Trong mắt Hoàng cuối cùng cũng toát lên một tia sợ hãi hiếm thấy, hắn ẩn ước cảm giác thấy, hôm nay chỉ sợ thật sự chạy không thoát nữa rồi.
Nếu ngay sau khi con thương long đầu tiên tự bạo. hắn lập tức bỏ chạy thì ngay cả Trịnh Hạo Thiên có đuổi theo cũng chưa chắc đã đuổi kịp hắn.
Nhưng lúc đó hắn lại điên cuồng, kiêu ngạo xông lên. muốn bằng vào khí thế và thực lực bản thân áp chế tên nhân loại trước mắt.
Con thương long kia ẩn chứa lực lượng rất lớn. muốn ngưng tụ lại chắc chắn không phải chuyên đễ. cho nên trước khi Hoàng liều mạng đánh cược hắn cũng đã tính rất kỹ rồi. Tên nhân loại này nhất định sẽ tiếc rẻ những con thương long này, không đám liều chết với hắn.
Nhưng thật không ngờ tới, tên nhân loại này so với hắn còn điên cuồng hơn.
Năm mươi con thương long lại bị hắn cho tự bạo lần lượt từng con từng con một không chút thương tiếc. Tuy hắn đã dùng hết toàn lực chống đỡ hai mươi con thương long tự bạo. nhưng lúc này quả thật đã kiệt lực mất rồi.
Nhìn ba con thương long giương nanh múa vuốt xông tới, hắn giống như đang nhìn thấy ba tên tử thần đang không ngừng tới gần. trái tim cũng đần dẩn trầm xống.
Hắn ngẩng đầu. cố gắng ngưng tụ chút lực lượng cuối cùng còn sót lại trong cơ thể.
Cho dù phải chết, hán cũng phải chết cho oanh oanh liệt liệt, phải làm cho tất cả những con thương long khủng bố của đối phương phải chôn cùng với hắn.
Nhưng Hoàng lại không biết rằng. nếu trong tay Trịnh Hạo Thiên không có khối Ma thạch kia, hắn căn bản không thể ngưng tụ ra những con thương long cường đại như vậy.
Nhưng sau khi có Ma thạch, chỉ cần trong não hải của hẳn có đủ khí xoáy, hắn có thể dễ dàng tạo ra những con thương long khủng bố kia, hơn nữa số lượng thương long còn luôn ngang Bằng với số lượng khí xoáy.
Tuy Hoàng lịch duyệt phong phú, nhưng tuyệt đối không thể tướng tượng được trong tay Trịnh Hạo Thiên lại có một thần vật nghịch thiên như vậy.
Một lần tính toán sai lẩm. lập tức khiến hắn lâm vào tuyệt cảnh.
Kim sắc quang mang trên người Hoàng lưu chuyển không ngừng, không gian xung quanh thân thể hắn cũng như sụp đồ xuống, thân thể hắn thậm chí còn nổi lên một màu đỏ như máu bất thường.
Khóe mắt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nhảy đựng lên, linh khí dưới chân hắn lóe lên, cả người cả kiếm đã giống như một mũi tên rời cung bắn vụt về phía sau.
Chỉ cần liếc mắt một cái, hắn đã có thể nhìn ra.
Biển hóa đặc biệt trên người Hoàng chính là đầu hiệu của Ngọc Thạch câu Phấn trong Phiên Thiên Đảo Hải quyết.
Đây là một môn tuyệt truyền bí pháp, đem tất cả huyết nhục bản thân, thậm chí ngay cả linh hồn, ngưng tụ lại rồi bạo liệt hoàn toàn.
Với một thân thực lực hiện giờ của Hoàng, nếu thật sự khiến hán sử dụng Ngọc Thạch câu Phần, thì uy lực chắc chắn so với một con thương long tự bạo phải lớn hơn gấp mấy lần.
May mà Trịnh Hạo Thiên đồng thời tu luyện cả Phiên Thiên Đảo Hải quyết, cho nên vừa nhìn tháy đã có thể nhận ra. lập tức sử dụng Độn Thiên châu lui lại không chút do dự.
Mà gần như cùng lúc đó. trước người hắn còn có thể một tấm thuẫn bài thật lớn.
Hải Vương thuẫn đã kích phát toàn bộ uy năng, chờ đợi một vụ tụ bạo kinh thiên động địa sắp xuất hiện.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có thể đoán được kết cục của ba mươi con thương long kia rồi.
Bất quá, chỉ cần hắn có thể bảo vệ được bản thân thì ngay cả thương long có bị hủy hết cũng sao cả.
Nhưng ngay khi tơ vàng trên người Hoàng sắp lưu chuyển tới điểm cực hạn thì dị biến đột nhiên xuất hiện.
Quanh thân thể hắn. một mảng không gian phảng phất như sụp đổ xuống đột nhiên ổn định trở lại, linh lực khổng lồ giống như bị một lực lượng nào đó hấp dẫn. cuồn cuộn đổ vào cơ thể Hoàng.
Một chiêu Ngọc Thạch câu Phấn khiến Trịnh Hạo Thiên sợ như sợ cọp không ngờ bị hóa giải dễ dàng như vậy.
