Độn Thiên châu vô cùng nhanh, lại có thêm sự phối hợp của đôi vũ dực của đại bằng điểu tuyệt đối đủ sức bỏ rơi tên Kim cương vương tộc đang theo sát đằng sau cả vạn dặm.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên không có phóng thích hết toàn bộ uy năng của Độn Thiên thuyền, vẫn không nhanh không chậm duy trì khoảng cách nhất định, hơn nữa còn bay tới nơi hoang vu.
Tên Kim cương vương tộc này từng thi triển ra sức mạnh cường đại, hơn nữa có vẻ rất có hứng thú với Dư Uy Hoa. Trịnh Hạo Thiên tự nhiên không thể nào bỏ rơi hắn được, nếu không hắn sẽ quay đầu gây phiền phức cho Dư Uy Hoa. Đúng là làm người khác đau đầu.
Phi hành suốt một canh giờ, cả hai đã đi tới môt nơi hoang vu.
Tuy Độn Thiên châu không phóng xuất ra toàn bộ sức mạnh nhưng tốc độ của nó cũng không quá chậm.
Nơi này cách Thái thành đã không thể tính bằng lẽ thường rồi. Cho dù cả hai đánh một trận long trời lở đất cũng không có khả năng kinh động những người khác.
Nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên cuối cùng đã ngừng lại, Thạch Vương dữ tợn cười một tiếng:" Nhân loại, nhớ kĩ ngươi chính là chết trong tay Thạch Vương ta..."
Hắn giương cao quyền đầu, đột ngột quyền cách không đánh tới.
Theo một quyền này, cả phiến không gian phía trước tựa như bị sụp đổ hơn nữa còn mang theo tiếng ầm ầm bạo liệt.
Một quyền này quá cường đại.
Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ đổi. Trong đầu hắn bỗng dâng lên một ý niệm kì dị, chỉ sợ kẻ này còn đang cất giấu thực lực.
Tâm niệm chuyển, động tác không chút chậm trễ, gập ngón tay bắn ra, lập tức trên hư không xuất hiện thuẫn bài kì lạ.
Tấm thuẫn này đứng chắn trước măt hắn, phóng thích ra một đạo bạch quang mang bao phủ cả người hắn vào bên trong.
Quyền này của Thạch vương tuy bá đạo tuyệt luân, nhưng mặt thuẫn này cũng có uy lực vô cùng đến cả Thần Cơ tiễn bạo liệt như vậy cũng không thể làm rung chuyển chút gì.
"Ầm..."
Một đạo cự lôi oanh minh vang lên, Hải Vương thuẫn chỉ khẽ lay động sau đó liền trở lai như bình thường sừng sững bất động. Còn Trịnh Hạo Thiên dưới sự phòng hộ của Hải Vương thuẫn không hề nhận chút ba động nào.
Thế nhưng, Trịnh Hạo Thiên đối với vị Kim cương vương tộc này phải nhìn với cặp mắt khác.
Hắn ta chỉ thuận tay mà tạo thành uy lực như vậy, đã vượt quá cả uy năng bạo liệt của Thần Cơ tiễn.
Thạch vương nhìn thuẫn bài trước mắt, lóe lên môt tia kinh ngạc :" Hải Vương thuẫn? Đây là bảo khí tùy thân của Ước Sắt làm sao chạy đến tay ngươi?"
Trịnh Hạo Thiên ngẩn ra nói :" Ngươi biết Ước Sắt."
Thạch vương nhíu lai đôi mày rậm nói :" Bổn tọa đấu với Ước Sắt đã mấy chục năm, lẽ nào lại không để ý." Ánh mắt hắn khẽ liếc xuống phía dưới chân Trịnh Hạo Thiên nói :" Đến cả Độn Thiên châu của Ước Sắt cũng rơi vào tay ngươi, hắc hắc, tên tiểu tử này chắc hẳn phải dữ nhiều lành ít rồi."
Tâm niệm vừa chuyển, Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghi gật đầu nói :" Không sai, Ước Sắt xâm lấn lãnh thổ của Nhân loại chúng ta, đã bị cường giả bổn môn giết rồi."
Thạch Vương khinh thường nói:" Ngư nhân nhất tộc cũng giống với Nhân tộc các ngươi, đều dựa vào thần binh, nếu mất đi thần binh, liền trở nên vô cùng yếu ớt. Hừ chủng tộc như vậy thật ra sớm phải bị diệt sạch rồi." Ánh mắt hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên dần dần sắc bén :" Bổn tọa vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng chém giết ngươi, nhưng ngươi lại được trưởng bối ban tặng bảo khí hộ thân của Ước Sắt, thế thì bổn tọa tất phải vận dụng công phu thật sự rồi."
Lời nói chưa dứt, trên người hắn dâng lên một cổ khí tức kịch liệt đầy khủng bố. Cổ khí tức này không ngừng được bành trướng, dường như không chút nào dừng lại.
