Trong đan điền, nhiệt lưu cuồn cuộn không dứt. Tàn phách phượng hoàng đang không ngừng khôi phục chợt hót dài một tiếng. Hai cánh giương rộng, hóa thành một đạo hồng quang phá tan đan điền, dọc theo kinh mạch dung nhập vào cơ thể Trịnh Hạo Thiên...
Nếu như Trịnh Hạo Thiên chưa từng tu luyện thần binh luyện thể, thì trừ đan điền ra, toàn bộ các nơi trong cơ thể hắn không thể nào để cho tàn phách phượng hoàng tùy ý ra vào.
Nhưng sau khi thần binh luyện thể, sự cường hãn của Huyết Quang kích đã hoàn toàn chuyển lên cơ thể hắn rồi.
Cho dù là phượng hoàng tàn phách đấu đá loạn xạ, cũng chỉ khiến hắn thấy hơi nóng mà thôi.,
"Phừng phừng...."
Vô số khí tức nóng rực tràn ngập toàn thân hắn. Bị cỗ lực lượng này trùng kích, cả người Trịnh Hạo Thiên tựa như sôi trào lên, gần như muốn nổ tung.
Mộng Yểm rú lên một tiếng quái dị, mang theo Cự Lực trốn vào trong một cái khí xoáy.
Vào giờ khắc này, nó trở nên nhu thuận vô cùng.
Mà Trịnh Hạo Thiên lại ngửa đầu, phát ra một gầm thét giống như sấm nổ giữa trời quang.
Tiếp đó, thân thể hắn nhanh chóng biến đổi. Một luồng hỏa quang từ trên thiên linh cái của hắn phóng vụt ra, lao về phía trời cao vô tận.
"Ầm...."
Một luồng hỏa quang này chợt nổ tung, hóa thành vô tận hỏa diễm, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ thân thể hắn rồi.
Lúc này, toàn thân Trịnh Hạo Thiên bị một đạo hỏa trụ mãnh liệt bao bọc. Ở trong đạo hỏa trụ này còn phiêu đãng một sát khí xung thiên, không thể nào hình dung được.
Sắc mặt Thông Thiên chân nhân khẽ biến. Thân hình nhoáng lên một cái đã hóa thành một đạo kim quang, tận hết khả năng rời khỏi nơi này.
Cho dù là thực lực của hắn cũng không muốn đụng chạm một chút nào với đạo hỏa trụ khủng bố này.
Mà đối diện với Trịnh Hạo Thiên, thần đan tông sư tựa hồ đã cảm nhận được điều gì đó, điên cuồng gầm thét trong tuyệt vọng.
Nhưng bởi vì cấm chế trời sinh, cho nên mặc dù hắn đã kiệt lực chống cự, nhưng vẫn không thể thay đổi được điều gì.
Niết bàn chi hỏa, đây là niết bàn chi hỏa của phượng hoàng. Mà ở bên trong niết bàn chi hỏa, thân thể Trịnh Hạo Thiên đã chậm rãi biến dổi.
"Ya...."
Một tiếng thét dài kinh thiên động địa từ trong hỏa diễm bạo phát ra.
Một thân ảnh khổng lồ mà tràn đầy uy nghiêm, giang rộng hai cánh, từ trong hỏa diễm mãnh liệt bay ra.
Niết bàn trùng sinh, phượng hoàng tung cánh....
Đầu nhạn, mỏ gà, mông kỳ lân, cổ rắn, đuôi cá, vảy rồng, thân rùa....
Một con chim bất tử khổng lồ ngẩng cao đầu, dùng một ánh mắt lạnh lẽo, khinh thường nhìn về phía thần đan tông sư đã bị thiêu đốt gần như biến mất.
