Kiếm quang từ thi thể đám người Vương Bình bay trở về. Trịnh Hạo Thiên than nhẹ một tiếng, khẽ vung tay lên. kiếm quang phi vù mạn thiên lập tức tiêu tán vào trong hư không.
Đối với đám người Vương Bình, trong lòng hắn không có một chút thương hại nào.
Tuy đã sớm biết, trong Trần Ma tháp và Luyện Yêu động nguy cơ trùng trùng, người lấy oán trả ơn tuyệt không ít. nhưng khi chính bản thân gặp phải loại chuyên này. trong lòng hắn vẫn khó tránh khỏi hơi tức giận và phiền muộn.
Bất quá, đám người Vương Binh dù sao cùng là nhân loại, hắn không muốn nhìn những kẻ này bị thiên ma cắn nuốt linh hồn. trở thành khôi lồi cho thiên ma.
Thiên ma là một tồn tại kỳ lạ, chúng có thể lợi dụng khả năng thôn phệ để trưởng thành không ngừng.
Linh hồn của sinh mạng chính là thức ăn mà chúng thích nhất. Thông qua việc không ngừng thôn phệ. chúng có thể trở nên cường đại hơn. Thiên ma lợi hại chân chính thậm chí có thể vừa thôn phệ linh hồn của chủng tộc khác, vừa khống chế thân thể đối phương, biến chúng trở thành khôi lồi cho minh.
Đương nhiên, đẳng giai và trí tuệ của loại thiên ma này thường thường đều rất cao. khả năng gặp phải trong Trấn Ma tháp cũng không lớn.
Nhưng thân là một thành viên của nhân loại, Trịnh Hạo Thiên thà tự tay giết chết bọn hắn chứ không muốn tận mắt nhìn thấy bọn họ biến thành khôi lỗi, bị dị tộc khống chế.
Khẽ lắc lắc đầu, hắn lại lấy ra khối ngọc giản lúc trước, đưa ý niệm vào bên trong.
Vừa bởi vì đám người Vương Bình còn tồn tại, cho nên hắn chỉ thoáng em qua một chút, còn lúc này đã chẳng còn ai quấy rầy. hơn nữa công pháp hắn tu luyện lại hoàn toàn khắc chế thiên ma. chỉ cần hơi đề lộ ra một chút lực lượng có chứa khí tức quang minh là đám thiên ma cũng không dám lại gần hắn.
Vì thế hắn mới dám nghiên cứu khối ngọc giản ngay tại nơi này.
Xa xa không ngừng có những con thiên ma du đãng tới. nhưng có lẽ bởi vì đẳng giai không cao, cho nên chỉ số thông minh của chúng cũng không được cao lắm.
Rõ ràng cảm ứng được vô tận sát khí còn sót lại nơi này và lực lượng khiến bọn chúng phải sợ hãi. nhưng chúng vẫn chậm rãi tiến về phía này.
Bất quá, bởi vi khí tức do Trịnh Hạo Thiên tỏa ra lại mang theo một tia lực lượng quang minh nhàn nhạt, cho nên đám thiên ma này cùng không dám tới quấy rẩy hắn. đều ngoan ngoãn đi đường vòng, không dám tới gần nửa bước.
Sau một hồi lâu. Trịnh Hạo Thiên thở dài ra một hơi. rút tinh thần ý niệm ra khỏi ngọc giản.
Nhưng lúc này biểu tình trên mặt hắn lại vô cùng đặc sắc.
Thất Nguyên môn không hổ là một trong bát đại siêu cấp môn phái, cường giả có thể nói cao thủ như mây. Mà vị thái trượng trưởng lão kia lại càng là cao thủ trong cao thủ.
Cuộc đời hắn có thể dùng tới hai chữ " truyền kỳ" để hình dung, trong đó khiến người ta nể phục nhất chính là, hắn đã cùng một con Mộng Yểm cường đại kỳ kết khế ước bình đẳng.
Chính bởi vì phần khế ước này, cho nên hắn mới có một con Mộng Yểm trợ giúp.
Mà đưa vào lực lượng cường đại của con Mộng Yểm kia. thanh danh của hắn trong toàn bộ nhân tộc. thậm chí là dị tộc trở nên cực kỳ vang đội.
Trước khi hẳn tiến giai linh thể. thậm chí còn có lực lượng chống lại linh thể cường giả bình thường. Rồi sau khi hắn tiến giai cảnh giới linh thể, lại được xưng tụng là tồn tại võ địch cùng giai.
Bất quá, cho dù là cường giả như vậy. ở trong Đại Linh giới vẫn chưa phải là tồn tại vô địch chân chính.
Một ngày, vị thái trượng trưởng lão Thất Nguyên môn này quá hứng trí. rời khỏi Phiêu Miểu đại lục đi du lịch thiên hạ.
