Một tiếng quát lớn chợt nổ vang như sấm rền chớp giật. Tiếp đó vô số kiếm quang phảng phất như xuất hiện từ trong hư không. Chúng bay lượn tứ phía, trong nháy mắt đã vây chặt còn Ma vương cường đại lại.
Lúc này đây, thứ Trịnh Hạo Thiên phải đối mặt, không phải là một vị tu luyện giả, mà là Ma vương - tồn tại có thực lực sánh ngang cường giả linh thể. Mặc dù sau khi bị trưởng lão ngư nhân luyện chế, thẩn trí con Ma vương này đã gần như biến mất. Nhưng lực lượng của nó vẫn còn nguyên ở đó.
Cho nên khi vừa xuất hiện, Trịnh Hạo Thiên lập tức tung ra kỹ năng cường đại nhất của mình không chút do dự.
Trong nháy mắt ngàn vạn kiếm hải xuất hiện đó, chân khi trong cơ thể cuồn cuộn dâng lên, và linh lực trong khí xoáy cũng xao động không ngừng.
Từng tia từng tia chân khí xuyên thấu qua ngàn vạn kiếm hải mà tràn ngập khắp cả thế giới kiếm hải. Khiến cho thế giới này được củng cố đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Mà gần như cùng lúc đó, bảy mươi khí xoáy trong nào vực lại bắt đầu xoay tròn kịch liệt với tốc độ không gì so sánh nổi.
Đại Quang minh Thánh Linh pháp ....
Đại Hắc Ám Tà Linh pháp....
Hỗn Độn Âm Dương quyết....
Tam đại linh lực công pháp vào giờ khắc này đã điên cuồng vận chuyển, không lưu lại chút nào.
Trong thế giới kiếm hải, không chỉ tràn ngập chân khí cường đại, mà còn đồng thời tràn ngập cả lực lượng quang ám.
Lấy kiếm hải làm cơ sở, chân khí và linh lực dung hợp hoàn mỹ với nhau thành một thể. Lực lượng quang và ám bên trong cái khôi câu giống như một thê giới này, không ngờ đã tạo thành một đồ án hoàn mỹ tựa như Thái Cực vậy.
Đây mới là lực lượng lớn nhất mà Trịnh Hạo Thiên cảm ngộ được sau khi rời khỏi Thí luyện chỉ động.
Có thể nói, từ trước tới nay, mặc dù Vạn Kiếm quyết xuất hiện nhân tài lớp lớp, ở tu vi thất giai đã có thể kích phát ngàn vạn kiếm hải mặc dù chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cũng không phải là chưa từng có.
Nhưng trong đẳng giai này, có thể phóng thích ra ngàn vạn kiếm hải, đẳng thời đạt tới thực lực như vậy, thì thật sự là trước này chưa từng có rồi.
"Oanh oanh oanh..."
Ma vương bị nhốt bên trong nổi giận gầm lên một tiếng, tung từng quyền từng quyền oanh kích ra bên ngoài.
Tuy Thiên ma tuyệt đối không phải là chủng tộc sở trường về lực lượng, nhưng trong mỗi một quyền của con Ma vương này đều ẩn chứa lực lượng mênh mông vô cùng, thế không thể đỡ.
Phàm là kiếm quang trước mặt nó, vào lúc này đều bị mạnh mẽ đánh bay ra ngoài. Cũng may mà đám kiếm quang này linh hoạt như cá, hơn nữa lại có tam đại công pháp và chân khí bát giai làm nền tảng, cho nên tuy bị mạnh mẽ đánh văng đi, nhưng vẫn bảo tồn hoàn hảo không tổn hao gì. Sau khi văng đi hơn mười trượng, lấy lại ổn định, Trịnh Hạo Thiên lại khư động chúng một lần nữa quấn lấy Ma vương.
"Hô...."
Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài. Trong lòng có thể nói là vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đồng thời cũng đem tổ tông mười tám đời tên ngư nhân Cách Lâm kia hỏi thăm một lượt.
