Những người khác đều dùng ánh mắt khâm phục nhìn hắn, còn tỏ ra vài phần kính trọng.
Nhưng mà, bọn họ lại không biết được, lúc này Trịnh Hạo Thiên đã dùng toàn bộ tinh khí đặt vào mũi Thần Ky tiễn. Đôi mắt và tai hắn cực kỳ chú ý, tìm kiếm ngư nhân thủ lĩnh tam giai, trừ việc đó ra, thái độ của những người khác như thế nào, hắn cũng không để trong lòng.
Một khi Thần Ky tiễn bắn ra, liền thiêu đốt mình, bạo liệt hung mãnh.
Mặc dù nó là vật chết, nhưng mà vật chết này trong nháy mắt tuôn trào quang mang sáng lọi, tạo ra đường sống cho Trấn Hải thành.
Vạn Kiếm quyết, Ngưng Kiếm thuật….
Lúc hắn tam giai, cũng đã tu luyện Vạn Kiếm quyết Ngưng Kiếm Thuật đến cảnh giới có chút thành tựu, đã có thể dung hợp hai đạo kiếm quang thành một.
Mặc dù nó chỉ là vỏ ngoài của Ngưng Kiếm thuật, nhưng có thể tạo ra uy năng lớn như vậy cũng không phải chuyện lạ.
Ngẫm lại, Ngưng Kiếm Thuật của hắn cơ hồ là vô địch trong cùng cấp.
Bất quá, theo những mũi Thần Ky tiễn được hắn không ngừng bắn ra, lại làm cho tâm hắn đột nhiên toát ra một ý niệm tương đối quỷ dị.
Khí xoáy tụ trong não vực chuyển động càng lúc càng nhanh, Ấn Ký Chủng Tử Quang Ám tựa hồ cũng bị ảnh hưởng trở nên linh hoạt.
Ấn Ký Chủng Tử của Quang Ám không ngừng dung hợp hai loại lực lượng này, chúng nó hình thành linh lực đen trắng giống như thái cực. Linh lực này từ khí xoáy tụ phóng ra, hơn nữa còn tiến nhập vào mũi Thần Ky tiễn. Chúng nó theo Thần Ky tiễn phá không bắn ra, thể nghiệm trong Thần Ky tiễn mọi người xung quanh đều không nhìn thấy biến hóa gì.
Tại quá trình này, chúng nó không ngừng hấp thụ kinh nghiệm sau đó bắt đầu dung hợp.
Lúc này, cũng không phải là hai đạo linh lực dung hợp, mà là ba đạo, bốn đạo, thậm chí mười đạo, linh khí trăm nơi dung hợp lại xuyên vào Thần Ky tiễn.
Bất quá, dung hợp như vậy cũng không phải là chuyện lâu dài, mà chỉ xảy ra ngắn ngủi trong nháy mắt mà thôi. Mỗi lần Thần Ky tiễn bạo liệt, linh lực dung hợp này cũng sẽ bạo liệt theo.
Vào lúc Trịnh Hạo Thiên không ngừng bắn tiễn ra không ngờ lại có thể hình thành kiếm trận công kích quỷ dị như vậy.
Nhưng mà, ở trong Vạn Kiếm quyết, thuật này tựa hồ cũng không phải là kiếm trận gì, chỉ giống như một loại kiếm kỹ thôi.
Một loại kiếm kỹ trước nay chưa từng có.
Hắn cư nhiên có thể kết hợp Ngưng Kiếm thuật vào Thần Ky tiễn, sáng tạo ra một loại kỹ xảo mới.
Trịnh Hạo Thiên cũng không biết, nều như các đại cường giả của Phi Thiên Phong biết được kỹ xảo này của hắn, sẽ làm cho họ bị kinh động cực kỳ.
Mỗi loại kiếm kỹ và kiếm quyết của Vạn Kiếm quyết, đều là do vô số thiên tài trước kia khổ tâm, hao hết tâm huyết mới sáng chế ra.
Nhưng mà, cho dù là nhân vật thiên tài có thể sáng tạo ra kiếm trận hoặc kiếm kỹ mới, ít nhất tu vi cũng đã ngoài thất giai.
Mà một linh khí sư tứ giai như Trịnh Hạo Thiên lại có thể sáng tạo ra kiếm kỹ….
Chuyện này cũng không phải chó ngáp phải ruồi, mà hoàn toàn có nguyên nhân.
Nếu mà kiến trưc sư không có căn cơ, thì cho dù cao minh tới đâu cũng không thể nào kiến tạo ra một tòa cao lâu vững chắc.
Đồng dạng, nếu không có lịch duyệt cùng nền tảng, thì sao có thể sáng tạo ra tuyệt học kinh diễm?
