Nhẹ nhàng đặt khối ngọc thạch trong tay xuống, Trịnh Hạo Thiên nhắm mắt suy ngẫm.
Sau khi Thiết Huyễn Hỏa lên tiếng, tất cả mọi người, bao gồm cả Hổ Bá Thiên đều thức thời mà lần lượt cáo lui. Sau đó, Thiết Huyễn Hỏa lấy ra một khối ngọc thạch, trịnh trọng trao cho Trịnh Hạo Thiên.
Những thứ ghi chép trong khối ngọc thạch này đều cơ mật chân chính trong chiến trường.
Trong nhân tộc, chỉ có linh giả năm sao trở lên, mới có tư cách đọc những tài liệu này.
Trong ngọc thạch chẳng những ghi chép những thông tin cần chú ý về cấm địa mà còn ghi chép chi tiết về những quy củ trong nhân tộc và những điều cấm kỵ trong chiến trường.
Ví dụ như linh giả sáu sao trở lên không được phép lén thách đấu, ví dụ như cơ mật chân chính khi tấn cấp. Vào giờ khắc này đều hiện ra rõ ràng trước mắt Trịnh Hạo Thiên.
Chiến trường linh giả, chính là một nơi thần bí có được lực lượng vô cùng.
Đám linh giả chỉ có tiến hành giết chóc trong chiến trường, mới có thể thu được ấn ký. Mà trên thực tế, cấp bậc tăng lên còn ẩn chứa tác dụng khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi tấn chức bảy sao, bên trong ấn ký cấp bậc của mỗi linh giả đều xuất hiện lực lượng khổng lồ, hơn nữa những lực lượng này còn có một mối liên hệ thần kỳ đến mức khó tin với không gian trong chiến trường.
Lợi dụng lực lượng đó, cho dù là linh giả bảy sao bình thường cũng có cơ hội tấn chức đại linh giả.
Nếu tiến thêm một bước nữa, sau khi đạt tới tám sao, thì tấn chức đại linh giả trên cơ bản đã giống như ván đóng thành thuyền rồi.
Bất quá, nếu tiếp tục tấn cấp, trở thành linh giả chín sao, thì lực lượng trong ấn ký sẽ trở nên ngưng luyện hơn gấp mấy lần, và đồng thời cũng tạo thành trở ngại cực lớn trên con đường tấn chức đại linh giả sau này. Nhưng nếu như có thể vượt qua chướng ngại này, trở thành đại linh giả, thì lực lượng từ trong ấn ký phóng thích ra sẽ hóa thành tiềm lực vô tận, khiến cho linh giả có cơ hội tấn chức tông sư.
Đương nhiên, từ linh giả chín sao đột phá lên đại linh giả, có thể nói là đã khó lại càng thêm khó, so với đột phá khi ở tám sao thì khó khăn hơn gấp ngàn lần. Mà cho dù là may mắn đột phá thành công, thì cũng chỉ có thể nói là vô địch trong đại linh giả. Cơ hội tấn thăng tông sư sau này vẫn cực kỳ nhỏ bé.
Cho nên, tuyệt đại đa số đám linh giả đều lựa chọn trực tiếp trở thành đại linh giả khi ở bảy, tám sao. Chân chính có nghị lực và dũng khí tấn cấp chín sao, đúng là trăm người không có một.
Thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên mở hai mắt ra.
Nếu không phải trước đây, hắn từ trong trí nhớ tàn khuyết của Diệp Khả mà đoạt được tin tức, thì giờ phút này làm sao còn giữ được bình tĩnh thế này.
"Trịnh đại sư, ngươi đọc xong chưa?" Thiết Huyễn Hỏa trầm giọng nói: "Hiện tại ngươi đã hiểu được, vì sao Cửu U chân nhân lại ngăn cản hai vị tiếp tục đánh cược rồi chứ?"
Thiết Huyễn Hỏa nghiêm mặt, nói: "Ngươi và Hách Liên Diệc đều là niềm kiêu ngạo của nhân tộc chúng ta. Có thiên phú và tiềm lực trên phù triện chi đạo. Nếu như tiếp tục phát triển trên phượng diện này thì khả năng thành tựu tông sư sau này là rất lớn. Nhưng nếu tấn thăng tới chín sao, thì cơ hội đột phá lại nhỏ đi rất nhiều. Cửu U chân nhân cũng là vì suy nghĩ cho tương lai của nhân tộc, cho nên mong ngươi không lấy làm phiền lòng."
Kỳ thật, trong lòng hắn còn có một câu chưa nói ra.
Tu luyện sát lục chi đạo có thể nói là nguy cơ tứ phía, một bước đi nhầm sẽ phải trả giá bằng chính tính mạng của mình. Làm sao có thể an toàn như phụ tu chi đạo được.
Đám luyện yêu linh giả bọn họ chẳng còn cách nào khác, cho nên mới phải tiến vào chiến trường chém giết. Nếu như có thể lựa chọn, thì e rằng phải có tới một nửa lựa chọn tu luyện phụ tu chi đạo rồi.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Thiết trưởng lão yên tâm, Cửu U chân nhân là có ý tốt, tại hạ há không biết đạo lý."
