Chiến Thiên

Chương 407: Q.5 - Chương 407: Chiến thuyền cường đại.






Trên mặt đất bằng phẳng có một ngọn núi không cao lắm đứng sừng sững. Dưới chân núi là một hồ nước xinh đẹp, phảng phất như vì chính ngọn núi đó mà sinh ra.

Trên mặt hồ phản chiếu hình ảnh của những cây tùng xanh um tươi tốt, hơn nữa ánh mắt trời chiếu xuống, xuyên qua tầng cành lá rậm rạp chiếu lên mặt hồ, tạo thành những màu sắc rực rỡ, quyến rũ dị thường. Đứng ở mỗi một góc độ khác nhau, lại thấy được một phong cảnh khác biệt. Xa xa, Trịnh Hạo Thiên phóng mắt nhìn ra xa, nhìn cảnh sắc non xanh nước biếc trước mắt, trong đáy lòng hắn bỗng cảm thán nói: "Hổ đại ca, doanh địa của nhân tộc đẹp thật đấy."

Hổ Bá Thiên khẽ ngây người, nói: "Hiền đệ cớ sao lại nói vậy?"

Trịnh Hạo Thiên nhìn về phương xa, nói: "Tiểu đệ từng đến doanh địa yêu tộc. Đó là nơi tụ hội của đám yêu tộc mới tiến vào chiến trường cùng linh giả một sao, hai sao. Nhưng ngoại trừ một tầng phòng hộ tráo khổng lồ ra, thì nơi đó chỉ là một vùng hoang vắng, khác xa doanh địa nhân tộc chúng ta."

Hổ Bá Thiên lúc này mới chợt hiểu. Bất quá, hắn lại lắc lắc đầu, nói: "Hiền đệ, nếu theo ý kiến ngu huynh, ở nơi hung hiểm thế này, đơn giản một chút vẫn tốt hơn." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Hơn nữa, doanh địa mà ngươi nhìn thấy chỉ được kiến tạo cho yêu tộc cường giả vừa tấn chức linh giả. Mà doanh địa của yêu tộc cao giai chân chính lại phồn hoa hơn ngươi tưởng tượng nhiều."

Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc nói: "Hổ đại ca, ngươi làm sao lại biết?"

Tuy Hổ Bá Thiên tiến vào chiến trường linh giả sớm hơn hắn, nhưng Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không tin hắn dám mạo hiểm lẻn vào doanh địa yêu tộc, hơn nữa còn là doanh địa của đám yêu tộc cao giai cường đại.

Phảng phất như nhìn thấy nghi hoặc của hắn, Hổ Bá Thiên nói: "Bởi vì ngu huynh từng nghe nói, doanh địa các phương kỳ thật cũng không chênh lệch bao nhiêu. Mà doanh địa của nhân tộc chúng ta thì...." Hắn mỉm cười thần thần bí bí, nói: "Chờ ngươi tới nơi sẽ rõ."

Bỗng nhiên, một cỗ thần niệm từ nơi nào đó tràn tới, khẽ quét qua hai người Trịnh Hạo Thiên và Hổ Bá Thiên.

Trên người Trịnh Hạo Thiên lập tức dâng lên một cỗ khí tức cường đại. Cỗ khí tức này ngưng trọng giống như thực chất, mạnh mẽ ngăn cản đạo thần niệm này ra bên ngoài.

"Hừ, đã tiến vào phạm vi doanh địa nhân tộc không ngờ còn dám vận công chống cự, thật sự là to gan." Một đạo thanh âm hùng hậu hữu lực chợt từ phương xa truyền tới, bên trong tràn ngập một loại địch ý cường đại.

Hổ Bá Thiên cười khổ một tiếng, vội vàng nói: "Hiền đệ, không cần kinh hoảng. Đây là người thủ vệ của doanh địa sử dụng bảo vật đặc thù để tra xét thần niệm, không tạo thành bất cứ thương tổn nào với chúng ta đâu."

Trịnh Hạo Thiên lúc này mới bình tĩnh trở lại, chân khí linh lực trên người chậm rãi thu liễm. Bất quá, đạo thần niệm kia đã rời đi, tựa hồ không hề để ý tới nơi này nữa.

Hổ Bá Thiên lắc lắc đầu, nói: "Vận khí chúng ta không tốt rồi. Vị thủ hộ giả này xem ra là dạng người lòng dạ hẹp hòi. Chút nữa e rằng sẽ có phiền toái."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nói: "Hổ đại ca, vì sao bọn họ lại phải tiến thành tra xét thần niệm."

Hổ Bá Thiên xòe hai tay, nói: "Theo ta được biết, dị tộc cũng có một số chủng tộc cường đại mà quỷ dị, có được năng lực biến thân. Khi bọn hắn hóa thân thành nhân loại xong, cho dù là bị thần niệm của đại linh giả tra xét cũng chưa chắc đã phát giác ra được. Cho nên tiền bối cường giả trong nhân loại chúng ta mới sáng tạo ra một loại thần binh bảo khí, chỉ cần linh giả sử dụng thần niệm khống chế, là có thể tra xét đó có phải là nhân loại thật sự hay không."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, trong mắt hiện lên một tia bừng tỉnh.