Cũng không biết rốt cuộc là hắn bị lừa hay là cố ý nói ngoa nữa.
Con Ma vương này, tuy có vẻ ngoài và khí thế giống như Ma vương, nhưng thực lực của nó so với cường giả linh thể chân chính lại khác biệt như trời với đất.
Có thể nói, nó chỉ là một con bán Ma vương tốt mã dẻ cùi mà thôi. Không chỉ gặp vẩn để về linh trí, mà ngay cả thực lực cũng bị giảm sút rất nhiều.
Sớ dĩ tạo thành kết quả như thế, nhất định là vì vị thái trượng trưởng lão ngư nhân kia, trong quá trình luyện chế xuất hiện sai sót nào đó, cho nên mới tạo ra một bán thành phẩm thất bại thể này.
Một con Ma vương như vậy, mặc dù thực lực vẫn mạnh hơn cường giả thập giai bình thường, nhưng Trịnh Hạo Thiên tự ngẫm, nếu mình toàn lực ứng phó, vẫn có thể giữ chân nó lại được.
Nhưng tính toán ban đầu của hắn cũng hỏng luôn.
Cho dù để Thiên ma biến dị của hắn thôn phệ con Ma vương gà mờ này, chỉ sợ cũng khó mà thuận lợn tiến giai trở thành Ma vương được.
Bất quá, hắn không thừa nhận cũng không được, với thực lực con bán Ma vương này, cũng đủ để tạo thành uy hiếp cục lớn cho Hổ Bá Thiên.
Tên cường giả bộ tộc ngư nhân đang ẩn nấp kia tính toán cực chuẩn, tung Ma vương tập kích ngay trong thời điểm trùng kích cảnh giới linh thể mấu chốt nhất. Nếu không phải mình vừa vặn đi ngang qua, thì Hổ Bá Thiên chỉ có một kết cục công tán mạng mất mà thôi.
Tâm niệm hắn xoay chuyển thật nhanh, nhưng hai tay vẫn không ngừng chút nào. Từng đạo từng đạo kiếm quang du động mềm mại như những con linh xà trong như hư không, đem toàn bộ phạm vi hơn mười trượng bao phủ trong thế giới kiếm quang. Mặc cho con Ma vương kia có rống giận liên hồi, nhưng thủy chung vẫn không thể phá vỡ được thế giới kiếm quang này.
"Ầm ầm...."
Trên bầu trời lôi điện nổ đùng đùng, một đạo điện quang to lớn hung hăng giáng xuống kiếm
Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động. Kiếm hải vốn đang chặt chẽ không kẽ hờ đột nhiên lộ ra một lổ hổng. Mặc cho đạo điện quang to lớn kia xuyên qua.
Nếu là lúc trước, hắn căn bản không thể làm được tới mức này. Nhưng hiện giờ hắn đã nắm giữ hoàn toàn thế giới kiếm hải quang ám. Đương nhiên có thể tùy tâm sở dục, sai sử như chân với tay rồi.
Lôi quang vừa xuyên qua kiếm hải, không ngờ như được lực lượng nào đó chỉ dẫn, hung hăng đánh lên người Ma vương, oanh kích cho nó nghiêng ngả, thiếu chút nữa thì té ngã.
Ma vương nổi giận rống lên một tiếng. Vừa ổn định lại thân hình xong, lại muốn trùng kích ra ngoài, nhưng chỉ trong nháy mắt khe hờ trên kiếm hải đã nhanh chóng biến mất, một lần nữa vây khốn nó lại.
Đúng lúc này, một tiếng cười sang sảng đột nhiên vang lên.
Đạo thanh âm này phảng phất như có thể trực tiếp xuyên thấu quá không gian. Thậm chí ngay cả kiếm hải quang ám của Trịnh Hạo Thiên cũng không cách nào ngăn trờ. Ma vương vừa nghe thấy tiếng cười này, màu đen trong mắt lập tức sôi trào, toàn bộ thân hình bồng bành trưởng lên, lực lượng phảng phất như trong nháy mắt đã tăng gấp đôi.