Trái tim Trịnh Hạo Thiên nhảy đựng lên, trong lòng hắn không ngờ đột nhiên xuất hiện một cảm giác nguy hiểm mành liệt tới cực điểm.
Loại cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, quả thực không cách nào hỉnh dung được.
Cho dù là lần đầu tiên đối mặt với như nhân Joseph (Ước sắt) lúc trước và khi liều chết với thất giai kim cương hoàng tộc Thạch Vương, cảm giác này cũng không mành liệt như thế này.
Động tác song phương chỉ trong nháy mắt đã cùng hoàn thành xong.
Đến tận lúc này. ba con thương long mới khoan thai giống như quay chậm, bay đến bên người Hoàng.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc bẩy thương long nhận được mệnh lệnh của Trịnh Hạo Thiên, định tự bạo thì chúng đột nhiên ngừng lại.
Chúng giống như bị một lực lượng thần bí nào đó trói chặt lại. mặc cho chúng có giày dụa thế nào cũng không thể thoát ra được.
Tiếp đó không gian trước người Hoàng đột nhiên nứt ra. một bàn tay khổng lồ đột nhiên từ trong hư không thò ra.
Đó không phải là bàn tay do huyết nhục tạo thành, mà chỉ mà một bàn tay khổng lồ (cự chưởng) do linh lực ngưng tụ mà thành.
Cự chưởng vừa xuất hiện liền nhẹ nhàng vỗ xuống một cái.
Không có bất cứ thủ thế rườm rà nào, cùng không có dao động linh lực mãnh liệt nào, giống như một người bình thường nhìn thấy con muồi, thuận tay đập một cái.
Trong nháy mắt, ba con thương long cường đại đã bị một cự chưởng nhẹ nhàng đập tan. hóa thành linh lực rồi tiêu tán vào hư không, thậm chí ngay cả tụ bạo cũng không kịp.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên đại biến, hán lập tức biết, minh đã đụng phải một địch nhân cường đại rồi. Mà tên địch nhân này tuyệt đối chính là cao thủ lơi hai nhất từ trước đến giờ hắn gặp phải.
Đem ra so sánh, cho dù là cường giả thập giai đinh phong như Văn Nhân Băng oánh hay Hàn Lũy Nguyên cũng không có thực lực cường hãn như thế này.
Khí xoáy trong não cực xoay tròn kịch liệt, hơn hai mươi con thương long còn lại vội vàng bỏ chạy về phía Trịnh Hạo Thiên.
Tuy Trịnh Hạo Thiên trong lòng không hề thương tiếc những con thương long này, nhưng vào giờ khắc này, chúng quả thật chính là tiền vốn bảo mệnh lớn nhất của hẳn.
"Hừ, muốn chạy ư?"
Trong hư không, một tiếng cười điên cuồng, có vẻ già nua đột nhiên vang lên. cự chưởng hoàn toàn do linh lực ngưng tụ thành kia hướng về phía hư không lại nhẹ nhàng ấn xuống.
Bẩy thương long đang phi hành phảng phất như đột nhiên bị một lực lượng nào đó giam cẩm. Chúng mới chỉ phi hành được một nửa quãng đường đã đừng khựng lại. hơn nữa còn kiệt lực giãy dụa giữa không trung. Nhưng đáng tiếc, vô luận chúng có giãy dụa thế nào cũng không thể nào thoát khỏi trói buộc vô hỉnh kia.
Cụ chưởng kia vừa mới xuất hiện đã phá hủy ba con thương nhanh như chớp, bất quá lúc này nó tựa hồ đã cảm thấy hứng thú với bầy thương long còn lại. cho nên mới bắt sống bầy thương long, muốn tìm hiểu lực lượng kỳ dị ẩn chứa trong thương long.
Nếu không phải như vậy. chỉ Bằng một chướng nhẹ nhàng, nó hoàn toàn có thể phá tan tất cả thương long mà không tốn chút công sức nào cả. căn bản không cần rườm rà như vậy.
Thương long ẩn chứa lực lượng Ma thạch, nhất định đã khiến cho đối phương hoài nghi và hứng thú. Hừ lạnh một tiếng, linh quang trong mắt Trịnh Hạo Thiên lóe lên.
Ngón tay nhẹ liên tục điểm ra mấy chỉ. hơn hai mươi con thương long còn lại giống như đồng thời nhận được mệnh lệnh, đột nhiên cùng nhau tự bạo.
Tuy Trịnh Hạo Thiên không thể khống chế bầy thương long này trở về, nhưng muốn chung tự động tự bạo giống như Thần Cơ tiễn thì không có bắt cứ vấn đề gì.
"Uỳnh "
Tiếng nổ đinh tai nhức óc. so với lúc trước phải lớn hơn mấy chục lần từ giữa không trung bạo phát ra.