Hắn từng hóa thân thành cuồng bạo hùng vương trong yêu tộc, lẻn vào trong doanh địa yêu tộc, cho nên cũng hiểu được, hậu quả của việc để gian tế lẻn vào bên trong doanh địa nguy hiểm đến thế nào. Nếu đám Qua Bỉ Lạc không phải hiểu lầm hắn là một thành viên của yêu tộc, thì bọn hắn căn bản sẽ không mời hắn đi mạo hiểm. Mà kết quả cuói cùng sau cuộc mạo hiểm, chính là cả ba linh giả yêu tộc đều chết dưới tay bộ xương.

Cường giả trong nhân tộc đương nhiên rất rõ đạo lý này, cho nên mới chế tạo ra một thần binh bảo khí đặc thù. Sau khi có thứ này, đám dị tộc có muốn lẻn vào trong doanh địa nhân tộc cũng chẳng thể thành công được.

Trong lòng hắn đột nhiên vừa động, nói: "Hổ đại ca, trong các chủng tộc khác, liệu cũng có kiểm ta như vậy không?"

Hổ Bá Thiên hơi do dự một chút, nói: "Vô luận là chủng tộc nào cũng phai có tông sư cường đại tọa trấn. Thực lực của bọn họ sâu không thể lường, cho nên hẳn là cũng có kiểu kiểm tra thế này.

Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên méo xệch, thầm hô may mắn trong lòng.

Lần trước mình trà trộn vào trong doanh địa yêu tộc cấp thấp, cho nên cũng không có loại kiểm tra như vậy. Nhưng nếu như sớm tiến vào doanh địa của dị tộc cao giai thì...

"Xoẹt xoẹt...."

Trên bầu trời đột nhiên vang lên thanh âm xé rách khổng lồ. Không gian trên đỉnh đầu bọn họ đã bị lực lượng cường đại xé rách.

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên ngưng trọng, không khỏi nao nao.

Xé rách không gian chính là chiêu bài tuyệt học của cường giả linh thể. Trịnh Hạo Thiên cũng chẳng xa lạ gì. Nhưng lúc này, khe nứt không gian đen kịt trên đỉnh đầu bọn họ cũng không khỏi quá lớn đi.

Chiều dài toàn bộ khe nứt cũng phải lên tới mười trượng. Cho dù là chủng tộc cao lớn nhất trong yêu tộc, cũng khó mà lớn đến thế này.

Tiếp đó, một điểm kim sắc quang mang từ trong hư không chợt xuất hiện. Ngay sau đó, điểm quang mang ấy càng lúc càng lớn, một chiếc thuyền toàn thân vàng rực trôi bồng bềnh trong hư không giốngnhư trôi giữa biển rộng, chậm rãi bay ra.

Trịnh Hạo Thiên nhìn không được trợn tròn mắt. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao không gian lại nứt ra cái khe lớn như vậy.

Chỉ là, doanh địa nhân tộc không ngờ lại phát cả một chiến thuyền tới đây. Cái này thật sự là quá coi trọng bọn hắn rồi.

Chiến thuyền, là một loại vũ khí cường đại của nhân tộc. Trong các đại môn phái đều có thần binh bảo vật như vậy. Mà chiến thuyền cũng được chia làm các cấp bậc khác nhau. Một khi có cường giả cấp bậc tương ứng ngồi trong chiến thuyền, là có thể phát huy sức chiến đấu cường đại, thậm chí còn có thể tác chiến với cường địch gấp mấy lần mình.

Nơi này là chiến trường linh giả, chiến thuyền xuất hiện ở nơi này ít nhất cũng phải là bảo vật dành cho cường giả linh thể.

Nếu để một vị linh giả tọa trấn trong chiến thuyền, thì cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng không dám nói nhất định có thể đánh bại.

Chỉ là, một bảo vật cường đại như vậy, không ngờ lại tùy tiện vận dụng thế này, đương nhiên là khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh ngạc.

Chiến thuyền khổng lồ từ trong khe nứt không gian chui ra, lập tức thay đổi phương hướng, nhắm thẳng mũi thuyền về phía hai ngươi fbọn họ.

Thanh âm lúc trước lại vang lên: "Người vừa tới đứng lại, thúc thủ chịu trói, nếu không trớ trách bổn tọa hạ thủ vô tình.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên cùng Hổ Bá Thiên cùng biến đổi. Bọn ọ tuy đã có dự cảm, phiền toái lần này nhất định không nhỏ, nhưng cũng không nghĩ tới, đối phương thật sự là hùng hổ như thế. Tựa hồ chỉ cần Trịnh Hạo Thiên hơi phản kháng một chút là lập tức dồn hắn vào chỗ chết.

"Các hạ, hai người chúng ta đều là linh giả nhân tộc. hiện giờ trở về doanh địa, không biết vì sao các hạ lại nói như thế." Hổ Bá Thiên bước tới một bước, sóng vai đứng bên cạnh Trịnh Hạo Thiên, trầm giọng nói.