Một quyền oanh ra, lực lượng bá đạo đến mức, chỉ một quyền đã mạnh mẽ đánh tan hơn trăm kiếm quang.
Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến. Hắn hừ nhẹ một tiếng, cổ tay rung lên, đột đạo huyết quang đã bắn thắng về nơi vừa phát ra thanh âm.
Tên cường giả bộ tộc như nhân đang ẩn nấp kia nếu không lên tiếng, Trịnh Hạo Thiên chưa chắc đã dò ra được tung tích của hắn. Nhưng nếu hắn đã mạo hiểm phát ra thanh âm khống chế Ma vương, đương nhiên không thế nào qua được kinh nghiệm và thần niệm cảm ứng của Trịnh Hạo Thiên.
Lúc này, Huyết Quang kích đã không còn là một kiện bảo khí siêu phẩm nữa, mà là một kiện ngụy pháp khí chân chính.
Hơn nữa phía trên kiện ngụy pháp khí này còn tràn ngập huyết sát chỉ khí cường đại. Chỉ nói riêng về uy lực, cho dù phóng mắt nhìn tất cả ngụy pháp khí trong thiên hạ, cũng tuyệt đối là số một số hai.
Cho dù là Hắc Ám Tỏa Liên đã hấp thụ tình hoa Khốn Long tác, trở thành ngụy pháp khí cũng chưa chắc đã vượt qua được nó.
Chỉ sau một lát, tiếng cười quỷ dị lập tức biến mất không thấy tăm hơi, chỉ có một tiếng kêu thảm thiết bi thương mà tuyệt vọng đột nhiên vang lên, cuối cùng dần dần nhỏ đi, cho đến khi biến mất hắn.
Một đạo huyết quang bay vụt trở về, vọt vào trong kiếm hải.
Trịnh Hạo Thiên phất tay một cái đã thu đạo huyết quangnày vào trong cơ thể.
Huyết Quang kích vị tất đã có thể đối đầu với cường giả thập giai. Nhưng rất hiển nhiên, tên ngư nhân tướng lãnh lén lút tới tập kích cũng không phải là cường giả thập giai.
Nếu không, một khi hắn đặt chân vào khư vực này, cũng sẽ bị thiên địa linh lực cường đại dẫn động chân khí linh lực trong cơ thể bùng nổ. Đến lúc đó, hắn mình ốc còn chẳng mang nổi mình ốc, làm sao còn dư lực để đi ám toán Hổ Bá Thiên chứ.
Cho nên, Huyết Quang kích có thể dễ dàng lấy mạng địch nhân cũng chẳng có gì bất ngờ.
Tiếng cười vừa biến mất. Con Ma vương lập tức lặng đi, hình thể đang bành trưởng cũng chậm rãi khôi phục trở lại. Lực lượng mỗi một lần xuất thủ cũng yếu đi nhiều. Tuy vẫn có thể đánh bay kiếm quang về phía sau như trước, nhưng rốt cuộc cũng không thể oanh nát.
"Khốn...."
Một tiếng khe khẽ từ trong miệng Trịnh Hạo Thiên phát ra. Cổ tay hắn rung lên, một chiếc viên bát màu đen đã từ trên người hắn chậm rãi hiện ra. Tiếp đó dừng đạo từng đạo tỏa liên hắc sắc từ trong bắn ra. Chúng phảng phất như tụ có linh trí riêng của mình, tụ động tránh né quyền đầu đang liên tục oanh ra của Ma vương, nhanh chóng quẩn chặt lấy thân thể nó.
Mặc dù trong tay hắn có hai kiện ngụy pháp khí, nhưng thời gian chúng ngưng tụ thành khí phách chỉ linh dù sao còn quá ngắn, mức độ ngưng đọng của khí linh còn lâu mới kiên cố bằng Khốn Long tác lúc trước.