Đồng thời, vầng sáng trên người hắn cũng mãnh liệt ba động. Chỉ sau ít khắc co vào phồng lên, đã sinh ra biến hóa cự đại.
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên lập tức trầm xuống, cảm giác khủng bố trong lòng hắn càng ngày càng rõ nét.
Chỉ cần một ngón tay đánh bay Cao Thăng, một quyền đập tan linh khí chi quang của đám đông nhân tộc cường giả, hắn ta quả nhiên là dùng mật pháp ẩn tàng đẳng giai của mình.
Lục giai và thất giai tuy chỉ hơn kém nhau một giai nhưng cái khoảng cách này lại không gì có thể sánh nổi. Khoảng cách này thậm chí còn cự đại hơn cả từ nhất giai lên đến tứ giai.
Đệ tử các phong trong Vạn Kiếm Tông một khi tấn thăng tứ giai liền trở thành chân truyền đệ tử.
Nhưng lại càng có thể tiến một bước tấn thăng lên thất giai, vậy thì địa vi của bọn họ sẽ có sự thay đổi triệt để.
Bất luận là trưởng lão trong phong hay là hạch tâm đệ tử, điều này đủ để bọn họ trở thành nhân vật có quyền hành thật sự ở mỗi phong đầu.
Lục giai và thất giai, có khoảng cách cự đại như vậy, một bước là tiến lên trời, một bước mà không lên chính là vĩnh viễn ở lại dưới mặt đất.
Thạch vương cất giọng cuồng tiếu nói :" Nhân loại tiểu tử, xem ra ngươi cũng có mấy phần nhãn lực. Bổn tọa chính là vì ngươi mà đã phải ẩn tàng đi tu vi để từ Đại Linh giới truyền tống đến đây. Hắc hắc, nhưng lại xuất hiện một tên tiểu tử cực phẩm yêu hóa biến thân, cũng coi như chuyến đi này không phí sức rồi."
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, Thạch vương nếu như không phải tìm hắn, thì có lẽ chỉ cần quay người đối phó với Dư Uy Hoa sợ không ai có thể chống đỡ được hắn.
Mắt Thạch vương chớp động một tia quỷ dị cùng giễu cợt nói :" Tên tiểu tử kia có quan hệ với ngươi không phải ít. Ngươi nếu dám ỷ vào Độn Thiên châu đào tẩu vậy thì ta phải lập tức quay về, bắt sống hắn đến Đại Linh giới chậm rãi dưỡng, về sau dùng để luyện thân ngoại hóa thân. Hắc hắc, hắn chính là chịu tội cho ngươi, ta phải khiến cho hắn muốn sống không được muốn chết cũng không xong."
Giọng nói của hắn ầm ầm vang lên, hiển hiện ra sức mạnh của thất giai cường giả.
Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên hơi chút trắng bệch ra, yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh quả nhiên không phải hư danh. Uy năng thất giai cường giả của bọn chúng còn cường đại hơn thất giai cường giả cả Nhân loại.
Nếu là Nhân tộc tứ giai tu luyện giả bình thường, dưới cổ khí tức khủng bố này, sợ là sớm đã vỡ mật rồi, khó mà nói là nhúc nhích.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên chỉ hờ hững nhìn hắn, đem theo ánh mắt quyết liệt kiên cường.
"Ngươi yên tâm, hôm nay giữa hai chúng ta chỉ có thể còn một mà rời đi." Giống như một lời tuyên thệ, Trịnh Hạo Thiên vô cùng nghiêm nghị nói.
Hắn vung tay lên, hư không bốn phía lập tức xuất hiện sáu nghìn đạo kiếm quang phiêu bồng. Những kiếm quang này có chút bất đồng với linh khí kiếm quang bình thường, uy năng phóng thích ra rõ ràng lớn gấp nhiều lần.
Thạch vương lạnh lùng nhìn hắn nói :"Bảo khí chi quang cực phẩm thiên phú. hắc hắc, nếu cho ngươi thêm thời gian ngươi nhất định có đủ tư cách trong trận chiến này cùng ta. Thật đáng tiếc..."
Thân thể hắn vừa động, giữa không trung đôt ngột hóa thành môt đạo lưu quang, mãnh liệt tiến đến Trịnh Hạo Thiên.
Dưới chân Trịnh Hạo Thiên linh quang chớp động, Độn Thiên thuyền linh hoạt di động,mở ra đòn tấn công của đối phương đồng thời sáu ngàn đạo kiếm quang trên hư không lao xuống, hình thành nên một phiến quang chi hải dương, bao phủ lại Thạch vương.
Tiếng cười phóng khoáng châm chọc vang lên từ trong quang hải:" Chút tài mọn, vô dụng."
Sau đó, một đao kim sắc thân ảnh chọc thủng quang hải tiếp tuc lao nhanh về phía Trịnh Hạo Thiên.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến. Hắn tuy đã đoán trước đươc bảo khí chi quang không thể ngăn cản đối phương nhưng sự cường hãn của Thạch Vương thật vẫn vượt khỏi sự tưởng tượng của hắn.