"Hừ, linh giả nhân tộc?" Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói: "Nếu như là linh giả nhân tộc, thì vì sao vừa rồi khi bổn tọa tiến hành tra xét, các ngươi lại không phóng thích thần niệm, ngược lại còn đẩy thần quang tra xét ra ngoài."

Hổ Bá Thiên vội vàng nói: "Đây là lần đầu tiên huynh đệ của ta tiến vào chiến trường linh giả, không biết được quy định của doanh địa nhân tộc chúng ta, cho nên mới hiểu lầm." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Tại hạ thay mặt tiểu huynh đệ này xin lỗi, mong các hạ thông cảm cho."

"Thông cảm..." Người nọ cười khặc khặc quái dị, nói: "Bổ tọa không biết cái gì gọi là thông cảm hết. Nếu đã đắc tội bổn tọa, vậy phải bị trừng phạt."

Những lời này vừa vang lên, toàn bộ chiến thuyền lập tức sáng lên.

Người này không ngờ lại vì Trịnh Hạo Thiên vận dụng lực lượng chống cự tra xét, mà xuất thủ đả thương người, đương nhiên là khiến Trịnh Hạo Thiên tức giận trong lòng.

Hổ Bá Thiên lại tiến lên một bước, đứng chắn trước người Trịnh Hạo Thiên, trầm giọng nói: "Các hạ thật sự không muốn nói phải trái?"

Người nọ tức giận hừ một tiếng, nói: "Bổn tọa không quan tâm các ngươi là linh giả mấy sao. bây giờ ngắn gọn một câu, các ngươi lập tức rời khỏi đây, nếu không một khi bổn tọa hạ thủ, là không nói tới sinh tử, sống chết do trời."

Người này mặc dù căm ghét Trịnh Hạo Thiên tới cực điểm, nhưng vẫn có mấy phần kiêng kỵ loại cường giả như Hổ Bá Thiên.

Hổ Bá Thiên nhướng mày, hắn đột nhiên cất tiếng cười dài, nói: "Cũng được, để Hổ mỗ cảm nhận một chút thực lực của các hạ đi." Trong thanh âm của hắn lúc này đã tràn ngập vẻ tức giận và khó chịu.

Dẫn Trịnh Hạo Thiên tới đây, là để trao đổi tình báo, tìm kiếm thần binh hợp tay, đồng thời để Trịnh Hạo Thiên có thể kết giao mấy vị bằng hữu trong thế giới mạnh sống yếu chết này.

Chỉ là, hành động của thủ hộ giả hôm nay thật sự khiến hắn nổi giận rồi. nếu không phải xác định nơi này là doanh địa nhân tộc, hắn đã nghi ngờ, nơi này là doanh địa dị tộc rồi.

"Được lắm, dám che chở linh giả dị tộc. Ngươi đáng chết."

Trên mũi chiến truyền đột nhiên sáng lên, quang huy cường đại kia trong nháy mắt đã phóng ra một uy áp siêu cường không thể địch nổi.

"Không hay, tránh mau."

Gần như cùng một lúc, Trịnh Hạo Thiên và Hổ Bá Thiên đều quát lớn một tiếng, thân hình của bọn hắn nhoáng lên một cái, đã lao ra ngoài nhanh như bay.

Uy lực của chiến thuyền này rõ ràng không phải nhỏ, lực lượng cường đại một khi vận chuyển, lậpt ức khiến bọn hắn cảm nhận được khí tức tử vọng mãnh liệt.

Loại uy áp này, Trịnh Hạo Thiên cũng mới chỉ cảm nhận được từ loại linh giả như bộ xương là linh thể Huyết Quang kích thôi.

THân hình hai người lao đi nhanh như chớp, bọn họ đã ẩn ước cảm ứng được, trên chiến thuyền đang có một kiện thần binh khủng bố đang không ngừng điều chỉnh vị trí, mà lực lượng khổng lồ kia cũng đã tích tụ xong, chỉ chờ một khắc khi đã khoát chặt được thân hình bọn họ, sẽ lập tức bạo phát.

Cỗ lực lượng này, tuy không thể nói là huỷ thiên diệt địa, nhưng nếu chỉ hủy diệt hai tên linh giả bọn họ thì vẫn dư sứt, cho nên bọn họ căn bản không dám đứng lại.

Sau một lát, động tác hai người bọn họ càng lúc càng nhanh, nhưng cảm giác nguy hiểm trong lòng lại càng lúc càng đậm.

Kiện thần binh trên chiến thuyền phảng phất như đã dần dần quen thuộc với động tác của bọn hắn, bắt đầu nắm bắt được một chút phương hướng tiến thối rồi.

Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến, hắn khẽ nghiến răng, thân hình nhoáng lên một cái, đã phóng thích linh thể của mình ra.

Linh thể vừa xuất hiện, liền lập tức lao về phía chiến thuyền.

Nhưng đúng vào lúc này, một góc chiến thuyền đột nhiên mở ra, một cỗ quang huy thật lớn bắn đi, lực lượng khổng lồ tận tình đánh lên linh thể, bắn nó thành một đám bụi tan biến vào trong hư không, không còn lưu lại một chút dấu vết nào....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.