Cho nên Trịnh Hạo Thiên mới không dám khinh xuất sử dụng hai kiện ngụy pháp khí, trực tiếp công kích con Ma vương này. Nếu không chẳng may khiến khí linh thương tổn, đây mới thực sự là hối hận không kịp.
Bất quá, sử dụng một bộ phận năng lực của Hắc Ám Tỏa Liên, mượn lực lượng hắc ám cẩm cố năng lực hành động của nó thì không thành vấn đề.
"Hống “
Ma vương vung loạn cánh tay hắc sắc to lớn của mình, muốn xé tan tỏa liên đang quấn quanh trên người. Nhưng lực lượng hắc ám ẩn chứa bên trong tỏa liên lại tinh túy chẳng thua kém nó chút nào, trong lúc nhất thời không ngờ không thể dứt ra được.
Được Hắc Ám Tỏa Liên trợ giúp, Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng hoàn toàn vây khốn được con Ma vương này. Khiến cho nó không thể di chuyển, cũng chẳng thể nhúc nhích mảy may.
Bất quá, cho dù như thế, trong lòng Trịnh Hạo Thiên vẫn thầm giật mình.
Điều hắn có thể làm tựa hồ cũng chỉ có thể. Bởi vì cho dù hắn sử dụng tới lực lượng quang minh, xũng không thể oanh nát được lực lượng phòng ngự trên người Ma vương.
Ma vương chính là Ma vương, cho dù là bán tàn phế phẩm, nhưng cũng không phải thứ mà một tu luyện giả bát giai có thể lấy mạng được.
Nếu nó có được lực lượng Ma vương chân chính, hoặc là có được thần trí như người bình thường, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không thể vây khốn nó như thế này.
Song phương đang giằng co nhau không ngừng thì bỗng nhiên, một cỗ khí tức cường đại không gì so sánh nổi đột nhiên xuất hiện.
Cỗ khí tức này khổng lồ mà thuần khiết, phảng phất như Thái sơn áp đỉnh, lấy một điểm làm trung tâm, ầm ầm tràn về bốn phương tám hướng.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình. Kiếm quang đang vận chuyển lập tức bị kiếm hàm.
Nếu như là cường giả thất giai bình thường, cho dù cũng sử dụng ngàn vạn kiếm hải, nhưng đứng trước cỗ lực lượng này trùng kích, chỉ sợ kiếm quang cũng lập tức vỡ tan, không thể tồn tại được.
Nhưng kiếm hải đại trận của Trịnh Hạo Thiên lại chỉ trở nên chậm chạp, cứng ngắc, mà không hề có một đạo kiếm quang nào vì vậy mà vỡ tan.
về phần con Ma vương kia, động tác cũng trở nên chậm chạp vô cùng. Áp lực nó đang phải đối mặt rõ ràng cường đại hơn so với Trịnh Hạo Thiên rất nhiều.
Một giọng nói sang sảng ầm vang lên.
''Đa tạ bằng hữu Vạn Kiếm tông xuất thủ tương trợ. Con Ma vương này, cứ giao cho Hổ mỗ đi....''
Trịnh Hạo Thiên quay đầu nhìn lại. Không gian bên ngoài kiếm hải đã trở nên gió êm biến lặng. Mây đen sấm sét đầy trời cũng biến mất. Trên mặt đất rộng lớn chỉ còn một vầng thái dương chói
Hổ Bá Thiên bay lên trời cao, đứng lơ lủng giữa không trung.
Hai mắt của hắn sáng ngời hữu thần, khí tức trên người cũng nồng đậm hơn, phảng phất như đã cùng dung hợp thành một thể với thiên địa.
Cường giả linh thể...
Trong mắt Trịnh Hạo Thiên lóe lên một tia vui mừng. Hổ Bá Thiên đúng là Hổ Bá Thiên, chỉ bằng vào lực lượng bản thân cũng thuận lợi vượt qua một bước khó như lên trời, thành tựu cảnh giới linh thể....