Thiết Huyễn Hỏa hài lòng, cười nói: "Cửu U chân nhân cho ngươi ba tháng thời gian, không biết Trịnh đại sư có tính toán gì không?"
Trịnh Hạo Thiên trầm tư một lát, nói: "Đã có khoảng thời gian này chuẩn bị, thì Trịnh mỗ phải chuẩn bị một ít tài liệu vật tư. Mong Thiết trưởng lão có thể trợ giúp nhiều hơn."
Thiết Huyễn Hỏa vỗ ngực, nói: "Ngươi yên tâm, chút chuyện nhỏ này, chỉ cần bản hiên có, thì nhất định sẽ chuẩn bị thỏa đáng cho ngươi."
Trịnh Hạo Thiên cảm kích gật đầu một cái, nói: "Ngoài ra, Trịnh mỗ sẽ luyện chế một trăm tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện, cùng hai mươi tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện.." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Chỗ phù triện đó sẽ gửi quý hiên, nhờ đấu giá hộ."
Hai mắt Thiết Huyễn Hỏa sáng ngời. Hắn đứng lên, hướng về phía Trịnh Hạo Thiên mà khom người một cái thật sâu, nói: "Đa tạ Trịnh đại sư."
Hắn đương nhiên hiểu được, Trịnh Hạo Thiên nói cái gì mà nhờ Vạn Bảo Hiên đấu giá hộ, chẳng qua chỉ là khách sáo thôi. Ý đồ chân chính của hắn chính là cho Vạn Bảo Hiên đủ đồ tích trữ mà thôi.
Dù sao Cửu U chân nhân cũng bảo hắn tiến vào Vô Biên Chi Hải một năm.
Trong khoảng thời gian này, Trịnh Hạo Thiên cho dù có lợi hại hơn nữa, cũng không thể luyện chế phù triện cho Vạn Bảo Hiên được.
Trịnh Hạo Thiên liên tục xua tay, nói: "Thiết trưởng lão, quý hiên vẫn luôn chiếu cố tại hạ, một chút chuyện nhỏ, ngươi không cần khách khí."
Thiết Huyễn Hỏa cũng không phải người thường, hắn mỉm cười, lập tức thoải mái. Bất quá, đối với người chủ sự trong hiên, hắn càng lúc càng bội phục rồi.
Trước khi Trịnh Hạo Thiên thể hiện ra thực lực tuyệt đối, bọn họ đã trăm phương ngàn kế để kết giao. Hiện giờ, Trịnh Hạo Thiên đã một bước lên trời, mà hắn quả nhiên cũng là người trọng tình trọng nghĩa, cho dù là sắp phải tới cấm địa, cũng không hề quên hứa hẹn với Vạn Bảo Hiên.
Một trăm tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện, cùng hai mươi tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện, đã đủ để Vạn Bảo Hiên thoải mái trong một năm thời gian sắp tới rồi.
Hai người trao đổi thêm chốc lát, Trịnh Hạo Thiên liệt kê ra một danh sách rồi giao cho Thiết Huyễn Hỏa. Tiếp đó, vị trưởng lão bảy sao của Vạn Bảo Hiên này cáo từ rời đi.
Đám người Hổ Bá Thiên nối đuôi nhau tiến vào, cùng Trịnh Hạo Thiên tổ chức tiệc rượu trong sân, chúc mừng bàn luận rôm rả.
Tuy Cửu U chân nhân đã nói qua, trong đoạn thời gian này tuyệt đối không cho phép xảy ra tranh chấp, nhưng đám người Trịnh Hạo Thiên vì một lần đoạt được mười kiện ngụy pháp khí mà tổ chức tiệc rượu ăn mừng, cũng chẳng kẻ nào bới móc gì được.
Ở trong Đại Linh giới, thực lực tổng thể của Phiêu Miểu đại lục kém xa Thương Khung đại lục, khi giao phong với Thương Khung đại lục cũng hiếm khi nào chiếm được thế thượng phong. Lúc này Trịnh Hạo Thiên thu được toàn thắng, phàm là linh giả và tu luyện giả trên Phiêu Miểu đại lục đều tới chúc mừng, khiến không khí vui vẻ vô cùng.
Mà số cường giả không thích Thương Khung đại lục, hoặc bất mãn đối với Cổ Chân giáo cũng có không ít, cho nên khi có những người này vô tình hữu ý tới gia nhập, tiệc rượu lại càng náo nhiệt hơn xa sức tưởng tượng của mọi người.
Tuy đám người Hách Liên Diệc nghe được mấy tin tức này, nhưng trừ việc đóng cửa tiếp khách ra, cũng chẳng làm gì được nữa.
Cửu U chân nhân giống như một ngọn núi lớn đặt trong lòng mọi người, vô luận phương nào cũng không dám sinh lòng phản kháng.
※※※※
Một tháng, chi trong một tháng thời gian mà thôi, Trịnh Hạo Thiên đã mượn thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân luyện chế ra mấy trăm tấm Đại quang minh phù triện.