Sóng xung kích cường đại giống như một cơn bào giữa đại đương, dâng lên những cơn sóng cao trăm trượng, điên cuồng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đứng trước lực lượng cường đại như vậy. tất cả mọi người đều giống như một chiếc thuyền độc
mộc chao đảo giữa sóng to gió lớn. lảo đảo hướng về phía sau mà lui lại. Ngay cả là tinh anh nhân loại và Cao Thăng hay Thổ Độn và kim cương hoàng tộc cũng không hề ngoại lệ. cho dù bọn họ đã kiệt lực muốn ổn định thân hình giữa những cơn sóng xung kích cũng không thể làm được.
Trên người mỗi một cường giả đều chớp động những vầng quang mang khác nhau, bọn họ hoặc là đem chân khí hộ thể đề tụ tới mức độ đinh phong, hoặc là không chút do dự đem linh khí phòng hộ phát động tới mức độ cao nhất, thủ hộ bản thân nghiêm mật. Nhưng cho dù như vậy. bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng bạo trụ thân minh mà thời.
Bất quá, những kim cương viên nhân bình thường lại có thể thảm tử rất nhiều.
Trong những vụ nổ tự bạo lúc trước, bọn họ đã bị thương vong thảm trọng, vào lúc này thương vong lại càng lớn hơn nữa.
Một lượng lớn kim cương viên nhân không hề có lực chống đỡ, bị dư ba vụ nổ cuốn bay. Bọn họ giống như rơm rạ trong vườn, bị một lưỡi liêm đao khổng lồ lướt qua, lần lượt ngã xuống, hoàn toàn bị vầng quang mang màu trắng khổng lồ kia nhắn chìm.
Trước người Trịnh Hạo Thiên cũng lóe lên một vẳng quang mang màu trắng thật lớn.
Đây chính là dấu hiệu Hải Vương thuẫn đã phát huy uy năng tới cực hạn. mà Độn Thiên châu cùng liên tục chớp động, mang theo hắn tránh xa khói cự chưởng đáng sợ kia.
"Hừ. không biết điều."
Cự chưởng liền chậm rãi nắm lại, giống như người bình thường nắm bàn tay lại, phảng phất như nắm lấy thứ gì đó trong hư không.
Tiếp đó dự ba của vụ nổ khổng lồ liền ngừng lại.
Một trảo này không ngờ nám lấy tất cả linh lực trong phạm vi trăm trượng, nó giống như một vị thần linh có mặt ở khắp mọi nơi tất cả linh lực trong vòng trăm trượng đều phải nghe lệnh của nó.
Quang mang bạch sắc tiêu tán. linh lực chấn động kinh thiên động địa cũng đột nhiên biến mất.
Nếu không phải đống thi thể, huyết nhục be bét nằm vương vãi kháp mặt đất khẳng định lại một lần nữa, chỉ sợ không một ai đám tin cơn sóng xung kích cuồng bạo kia lại đáng sợ đến như vậy.
Trịnh Hạo Thiên hít một hơi lạnh thật sâu, hắn đã xác định, lực lượng người này tuyệt đối phải lớn hơn Văn Nhân Băng oánh gấp mười lần.
Mình tuy có nhiều tuyệt kỹ bảo mệnh như vậy, nhưng đứng trước người này. căn bản không có đất sử dụng. Cho dù hắn có hóa thân thành yêu thú cùng chẳng thể thay đổi kết cục.
Bên người đột nhiên truyền đến những khí tức quen thuộc. Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc quay đầu. lập tức phát hiện Dư Uy Hoa. cừu Hinh Dư. Cao Thăng. Vương Nhất Nguyên. La Khắc Địch, vợ chồng Doãn Quân.
Sắc mặt mấy người bọn họ đều cực kỳ ngưng trọng, ánh mắt tập trung nhìn chàm chằm về phía cự chưởng kia.
Tuy bọn họ đều được chứng kiến uy lực kinh nhân của cự chưởng, biết cho dù liều minh vị tất đã có thể hữu dụng.
Nhưng vào giờ khắc này, bọn họ vẫn không cần nghĩ ngợi, vì nghĩa quèn minh, đứng bên cạnh
hẳn.
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên đột nhiên dâng lên một cảm giác ấm áp không thể nào hình dung được, cảm xúc tuyệt vọng và mất mắt phảng phất như hoàn toàn tan biến.
Gần mười vạn tiểu long giống như một dòng nước chảy không ngừng, bay lượn xung quanh bọn họ.
Cho dù là vì bản thân hay là vì những bảng hữu đồng sinh cộng tử, hắn cũng tuyệt đối không thể buông tay.
Cự chưởng tựa hồ hơi dừng lại, tiếp đó hướng về phía bọn hắn mà vỗ xuống một chướng.
Một cổ lực lượng khó có thể tướng tượng được tràn đến. phòng ngự chỉ quang của mọi người đứng trước cổ lực lượng này chẳng khác nào một tờ giấy lộn, trong nháy mắt đã bị xé tan.
Chênh lệch song phương không ngờ lại lớn đến như vậy.
Nhưng trong khoảnh khắc mọi người sắp bị cự cường kia bao phủ. một điểm sáng đột nhiên lóe lên phía trước cự chưởng.
Điểm sáng này giống như một ngọn đèn dầu giữa đêm tối, xua tan mọi hàn khí âm lãnh và sợ hãi. mang đến cho mọi người ánh sáng và hi vọng....