Chiến Thiên

Chương 415: Q.5 - Chương 415: Bán.






Trịnh Hạo Thiên đảo mắt nhìn một vòng, ngạc nhiên phát hiện, không chỉ có Đổng Tân và Hổ Bá Thiên dùng ánh mắt tò mò nhìn lại, mà ngay cả những tu luyện giả cùng linh giả xa lạ khác trong đại sảnh cũng đưa mắt nhìn về phía này.

Hắn nói chuyện với Đổng Tân cũng không hề che giấu tai mắt của người khác, cho nên những người này cũng biết được tên của hắn rồi.

Nếu Trịnh Hạo Thiên thật sự nổi danh như lời Đổng Tân nói thì những người này nhiều ít cũng có thể nghe nói tới, cho nên chú ý một chút cũng chẳng có gì cổ quái.

Chỉ là, trong nháy mắt hắn đã suy nghĩ cẩn thận ra tính toán của Đổng Tân.

Hắn như cười như không, nói: "Đổng huynh, tiểu đệ mới tiến vào chiến trường linh giả chưa được một tháng, cũng không giết được bao nhiêu cường giả dị tộc. Chắc phải khiến người thất vọng rồi."

"Ha ha, cái này thì có gì thất vọng chứ. Nhớ ngày đó khi Đổng mỗ mới tiến vào chiến trường... Hả, ngươi nói cái gì?" Đổng Tân biến sắc nói: "Ngươi mới tiến vào chiến trường chưa đầy một tháng?"

Trịnh Hạo Thiên bình tĩnh gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Ánh mắt Đổng Tân dần dần rời khỏi khuôn mặt Trịnh Hạo Thiên, cuối cùng lại một lần nữa nhìn xuống mu bàn tay đối phương, đồng thời nhìn chằm chằm vào ấn ký một ngôi sao chói mắt.

Lúc ban đầu, khi nhìn thấy ấn ký một ngôi sao này, hắn thật sự chẳng thèm ngó ngàng tới. Chỉ là lúc này, hắn lại cảm thấy một cảm giác lạnh thấu xương chạy dọc theo xương sống, xộc thẳng lên não.

Một tháng...

Một tên lính mới, mới tiến vào chiến trường linh giả chưa đầy một tháng, chẳng những có thể sống sót sau đủ loại hoàn cảnh ác liệt, hơn nữa còn thuận lợi tấn cấp một sao.

Điều này, rốt cuộc đại biểu cho cái gì?

Là một linh giả ba sao lăn lộn nhiều năm trên chiến trường, hắn rõ ràng ý nghĩa của nó hơn bất cứ kẻ nào.

Hổ Bá Thiên cười ha ha, nói: "Hiền đệ, để ngu huynh thả con tép bắt con tôm, xuất ra một số thứ trước nhé."

Hắn đưa tay vỗ xuống quầy, trước mặt lập tức sáng lên một vầng quang mang. Sau một lát, quang mang tiêu tán, mà trên mặt đất trước mặt đã xuất hiện hơn mười thi thể dị tộc các loại.

Trong đám dị tộc này có yêu thú, có địa ma, cũng có dị tộc không biết tên. Mà khiến người ta chú ý nhất trong đó chính là thi thể một con cự khuyển ba đầu.

Thi thể con cự khuyển này cường đại vô cùng, tuy đã sớm bỏ mình, nhưng vẫn tỏa ra khí tức cường giả lăng liệt như trước, khiến cho đám tu luyện giả bình thường ăn bản không dám tới gần.

Quản sự trung niên tay cầm gậy thủy tinh mà hai chân khẽ phát run lên.

Đột nhiên, một cánh tay cường giả thò ra, đoạt lấy cây gậy thủy tinh trên tay hắn.

"Hổ huynh quả nhiên lợi hại, ngay cả Địa Ngục khuyển ba đầu cũng có thể giết chết. Bội phục, bội phục."

Hổ Bá Thiên ngẩng đầu nhìn lại, tiếp đó lập tức vội vàng khom người, nói: "Thì ra là Thiết trưởng lão tới, thất kính thất kính." Hắn kéo kéo Trịnh Hạo Thiên, nói: "Hiền đệ, vị này chính là Vạn Bảo Hiên Thiết Huyễn Hỏa tiền bối.. Một thân liệt hỏa thần công danh chấn các tộc, chính là cường giả linh thể nổi tiếng trong nhân tộc chúng ta."

Trịnh Hạo Thiên ôm quyền hành lễ với Thiết Huyễn Hỏa. Không ngờ lại gặp được người này ở đây, đúng là có vài phần duyên phận.

Thiết Huyễn Hỏa cười ha ha, nói: "Trịnh huynh đệ không cần đa lễ. Người có thể tới Vạn Bảo Hiên chúng ta, đồng thời bán ra chiến lợi phẩm, cũng khiến Thiết mỗ cảm kích lắm rồi."

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, xem ra hắn cũng không biết chuyện lần trước mình tham gia giao dịch hội, càng không biết kẻ gây náo loạn hôm đó chính là mình. Nếu không thì tuyệt đối không lộ ra chút dị dạng nào như thế."