Từ khi Trịnh Hạo Thiên nuốt một tia tàn phách phượng này này vào cơ thể, nó vẫn trốn bên trong đan điền Trịnh Hạo Thiên giống như rùa đen rụt đầu. Mặc dù có cũng lúc phun ra một chút phượng hoàng chi hỏa trợ giúp Trịnh Hạo Thiên luyện chế phù triện và vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng cũng chưa bao giờ ra khỏi đan điền.
Chỉ là lúc này, sau khi thôn phệ được vô tận hỏa chi lực, nó đột nhiên đại phát thần uy, phóng thích lực lượng thuộc về phượng hoàng chân chính.
Yêu hóa biến thân, thân thể Trịnh Hạo Thiên khẽ run lên, hóa thành một con phượng hoàng khổng lồ mang theo vô tận uy năng.
Hiện giờ, với thực lực chân chính của Trịnh Hạo Thiên, thì vẫn không đủ để thi triển yêu hóa biến thân phượng hoàng.
Nhưng thần binh luyện thể chi thuật của hắn lại thay đổi tất cả. Có Huyết Quang kích làm hậu thuẫn, khiến cho hắn có thể mạnh mẽ thừa nhận lực lượng vốn không nên xuất hiện ở cảnh giới đại linh giả này.
"Phượng hoàng, phượng hoàng chân thân...."
Thân hình to lớn của thần đan tông sư ngừng rung động. Từ bên trong khối cầu đó chợt toát ra một tiếng thì thào nho nhỏ.
"Số mệnh, ha ha... đây chính là số mệnh của ta sao?" Thần đan tông sư đột nhiên cười lớn. Bên trong tiếng cười tràn ngập một vẻ tuyệt vọng không cam lòng: "Cho dù có mất mạng, ta cũng quyết không cho ngươi sống khá giả." Một cỗ dao động lực lượng cường đại từ trên người hắn khuếch tán ra, Bề mặt khối cầu vốn bóng loáng như gương dần dần trở nên gồ ghề, lồi lõm, phảng phất như một khối địa cầu đang hừng hực bốc cháy, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Thông Thiên chân nhân đại biến, kinh hô: " Không xong, hắn định tự bạo, mau...."
Cường giả cấp bậc tông sư chân nhân một khi tự bạo, tuyệt đối sẽ gây ra chấn động không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là cường giả cùng giai cũng chưa chắc đã chống đỡ nổi.
Bất quá, cường giả đạt tới cảnh giới tu vi này rồi, trừ phi cùng đường, nếu không làm sao lại chịu từ bỏ công sức vất vả tu luyện vô số năm tháng, lựa chọn phương thức đồng quy vu tận này để chấm dứt sinh mệnh chứ.
"Ầm ầm, ầm ầm..."
Tiếng nổ đinh tai nhức óc bạo phát ra bên trong thần đan, tựa như sắp nổ tung.
Nhưng đúng vào thời khắc này, con phượng hoàng toàn thân tràn ngập hỏa diễm đột nhiên ngẩng cao đầu lên, phát ra một tiếng hót kinh thiên động địa.
Bên trong đạo thanh âm này tràn ngập uy nghiên vô tận, đồng thời cũng mang theo một loại lực lượng khó có thể tưởng tượng nổi đánh thẳng về phía thần đan.
Ngay sau đó, tất cả động tác của thần đan đều cứng ngắc lại, giống như toàn bộ thời gian trước mắt đều dừng lại. Cho dù là hỏa diễm đang bốc cháy xung quanh người nó cũng ngừng lại.
"A a a...."
Thần đan phát ra một tiếng rít không cam lòng. Hắn kiệt lực giãy dụa, nhưng khiến hắn hoảng sợ chính là, hắn đã không thể khống chế được cơ thể của mình nữa rồi. Mà ngay cả hỏa chi lực mãnh liệt kia cũng chậm rãi đảo ngược lại, thiêu đốt lực lượng hắc ám bên trong cơ thể hắn.
Cấm chế, đây chính là cấm chế mà phượng hoàng nhất tộc thời viễn cổ lưu lại.