Nhưng mà, trong não vực của Trịnh Hạo Thiên, Ấn Ký Quang Ám Chủng Tử nọ lại tựa hồ có ma lực thần bí dẫn dắt ý niệm của Trịnh Hạo Thiên đến phương diện này, hơn nữa còn để cho hắn dễ dàng nắm giữ kỹ xảo đó.
Tất cả quá trình đều trôi chảy tự nhiên, không có nửa điểm miễn cưỡng hay gắng sức. Cho dù có thì bản thân Trịnh Hạo Thiên cũng không phát hiện ra.
Hắn còn tưởng rằng tại mình linh cơ khẽ động nên mới nghĩ ra kỹ xảo thần kỳ như vậy.
Từng luồng linh lực quang ám hợp bịch dũng mãnh tiến vào Thần Ky tiễn, chúng nó vờn quanh Thần Ky tiễn, phóng ra vô số quang mang kịch liệt. Mà dưới quang mang cường đại này, Thần Ky tiễn càng trở nên cường đại.
Song phương hỗ trợ nhau, cư nhiên đề thăng uy lực Thần Ky tiễn lên mấy lần.
Bản thân Thần Ky tiễn là một linh khí hạ phẩm.
Nếu nó bắn vào địch nhân rồi tự bạo, thì sẽ sinh ra uy lực khó có thể hình dung.
Nhưng mà nếu có người sớm nhìn ra đường đi của tiễn rồi né tránh, thì uy lực Thần Ky tiễn có cường đại gấp mười lần cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Nhưng mà Thần Ky tiễn do Trịnh Hạo Thiên bắn ra lại khác với tất cả mọi người.
Trên Thần Ky tiễn sáng lọi ra quang mang khổng lồ, mảnh quang mang này không kẻ nào có thể nhìn thấu qua, cũng không cách nào biết được đường đi của tiễn.
Đợi cho bọn họ từ trong quang mang nhìn ra mũi tiễn, thì Thần Ky tiễn đã sớm bắn trúng vào thân thể bọn họ.
Ngư nhân thủ lĩnh đều là cường giả tam giai, dưới tình huống bình thường, cho dù sử dụng Thần Ky tiễn, cũng không nhất định có thể bắn chết họ tại đương tràng.
Nhưng mà, lúc này Trịnh Hạo Thiên giống như được thần trợ giúp, hắn một tiễn một mạng, trong chốc lát đã bắn chết hơn mười tên ngư nhân thủ lĩnh.
Ngư nhân thủ lĩnh đều là những hải tộc gian xảo, phần lớn hải tộc dưới sự chỉ huy của chúng mới có thể tạo thành lực chiến đấu cường đại, hơn nữa còn giao đấu với nhân loại kịch liệt.
Nếu mà mất đi vương giả hải tộc, ngư nhân thống soái, thì các chủng tộc trên biển rộng sẽ thành một mảnh hoảng loạn, không cách nào tiến công nhân loại trên quy mô lớn.
Vì vậy, sau khi Trịnh Hạo Thiên bắn chết hơn mười tên ngư nhân thủ lĩnh tam giai, trên mặt những ngư nhân còn lại đều lộ ra vẻ kinh hoàng thất thố, đảm lượng nhỏ lại, thậm chí còn nhảy ra khỏi người Cự Giải, trốn vào trong biển.
(Quên chú thích cho mọi người, Cự Giải là con cua biển)
Mà mất đị sự chỉ huy của bọn họ, đại quân hải tộc đang cuồn cuộn áp sát vào tòa thành liền bắt đầu thối lui về phía sau.
Sinh vật biển cũng biế nguy hiểm, nếu như không có ngư nhân ở sau lưng bức bách, chúng nó cũng không liều mang như vậy. Nhưng mà bây giờ ngay cả chủ nhân của mình cũng bắt đầu thối lui, thì những sinh vật biển này tất nhiên cũng xoay người bỏ chạy.
Dưới biển rộng, hai tên ngư nhân thân mặc chiến ý kim sắc nghiêm nghị đứng nhìn.
Mặc dù phía trên thanh âm ngập trời, nhưng mà quanh người bọn họ lại im ắng không chút tiếng động, ngay cả thanh âm sóng biển dao động cũng không có.
Hễ là thủy tộc tới gần khu vực này, đều né tránh ra xa khỏi phương hướng hai người đang đứng, tựa hồ bọn chúng rất kính sợ hai người này, căn bản không dám tới gần.
Nếu như Trịnh Hạo Thiên có ở đây, chắc sẽ nhận ra được. Tên ngư nhân đứng bên phía trái chính là tên cường giả ngư nhân đã ngăn cản Thần Ky tiễn.