Thân thể của người này quá cứng rắn, thật không thể tưởng tượng. Nhiều bảo khí chi quang như vậy cùng xuất ra lại không thể ngăn cản chút nào.
Hừ nhẹ một tiếng. Độn Thiên thuyền trên hư không liền bay ngược về sau, linh lực trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên vẫn dũng mãnh tuôn trào như thủy triều.
Sáu ngàn đạo kiếm quang lập tức nảy sinh biến dị kịch liệt, nháy mắt đã biến thành sáu ngàn con tiểu long đang bay lượn. Những con tiểu long này với khí thế như sét đánh không kịp bưng tai phóng tới Thạch vương, lại lần nữa bao trùm lên người hắn.
Thạch vương phát ra tiếng gào thét phẫn nộ bạo liệt vang lên.
Trên cơ thể hắn lập tức thêm một đạo huyết ngân nhỏ.
Sau khi bảo khí hóa hình, uy lực của kiếm quang liền trở nên vô cùng cường đại. Mỗi môt con tiểu long dường như có sinh mệnh, lợi trảo và tiêm chủy của bọn chúng đều là vũ khí chí mạng. Cho dù là Thạch vương cơ thể có tố chất cường hãn ra sao sẽ vẫn bị cào rách da thịt.
Hai con ngươi của hắn sáng ngời. Tuy bảo khí hóa hình tiêu hao lượng lớn linh lực nhưng chỉ cần làm thương tổn được đối phương Trịnh Hạo Thiên đã nắm chắc phần thắng rồi.
Nhưng chỉ sau ít khắc, dị biến tái khởi.
Thạch vương phẫn nộ gầm rú :" Kim cương...hộ thể."
Kim sắc mao trên người hắn càng trở nên kiều diễm, đồng thời chảy ra từng tia từng tia lực lượng cường đại. Những tia lực lượng này nháy mắt đã tự động kết hợp lại, hơn nữa còn che phủ lên người Thạch vương, giống như trải lên một tầng bạc mô (màng mỏng).
Tầng bạc mô này nhìn qua tựa hồ đụng một cái là có thể phá được. Thế nhưng khi sáu ngàn con tiểu long cùng lao tới, hung hăng đánh vào mới biết, tầng bạc mô này lại giống như có thần thông đến cả bảo khí hóa hình chi quang kiếm cũng hoàn toàn bị triệt tiêu.
Kim cương hộ thể, đây là tuyệt kĩ Kim cương hộ thể đại danh đỉnh đỉnh của Kim cương nhất tộc.
Nhưng mà, môn công pháp này lại có điều kiện vô cùng hà khắc. Cho dù là Kim cương vương tộc cũng chỉ có Kim cương viên nhân có huyết thống thuần túy nhất mới có đủ tư cách tu luyện.
Dưới sự gia trì của tầng bạc mô này, năng lực phòng ngự của Thạch vương thoáng chốc đã đề cao nhiều lần. Cho dù là hóa hình chi kiếm cũng vô tác dụng với tên gia hỏa này.
Hắn cười dài một tiếng, huy quyền như gió cách không đánh tới Trịnh Hạo Thiên.
Mỗi quyền đều chứa đựng sức mạnh cường đại. Trong nháy mắt xuất quyền cứ như là đã biết trước mọi hành động của Trịnh Hạo Thiên, quyền đánh xuống nơi Trịnh Hạo Thiên khó tiếp nhận nhất.
Tay trái Trịnh Hạo Thiên khẽ gảy, vẻ măt hắn ngưng trọng dị thường. Hải Vương thuẫn lượn vòng quanh thân thể lúc lao lên lúc lao xuống, tiếp nhận hết thảy công kích của đối phương.
Nếu không phải Hải Vương thuẫn có năng lực phòng ngự khủng bố, e là Trịnh Hạo Thiên đối diện loạn quyền này cũng phải chạy trối chết.
Trịnh Hạo Thiên hừ nhẹ một tiếng, móc ra một tấm tứ giai linh quang phù triện, lén vỗ lên người một cái.
Lượng lớn linh lực điên cuồng tuôn vào, lập tức bổ sung linh lực cho Trịnh Hạo Thiên.
Hắn có thể tại tứ giai tranh chấp với thất giai cường giả, phải dựa vào bảo khí chi uy. Nhưng sử dụng bảo khí lại phi thường tiêu hao linh lực. Đây là cái giá phải trả khi vượt cấp khiêu chiến, nếu không phải hắn là ngũ phù sư một thân hùng hậu thì cũng không dám cả gan tại tứ giai tiêu hao lượng lớn linh lực như thế.
Sau khi khôi phục linh lực xong, thủ thế của hắn lập tức biến đổi.
Sáu ngàn con tiểu long lập tức co rút lại,trong một khắc đã thành ba ngàn...