.
Nhưng, tính mạng của Độc Bộ Vân, anh cần phải nắm trong tay.
Lần này Giang Cung Tuấn lên kế hoạch chu đáo chặt chẽ, phân công rõ ràng.
Có người lợi dụng lúc kiểm tra mỗi ngày để lẫn vào địa lao, có người lại canh thời gian mà cắt điện, làm camera ở địa lao mất đi hiệu lực.
Thực mau, Giang Ly đã mang theo Độc Bộ Vân đi tới chỗ Quân Xích Diễm hôn mê.
Giang Ly chỉ vào Quân Xích Diễm đang hôn mê trên mặt đất, nói: “Tự mình cởi một bộ quần áo mặc vào, tốc độ nhanh một chút”
Độc Bộ Vân không nói gì, trực tiếp đi cởi một bộ quân áo, nhanh chóng mặc vào.
“Đi”
Mãy người nhanh chóng đi ra ngoài địa lao.
Giờ phút này, điện đã mở.
Nhưng mà, hình ảnh trên màn hình theo dõi lại rất bình thường, người trong phòng điều khiển cũng không khả nghi.
Này hình ảnh theo dõi, đã sớm bị đổi rồi, bất kể trong địa lao đã xảy ra chuyện gì, hình ảnh đều sẽ không thể hiện ra.
Giang Cung Tuấn đã sớm bố cục tốt mọi thứ.
Sau khi cắt điện, sẽ nhanh chóng tìm hình ảnh thay thể mọi chuyện diễn ra trong thực tại.
Ngoài cửa địa lao.
Bốn Quân Xích Diễm đi ra.
Bốn người này, trong đó ba người là thành viên Bát Bộ Thiên Long, một người là Độc Bộ Vân mặc áo Xích Diễm.
Bốn người này đi ra, bảo vệ ở cửa cũng không nghỉ ngờ, trực tiếp mở cửa.
Bốn người cũng không nói chuyện, đi ngay.
Ở cửa, một Quân Xích Diễm nhìn bốn người rời đi, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Có chút không thích hợp nhỉ”
“Có gì không thích hợp?”
Người bên cạnh trêu ghẹo cười nói: “Không có gì không thích hợp, đến đây, hút điếu thuốc”
Người này lấy thuốc lá ra, đốt lên.
“Này, cậu là ai đấy, sao trước kia tôi chưa từng gặp cậu?”
“Tôi mới tới, mới gia nhập Quân Xích Diễm, đây là giấy chứng nhận của tôi”
Người này lấy ra giấy chứng nhận.
Anh ta đã từng là Nam Phong trên bảng xếp hạng sát thủ.
Hiện giờ là Dạ Long trong Bát Bộ Thiên Long.
Anh ta phụ trách tiếp ứng ở cửa.
Anh ta lấy ra giấy chứng nhận của chính mình, quơ quơ ở trước mặt mấy người kia, cười nói: “Xem đi, không thành vấn đề chứ, trước kia tôi thuộc đội đặc chiến”
Dạ Long lấy giấy chứng nhận của mình ra quơ quơợ, đồng thời nhìn nơi xa, thấy Độc Bộ Vân đã được mang đi rất xa rồi, lúc này hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, thu hồi giấy chứng nhận, nói: “Các anh này, các anh ở đây canh, tôi đi dạo xung quanh, kiểm tra xem có cái gì dị thường hay không.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Người canh cổng thì lại tiếp tục trông coi.
“Đã thành công cứu người ra, rút.”
“Đã rõ.”
“Đã rõ" Mọi người thu tin đã cứu được người ra xong, đều nhanh chóng rút lui.
Ở nơi cách địa lao không xa.