Nhưng hắn đã không bao giờ trở về nữa.
Thần thoại về vị linh thể cường giả duy nhất có đồng đội Mộng Yểm của nhân tộc kể từ đó cũng chấm dứt, tan biến trong trí nhớ nhân thế.
Trải qua mấy ngàn năm, tuy trong nhân tộc xuất hiện võ số nhân vật thiên tài hơn người giống hắn, nhưng vẫn không có một người thứ hai có Mộng Yểm cường đại làm đồng đội.
Đọc xong những gì mà vị thái trượng trưởng lão này trải qua một đời. Trịnh Hạo Thiên trong lòng cũng hâm mộ vô cùng.
Nhân vật như vậy, mới coi là phong vân chân chính.
Mà biểu hiện của hắn ở trong Tiểu Linh giới tuy cũng coi như đáng chú ý, nhưng so sánh với đại năng chân chính như vị thái trượng trưởng lão kia. thì chẳng đáng để nhắc tới.
Mộng Yểm....
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên đột nhiên dâng lên một nỗi khát vọng.
Trước khi lên đường, vị thái trượng trưởng lão kia cùng không biết là suy nghĩ thế nào. mà ghi lại toàn bộ quá trinh hắn thu phục Mộng Yểm.
Có lẽ trước khi bỏ đi. hắn đã có dự cảm. vị tất mình đã có thể trở về Phiêu Miểu đại lục, cho nên mới thông qua phương thức này đề truyền thừa y bát nhất mạch của hắn.
Ờ phần cuối cùng, hắn tùng có nói, muốn hàng phục hoặc được Mộng Yểm chấp nhận thì thực lực bản thân nhất định phải cường đại, thậm chí so với Mộng Yểm phải mạnh hơn một bậc.
ít nhất cũng phải dùng thực lực của mình, quang minh chính đại đánh bại Mộng Yểm. Hơn nữa đẳng giai không được cao hơn đẳng giai Mộng Yểm, nếu Mộng Yểm cho dù phải chết cũng quyết không cúi đầu.
Mộng Yểm trong toàn bộ thiên ma tộc quần cũng là chủng tộc cường đại hàng đầu. bởi vì chúng vốn có năng lực đặc thù. cho nên được rất nhiều chủng tộc khác xưng tụng là thiên ma cường đại nhất.
Tuy nói như chưa hẳn là chính xác, nhưng bởi vậy có thể thấy được, thực lực Mộng Yểm cường đại đến mức nào.
Xác suất sinh ra Mộng Yểm rất nhỏ, cho nên số lượng của chúng rất thưa thớt, cho dù dùng câu "đếm trên đầu ngón tay" để hình dung cùng không quá đáng.
Trong Trấn Ma tháp, không ngờ lại sinh ra một con Mộng Yểm. Loại chuyện này quả thực là không thể tướng tượng nổi. So với chuyên một con Thiên Bằng chưa trường thành xuất trong Luyện Yêu động còn khó tin hơn nhiều.
Bất quá, cũng chính bởi vì như vậy, mới khiến cho Trịnh Hạo Thiên ôm lòng may mắn. có lẽ, hắn có thể nhân cơ hội này, thừ xem có thể thu phục con thiên ma cường đại trong truyền thuyết kia hay không.
Muốn làm được điều này tuyệt không dễ dàng, yêu cầu đối với bản thân lại cực kỳ hà khắc.
Không chỉ yêu cầu thực lực cường đại. mà còn phải là linh khí sư sở hữu lực lượng hắc ám. hoặc là nhân ma võ giả. Đương nhiên quan trọng nhất chính là. muốn thu phục Mộng Yểm và ký kết khế ước với nó. thì đầu tiên bản thân phải có lực lượng ý cường đại và kiên định, tiếp đó đẳng giai của Mộng Yểm còn không được cao hơn lục giai.
Một khi đẳng giai Mộng Yểm cao tương đương với thất giai tu luyện giả nhân tộc, thì nó sẽ có lòng tự tòn cường liệt đến mức khó có thể hình dung.
Đến lúc đó. cho dù gặp phải tồn tại cường đại hơn nữa. có thể dễ dàng đánh chết nó. thì cũng không thể khiến khó khuất phục, cho dù chỉ là ký kết khế ước bình đẳng cũng là si tâm vọng tường.
Thực lực Mộng Yểm vốn mạnh đền mức đáng sợ. một khi ký kết khế ước. lực lượng của nó trong bất tri bất giác sẽ thẩm thấu vào. khiến cho tinh thần người ta sinh ra các loại ảo giác khác nhau. Nếu bản thân chưa lĩnh ngộ được lực lượng ý chí. đồng thời có một ý chí tinh thần kiên định không thể đao động, thì cho dù có chiến thắng Mộng Yểm cũng không thể ký kết khế ước.