Trừ số phù triện đã đáp ứng Vạn Bảo Hiên ra, hắn còn luyện chế một lượng lớn phù triện cho bản thân. Mà đám người Thiết Huyễn Hỏa cũng không biết rằng, phẩm cấp phù triện mà Trịnh Hạo Thiên luyện chế cho mình lại càng cao hơn một phần.
Bởi vì số phù triện này cũng không phải để bán, mà là vật bảo mệnh mà Trịnh Hạo Thiên hắn chuẩn bị cho mấy thân bằng hảo hữu của mình.
Nếu là vật bảo mệnh, thì đương nhiên phải chuẩn bị tỉ mỉ một chút, không thể qua loa đại khái được.
Ngay sau khi Trịnh Hạo Thiên bế quan một tháng, rời khỏi thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân, hắn rốt cuộc cũng gặp lại mấy người Cừu Hinh Dư.
Trịnh Hạo Thiên nhìn bọn họ tới cũng không lấy làm ngạc nhiên.
Chuyện Phiêu Miểu đại lục cùng Thương Khung đại lục lấy ngụy pháp khí ra đặt cược sợ rằng đã sớm truyền khắp mọi doanh địa nhân tộc rồi. Đám người Cừu Hinh Dư nếu vẫn thì phiêu đãng bên ngoài, liệp sát cường giả dị tộc thì thôi, nhưng chỉ cần bọn họ trở về doanh địa, thì nhất định sẽ nghe được tin tức.
Từ sau khi tiến vào chiến trường, đám người Cừu Hinh Dư đã chủ động tách ra. Sau nửa năm thời gian, song phương đều có được thành tựu không nhỏ.
Mấy người Cừu Hinh Dư chỉ dùng nửa năm thời gian đã tấn thăng tới hai sao. Trong đó, Cừu Hinh Dư, Lâm Đình và Dư Uy Hoa đều đạt tới ba sao đỉnh phong, thiếu chút nữa là có thể tiến vào cấp bậc bốn sao.
Tuy linh giả ba sao ở trong chiến trường cũng không tính là gì, nhưng có thể lập ra chiến tích như vậy trong vòng nửa năm, cũng đủ khiến người ta cảm thấy rung động rồi.
Trong lúc nhất thời, đại danh Vạn Kiếm tông Phiêu Miểu đại lục truyền đi khắp nơi, một lần đè ép Cổ Chân giáo xuống.
Mọi người gặp lại, đương nhiên là vui mừng một phen. Mà đối với biến hóa phát sinh trên người Trịnh Hạo Thiên, mấy người Cừu Hinh Dư cũng cảm khái vô cùng.
Nửa năm sáu sao, cái thành tích này đã vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn họ.
Chẳng trách Thất Xảo chân nhân của Thất Nguyên môn lại khuyên Trịnh Hạo Thiên nên độc hành thí luyện. Nếu như mọi người cùng đi một chỗ, thì Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không thành tựu như vậy được.
Trịnh Hạo Thiên đem phù triện vừa luyện chế xong ra phân phát cho mọi người. Mỗi người đều nhận được số lượng Đại quang minh và Đại hắc ám phù triện bất đồng.
Những tấm phù triện này có uy lực rất mạnh, cho dù là linh giả chín sao, cũng phải đau đầu không thôi.
Một khi có số phù triện này, bọn họ lại càng có năng lực bảo mệnh và chiến đấu trong cái chiến trường này.
Đại quang minh Thiên Luân phù triện mà Trịnh Hạo Thiên đưa cho Vạn Bảo Hiên bán đấu giá đều là phù triện cực phẩm hoặc thượng phẩm chưa được phượng hoàng chi hỏa thối luyện.
Mà loại Thiên Luân phù triện đã được phượng hoàng chi hỏa thối luyện, có thể thiêu cháy mọi thứ cũng chỉ luyện chế hơn mười tấm mà thôi.
Số phù triện này đều rơi vào tay mấy người Hổ Bá Thiên. Có loại phù triện này trong tay, cho dù có gặp phải linh giả chín sao, mọi người cũng có thực lực và dũng khí phóng tay đánh một trận rồi.
Đương nhiên, nếu vận khí không tốt, gặp phải cường giả cấp bậc tông sư hoặc ma thần, cho dù có trang bị nhiều hơn nữa thì cũng chẳng dùng gì được.
Trên chiến trường, nguy cơ trùng trùng, Trịnh Hạo Thiên làm như vậy cũng chỉ là phòng ngừa tối đa thôi.
Ba tháng sau, Trịnh Hạo Thiên mang theo tất cả trang bị, một lần nữa chia tay mọi người, tiến về nơi được xưng là một trong thập đại cấm địa trong chiến trường - Vô Biên Chi Hải.
Đám người Cừu Hinh Dư sau khi tiến hắn rời đi cũng lập tức xuất phát, bắt đầu một hành trình mới.
Ở trong lòng bọn họ, cũng có mục tiêu của riêng mình.
Tận hết khả năng đuổi kịp bước chân Trịnh Hạo Thiên, để một ngày nào đó, có tư cách kề vai chiến đấu với hắn....