Lúc này, sắc mặt hắn tương đối khó coi, sau khi hơn mười ngư nhân thủ lĩnh bị bắn chết, số còn lại phải nhảy xuống biển bảo vệ tính mạng, phần lớn hải tộc bất chiến mà lùi, sắc mặt hắn liền bạo nộ.
Đột nhiên, hắn hừ lạnh một tiếng, cái đuôi toàn là lân giáp dao động một cái.
Đứng bên cạnh hắn, là một nữ tử ngư nhân xinh đẹp, đôi mắt nàng trầm ổn, nói: “Ước Sắt, ngươi muốn làm gì vậy?”
Ước Sắt phẫn nộ nói: “Ta muốn bầm thây tên nhân loại đang bắn tiễn.”
“Ngươi không được đi.” Nữ tử ngư nhân trầm giọng nói.
Ước Sắt chợt xoay người, đôt mắt hung hăng nhìn chằm chằm đối phương, nói: “Thủy Tú Nhi, ngươi muốn ngăn cản ta sao?”
Thủy Tú Nhi lạnh nhạt liếc hắn, nói: “Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, tộc trưởng phái chúng ta tới đây, là vì muốn chúng ta khảo sát năng lực chỉ huy chiến đấu của chúng, chứ không phải kêu chúng ta tự thân chiến đấu.”
“Phi.” Ước Sát hung hăng nói: “Lão bất tử đó thì biết cái quái gì, ở Đại Linh giới, chiến tranh không phải dựa vào vũ lực tối cao sao? Người có vũ lực vĩnh viễn đứng cao hơn bọn tổ hợp tạp chủng kia. Hừ, khảo sát lần này, ta không tham gia.”
Hắn nói xong, thân hình liền chuyển động, cái đuôi di chuyển, nhất thời như kiếm quang rời đi.
Thủy Tú Nhi lạnh lùng nhìn hướng hắn rời đi, khóe miệng chậm rãi lóe ra tia cười lạnh khinh thường: “Vũ lực là tối cao sao? Hừ, thật không biết trời cao đất dày, loại chiến lực này ngay cả trong bộ tộc cũng có mấy người, bọn họ sao lại không ra tay? Huống chi chỉ bằng vào ngươi, một tên mới đạt đến cảnh giới….”
Nàng hé miệng, huýt lên một tiếng kỳ dị, thanh âm này ở trong biển truyền đi khắp nơi.
Rất nhanh, các hải tộc đều ổn định lại, bọn chúng lẳng lặng trốn trong biển rộng, tựa hồ đang chờ đợi gì đó.
………
Trên đầu thành, tiếng hoan hô kịch liệt vang lên không ngừng, thần tiễn vô địch hiển lộ thần uy, tiễn vô thanh vô tức bắn chết hơn mười tên ngư nhân thủ lĩnh, rốt cục làm hải tộc phải thối lui, tiếng hoan hô cười nói không ngừng vang lên.
Mục Cẩm cùng Trình Gia Chấn nhìn nhau cười, bọn họ thật không ngờ được, giao chiến lần này lại xảy ra biến hóa đáng mừng như vậy.
Lúc này, Mục Cẩm cảm thấy may mắn lớn nhất của mình, chính là gặp được Trịnh Hạo Thiên.
Trên cao lâu, ánh mắt đám người Vương Vũ nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên càng mang theo sự khâm phục không cách nào che dấu.
Dù trên người hắn chỉ có ba tầng vầng sáng, nhưng lúc này đã không có người nào đủ dũng khí xem hắn là tu luyện giả tam giai bình thường nữa.
Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc từ trong trạng thái phấn khởi hồi phục lại.
Hắn khẽ cau mày, nếu mà có thể, hắn còn muốn bắn ra vài tiễn để thể nghiệm, nhưng đáng tiếc là, mục tiêu sợ rằng đã không còn.
Đột nhiên, vào giờ phút này, tiếng hoan hô trên đầu thành lại hòa thêm nhiều tiếng sợ hãi.
Ở ngoài khơi, cư nhiên từ từ xuất hiện một dòng nước xoáy khổng lồ, dòng nước xoáy đó giống như sét đánh chậm rãi hình thành trước mắt mấy ngàn người. Loại cảnh tượng quỷ dị này tạo ra lực lượng thần bí cường đại nhất thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Mơ hồ, tâm tình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên dâng lên cảm giác không ổn, giống như dòng nước xoáy đó sắp tạo ra thứ gì uy hiếp đến tánh mạng hắn.
“Ù……”
Dần dần, từ trong trung tâm dòng nước xoáy, xuất hiện một đầu người, nước biển chậm rãi thối lui, rốt cuộc hiển lộ toàn thân hắn.
Tên này cư nhiên lại là một chiến tướng ngư nhân toàn thân chiến giáp kim sắc……..