Nếu như liều lĩnh ký kết khế ước thì chẳng khác nào thắt cổ mừng thọ, hiềm sống quá lâu rồi.
Trước thất giai chẳng những phải có thực lực hơn xa cường giả cùng giai, có thể chiến thẳng Mộng Yểm cùng giai, đồng thời còn phải lĩnh ngộ lực lượng ý chí cường đại, có thể kháng cự đụ đỗ và mị hoặc của Mộng Yểm. Mà quan trọng hơn. người này phải là linh khí sư ám hệ, hoặc là nhân ma cường giả tu luyện ma công.
Điều kiện hà khắc như thế, chỉ sợ dùng câu "trăm triệu không có một" hình dung cũng không đủ.
Bất quá, cho là thực có cường giả cực phẩm như vậy xuất hiện, nhưng bởi vì số lượng Mộng Yểm thật sự quá mức thưa thớt, muốn tìm được Mộng Yểm cùng giai thì gần như không thể.
Nhìn khối ngọc giản trong tay. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cùng hiểu.
Vì sao sau khi vị tiền bối kia rời đi. nhiều năm như vậy trời qua mà vẫn không có một ai thu phục được Mộng Yểm.
Đó không phải là vì phương pháp truyền lưu không rộng.
Trên thực tế. một đệ tử ngũ giai cùng có thể dễ dàng dùng ngọc giản phục chế lại, nói đó là bí mật thì chẳng khác nào tự vả vào miệng.
Chỉ là. muốn thu phục Mộng Yểm. điều kiện thật sự quá mức hà khắc, hà khắc đến mức trong mấy ngàn năm lịch sử nhân tộc cũng không thể xảy ra lần thứ hai.
Chỉ la, đối với Trịnh Hạo Thiên hiện giờ nói, tựa hồ lại có thể phóng tay đánh cược một lần.
Hẳn hít một hơi thật sâu. trong lòng hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Tiếp đó chân khí trong cơ thể sôi trào, đôi con ngươi đã xảy ra biến hóa kỳ dị.
Thiên Bằng chỉ nhàn, chẳng những có thể dễ dàng nhìn rõ từng nhánh cây ngọn cỏ trong phạm vị ngàn dặm. mà còn có thể nhìn thấy những thứ mà mắt nhân loại không thể nhìn thấy.
Cho dù là thiên ma do năng lượng ám hệ thuần khiết tạo thành cũng không thể thoát khỏi ánh mắt Thiên Bằng.
Chỉ sau một lát, Trịnh Hạo Thiên đã hiểu đại khái phản bố thiên ma quanh đây.
Đám thiên ma này quả nhiên phân bố có quy luật nhất định, hơn nữa càng khiến hắn ngạc nhiên chính là đám thiên ma này không hề dừng lại một chỗ, mà liên tục di động không ngừng.
Chúng đi động trong phạm vị khá rộng, nhưng từ nơi Trịnh Hạo Thiên đứng nhìn lại, có thể mơ hồ nhìn ra, phạm vi chúng di động tuần tra dường như lấy một nơi làm trung tâm.
Khiến cho hắn có một cảm giác, giống như một đám hộ vệ trung thành, tận tụy đang thủ vệ vương giả của chúng vậy.
Thần quang trong con ngươi nhanh chóng ảm đạm đi. hai chân Trịnh Hạo Thiên khẽ phát lực đã hóa thành một làn khỏi, lao đi về phía trước.
Mục tiêu của hắn chính là trung tâm đám thiên ma. Nếu đúng như những gì trong ngọc giản ghi lại, nơi đó hẳn chính là nơi Mộng Yểm tồn tại.
Càng tới gần khu vục trung tâm. số lượng thiên ma lại càng đây đặc.
Ngay từ đầu. Trịnh Hạo Thiên còn có thể lợi dùng Thiên Bằng chỉ nhãn và diệu đụng ngụy trang của viên bát. dề dàng hóa minh vào trong đám thiên ma. Nhưng khi khoảng cách càng ngày càng rút ngắn, muốn không kinh động đám thiên ma lại càng khó khăn hơn.
"Hô”
Phía trước đột nhiên truyền đến một thanh âm quy dị, giống như tiếng nhân loại ngái ngủ vậy.
Thân thể Trịnh Hạo Thiên run lên. trong lòng hắn không ngờ bổng dàng lên một cảm giác mệt mới cực độ, chỉ muốn nắm xuống, đánh luôn một giấc.
Bất quá, tinh thần ý niệm của hắn lập tức thanh tinh trở lại.
Hắn hiểu, minh đã tiến vào khu vực lực lượng của Mộng Yểm rồi.
Hắn ngưng thần nhìn về phía trước, hai con ngươi trong nháy mắt liền co rụt lại....