Sau khi nhìn thấy Thiết Huyễn Hỏa ra mặt, đám quản sự cấp bậc tu luyện giả bình thường lập tức khom người, lui về phía sau.

Cũng chỉ có nhân vật như Thiết Huyễn Hỏa mới có thể đứng ngang hàng với những linh giả chém giết trên chiến trường này. Để bọn hắn làm mấy vụ nho nhỏ còn được, chứ còn những vụ buôn bán lớn thế này thì quả thật không được.

Thiết Huyễn Hỏa dùng gậy thủy tinh quét một vòng. Hắn ngẩng đầu lên, tán thán nói: "Hổ huynh, thu hoạch lần này của người đứng là phong phú nha. Trong mười hai tên cường giả dị tộc, không ngờ còn tới chín tên đẳng cấp ba sao, ha ha, lần này bộ tộc ngư nhân đưa tên lên ngươi lên liệp sát bảng, chẳng những không giết được ngươi, mà ngược lại còn khiến ngươi nổi danh khắp nơi, thực lực đại tăng. Nếu để bọn hắn biết được chuyện này, thì chắc phải tức đến hộc máu mất. Ha ha."

Hổ Bá Thiên mặt mày ngưng trọng, nói: "Là bộ tộc ngư nhân đưa tên ta lên liệp sát bảng?"

Thiết Huyễn Hỏa gật dầu, nói: "Không sai, căn cứ theo tin tình báo mà chúng ta nhận được, quả thật là như thế."

Trong con ngươi Hổ Bá Thiên lóe lên một tia tức giận và bừng tỉnh. Hắn luôn suy đoán, rốt cuộc mình đã đắc tội với người nào, không ngờ lại không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đưa tên mình vào liệp sát bảng.

Tuy chỉ cần có quan hệ, có đường dây, muốn đưa tên đối thủ lên liệp sát bảng không phải chuyện khó, nhưng mỗi một lần làm như vậy đều phải trả ra một cái giá khiến tổ chức liệp sát hài lòng.

Mà cái tổ chức này cũng chẳng phải loại hiền lành gì, có thể khiến bọn hắn vừa lòng, người nọ nhất định phải xót ruột không ít rồi.

Bất quá, sau khi biết được thân phận đối phương, hắn lại bình tĩnh trở lại.

Bởi vì Trấn Hải thành mà hắn tọa trấn trên Phiêu Miễu đại lục đã từng phát sinh xung đột kịch liệt với ngư nhân bộ tộc. Tuy loại xung đột cấp bậc này không được cường giả chân chính trong ngư nhân bộ tộc để ý tới, nhưng nếu là đắc tội với một hai người, đồng thời phát động lực lượng gia tộc báo thù, thì cũng chẳng có gì là lạ.

Tâm niệm vừa chuyển, hắn lập tức khôi phục lại bình tĩnh, nói: "Thiết trưởng lão, thu hoạch của tiểu đệ đều ở đây rồi, ngươi hãy thu lấy đi.

Thiết Huyễn Hỏa liên tục gật đầu, nói: "Được, chỗ thi thể linh giả dị tộc này và đám thần binh hộ giáp hư hỏng đều có giá trị xa xỉ, không biết Hổ huynh muốn đổi lấy linh thạch, hay là đan dược, phù triện, thần binh hộ giáp, bảo khí đặc thù của bản hiển."

Hổ Bá Thiên ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng cũng hạ quyết định: "Ta muốn lựa chọn bảo khí đặc thù."

Thiết Huyễn Hỏa phảng phất như đã sớm biết được áp án, hắn mỉm cười, nói: "Một khi đã vậy, xin Hổ huynh chờ một lát, Thiết mỗ sẽ dẫn ngươi tới bảo khố lựa chọn."

Đổng Tân đứng bên cạnh nhìn mà hâm mộ. Nhưng khi lại đống thi thể mà Hổ Bá Thiên lấy ra, không ngờ không có nổi ý niệm ghen tị trong đầu nữa.

Đây đều là thứ mà Hổ Bá Thiên phải dùng tính mạng đánh cược mà có, mà bản thân Đổng Tân cũng không có lòng tin, trong một năm lại giết chế được hiều linh giả dị tộc như thế.

Thiết Huyễn Hỏa vung tay lên, thu lấy thi thể Địa Ngục khuyển ba đầu. Lập tức, cỗ khí tức lang liệt đang tràn ngập trong đại sảnh liền giảm đi rất nhiều, đồng thời trở nên như có như không.

Đám tu luyện giả vốn ngay cả thở mạnh một ací cũng không dám cũng dần dần khôi phục lại bình thường.

"Thu lại, bảo quản cho tốt." Thiết Huyễn Hỏa thuận miệng phân phó.

"Vâng."

Lập tức có mấy vị quản sự tiến tới, mang theo thi thể đám cường giả dị tộc trên mặt đất lui xuống.

Giá trị đám thi thể này mặc dù không trân quý bằng Địa Ngục khuyển ba đầu, nhưng cũng là loại vạn kim khó cầu. Nhiều thứ như vậy tụ hợp lại một chỗ, chẳng trách khiến Thiết đại nhân phải mở bảo khố, mặc cho Hổ Bá Thiên lựa chọn bảo khí đặc thù.