Cho dù là thần đan đã sinh ra linh trí, tấn thăng tới tông sư, nhưng chỉ cần cấm chế của phượng hoàng nhất tộc chưa được giải trừ thì hắn sẽ vĩnh viễn bị cấm chế khống chế.
"Thần đan, thần phục ta, ta sẽ không giết ngươi: "Thanh âm uy nghiêm của phượng hoàng vang lên.
Mặc dù đây là hóa thân phượng hoàng, nhưng linh trí vẫn thuộc về Trịnh Hạo Thiên.
Nếu như là phượng hoàng chân chính thì tuyệt đối sẽ không cho phép một loại tồn tại như thần đan tông sư sống sót. Vô luận đối phương có giá trị lớn đến cỡ nào thì cũng phải hủy diệt nó hoàn toàn.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại không phải là phượng hoàng chân chính, cho nên cũng không hạ quyết định như vậy.
Vời hắn mà nói, nếu như có thể hàng phục thần đan, để mình có thêm một trợ thủ cấp bậc tông sư chân nhân giúp sức, thì đó mới là lợi ích lớn nhất.
"Thần phục?" Thần đan tông sư thì thào nói. Sau một lát, hắn thở dài một tiếng, nói: "Vô số năm trước, khi ta còn chưa có thần trí thì còn có thể thần phục phượng hoàng nhất tộc các ngươi. Nhưng sau khi nếm thử mùi vị tự do, ta há có thể thần phục một lần nữa."
Trong con ngươi phượng hoàng bốc lên một đóa hỏa diễm tức giận: "Không thần phục, chỉ có chết."
"Chết? Ha ha ha..." Thần đan cười như điên: "Tu luyện vô tận năm tháng, kết quả lại là công dã tràng. Ông trời ơi, ngươi muốn ta tuân theo vận mệnh sao? Ta tuyệt đối không phục!"
Một cỗ lực lượng hắc ám đột nhiên nổ tung. Đây là lực lượng trọng yếu nhất bên trong cơ thể thần đan, cũng là căn bản để hắn sinh ra lính trí, phá giải cấm chế ở một mức độ nhất định.
Ngay từ đầu, khi bị dồn ép, chỉ cần hắn tự bạo hơn phân nửa thân thể, hóa thân thành lực lượng hắc ám là có thể chạy thoát. Nhưng lúc này, khi cấm chế trong cơ thể hoàn toàn phát động, hắn lập tức hiểu được, mình đã chân chính cùng đường rồi.
Nếu thần phục đối phương, thì từ nay về sau sẽ mất đi tự do. Giữa tử vong và nô lệ, thần đan lựa chọn con đường đầu tiên không chút do dự.
Lực lượng hắc ám tràn ngập trong hỏa diễm hai thứ này xung đột lẫn nhau, bộc phát ra một loại lực lượng hủy diệt bên trong thần đan.
Hủy diệt, khi hai cỗ lực lượng này giao hòa lẫn nhau, không ngờ lại sinh ra một cái hắc động nho nhỏ.
Cái hắc động này không ngừng khuếch trương, không ngừng thôn phệ lực lượng từ ngoại giới, Vô tận lực lượng hắc ám và hỏa diễm chi lực đều cuồn cuộn dồn tới, khiến nó không ngừng bành trướng.
Phượng hoàng đột nhiên hót dài một tiếng. Nó há miệng, phun ra luồng hỏa diễm mạnh mẽ.
Bên ngoài thần đan lập tức bốc lên đại hỏa ngập trời, nhanh chóng hòa tan phần ngoài thân thể của hắn, đồng thời chuyển hóa thành vô tận linh lực, dung nhập vào trong cơ thể phượng hoàng.
Đây mới là tác dụng chân chính của thần đan đối với phượng hoàng nhất tộc.