Cuối cùng, ánh mắt Thiết Huyễn Hỏa dừng lại trên người Trịnh Hạo Thiên, cười nói: "Trịnh huynh đệ, hai người bọn họ đều xuất thủ rồi, ngươi không phải muốn đem mấy thứ vô dụng đó trở về chứ."

Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Thiết trưởng lão nói đùa."

Linh lực trên người hắn dâng trào, truyền vào trong một món trang sức không gian, ngay sao đó, trên mặt đất cũng xuất hiện hơn mười bộ thi thể cường giả dị tộc.

Ánh mắt Thiết Huyễn Hỏa và Đổng Tân đều chợt lóe sáng.

Với thân phận của Trịnh Hạo Thiên, nếu mới chỉ tiến vào chiến trường linh giả chưa đầy một tháng, vậy tuyệt đối sẽ không nói đối.

Có thể trong một tháng đã tấn cấp một sao thành công, chứng tỏ hắn phải giết chết ít nhất hơn mười linh giả dị tộc không sao. Chiến tích này tuy không thê rnói là trước nay chưa từng có, nhưng tuyệt đối cũng là chói mắt.

Chỉ là, tuy mọi người đã sớm có dự cảm, Trịnh Hạo Thiên nhất định có thể lấy ra thi thể hơn mười tên linh giả dị tộc, nhưng khi hắn thật sự lấy ra, trong lòng hắn bọn hắn vẫn không thề kiềm chế nổi chấn động.

Hơn mười bộ thi thể xếp hàng trên mặt đất, mỗi một bộ đều chói mắt vô cùng. Hơn nữa, từ mỗi một bộ thi thể đều tỏa ra khí tức hung hãn mà mãnh liệt.

Áp lực lớn tới thế này, so với thi thể Địa Ngục khuyển ba đầu lúc trước càng khiến người sợ hãi hơn.

Thiết Huyễn Hỏa mặt mày ngưng trọng ngồi xổm xuống, ánh mắt hắn không ngừng đảo qua ba bộ thi thể, sau một hồi lâu mới rời ánh mắt đi.

Kiểm tra kỹ lưỡng từng bộ thi thể một, mỗi khi kiểm tra hắn lại nói cấp bậc và chủng loài của tên linh giả dị tộc đó. Trịnh Hạo Thiên nhìn mà bội phục vô cùng, vị Liệt Hỏa linh giả này quả nhiên là kiến thức rộng rãi, cho dù là thi thể dị tộc cũng không hề nói sai một chút nào.

"Yêu thú hùng tộc, đẳng giai hai sao." Trịnh Hạo Thiên kiểm tra thi thể Nại Tư Nạp Đức, do dự một chút, sau đó nói: "Trịnh huynh, con cự hùng này khi còn sống, e rằng không chỉ có thực lực hai sao."

Trịnh Hạo Thiên giơ ngón tay cái lên, nói: "Thiết huynh thật tinh mắt. Khi con sống, thực lực của hắn tuyệt đối đạt tới ba sao."

Thiết Huyễn Hỏa gật đầu một cái, tiếp tục kiểm tra, sau một lát lại nói: "Đây là thi thể địa ma bộ tộc, nhìn qua có lẽ là Địa Ma Vương. Trên người nó tuy chỉ có ấn ký ba sao thôi, nhưng khí tức lại nồng đậm... Nó, hẳn là có thực lực bốn sao."

Đổng Tân hít một hơi lạnh, Địa Ma Vương thực lực bốn sao.

Lúc này, hắn thật sự cảm thấy mình may mắn. May mà khi gặp hắn, mình đã khắc chế bản thân, không khiêu chiến đối phương. Nếu không, chỉ sợ phải rước lấy nhục rồi.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười gật đầu, nói: "Nếu Thiết huynh cho là bốn sao, vậy là bốn sao đi."

Đây là tên xui xẻo mà hai người Trịnh Hạo Thiên và An An gặp được đầu tiên. Cấp bậc của hắn quả thật đã đạt tới ba sao đỉnh phong, đồng thời có thực lực bốn sao. Mà Thiết Huyễn Hỏa chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra, nhãn lực và kinh nghiệm bậc này, cũng quá rợn người rồi.

Thiết Huyễn Hỏa mỉm cươi, đi tới thi thể nhân mã linh giả cuối cùng. Hắn cúi xuống, kiểm tra một chút, khi ánh mắt rơi xuống trán thi thể nhân mã linh giả, ngay cả với sự từng trải của hắn cũng không nhịn được mà kinh thán lên một tiếng.

"Linh giả... bốn sao."

Đổng Tân và một vị linh giả xa lạ ngồi trong đại sảnh lẳng lặng quan sát đều không nhịn được mà run lên.

Bổn sao, tên nhân mã linh giả này không ngờ lại có đẳng cấp bốn sao.

Lâp tức, tất cả mọi người bao gồm cả đám tu luyện giả đều nhìn lại về phía Trịnh Hạo Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.