Chuyển hóa tất cả lực lượng ẩn chứa trong thần đan thành hỏa chi lực thuần thúy, khiến thực lực bản thân dễ dàng đột phá.
Chỉ là, thần đan lúc này không chỉ có bên ngoài là bốc cháy, mà ngay cả bên trong cũng ầm ầm sụp đổ rồi.
Sau một canh giờ, một tiếng nổ lớn truyền tới, thần đan hoàn toàn vỡ tan. Hắn hóa thành vô số mảnh nhỏ, tứ tán khắp nơi. Có một phần tiến vào trung tâm hắc động, cũng có một phần bị hỏa diễm thiêu đốt thành linh lực.
Hình thể phượng hoàng chậm rãi bành trướng. Nó giương rộng hai cánh, xẹt qua hư không tạo thành một đạo quang ngân hồng sắc, mạnh mẽ xuyên thủng hắc động.
Toàn bộ hắc động tựa hồ khẽ rung lên một cái, tiếp đó ầm ầm nổ tung, hóa thành một biển lửa ngập trời.
Phượng hoàng chi hỏa, thiêu đốt thiên hạ. Cho dù là hắc động do hai lực lượng khủng bố hủy diệt lẫn nhau sinh ra cũng bị thiêu đốt.
Bên trong hỏa diễm vô tận, phượng hoàng ngẩng cao đầu hót vang, tỏa ra uy nghiêm vô tận.
"Ầm ầm ầm...."
Trên bầu trời đột nhiên truyền tới tiếng sấm động
Từng đạo từng đạo thiên lôi bỗng không xuất hiện. Chúng nhằm thẳng phượng đang ẩn mình trong hỏa diễm mà điên cuồng giáng xuống.
Phượng hoàng ngạo nghễ mà đứng, trên người bắt đầu tỏa ra khí thế bễ nghễ thiên hạ, đối với thiên lôi tựa hồ chẳng thèm ngó ngàng tới.
Một đạo, hai đạo, ba đạo... chín đạo!
Sau chín đạo thiên lôi, thậm chí ngay cả hỏa diễm quanh người phượng hoàng cũng không dao động mảy may.
Bất quá, chín đạo thiên lôi chỉ là món ăn khai vị mà thôi. Tiếng sấm động càng lúc càng mãnh liệt hơn. Chín đạo thiên lôi đợt hai, đợt ba... đợt chín liên tiếp giáng xuống.
Chỉ là phượng hoàng thật sự là cường đại không gì so sánh nổi. Cho dù là thiên lôi áp đỉnh, nó vẫn bất động như núi, hỏa diễm trên người và lực lượng quang minh cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, phá tan toàn bộ thiên lôi.
"Đùng đùng đùng...."
Thông Thiên chân nhân đứng đằng xa lặng lẽ đếm, sắc mặt không ngừng biển ảo.
Sau mấy thời thần, hắn thở dài một tiếng: "Chín chín tám mươi mốt, quả nhiên là phượng hoàng chân thân."
Thời viễn cổ, chỉ khi cường giả hai tộc long phượng tấn chức tông sư, mới có chín chín tám mươi mốt đạo thiên lôi đánh xuống. Mà qua nhiều năm như vậy, đã chẳng còn ai được chứng kiến chín chín tám mươi mốt đạo thiên lôi nữa rồi.
Hắn nhìn khu vực khủng khố ngập tràn điện quang trước mặt, trong lòng cảm khái vô cùng.
Lão chủ nhân, chẳng lẽ ngươi đang phù hộ cho ta tìm được chủ nhân mới hay sao?
Đạo thiên lôi cuối cùng tiêu tán, hỏa phượng hoàng đã hóa thành một ngọn hỏa diễm hừng hực. Dần dần, tất cả hỏa diễm dần dần thu nạp, ở bên trong không gian hồng rực tựa như có thể bao phủ toàn bộ thiên địa, thân hình Trịnh Hạo Thiên chậm rãi xuất hiện....