Một vầng quang mang từ trong tay Trịnh Hạo Thiên chợt sáng lên. Đại quang minh Thiên Luân phù triện ở trong tay hắn đã tỏa ra vô tận quang minh.
Mà ngay một khắc này, dưới sự che lấp của vô tận lực lượng quang minh, trên cánh tay Trịnh Hạo Thiên đột nhiên lóe lên một tia kim sắc quang mang khác thường.
Thông Thiên sáo trang hộ tí, sau khi cảm nhận được lượng của phù triện liền lập tức chủ động phát sinh biến hóa, đồng thời trong nháy mắt đã hóa thành kim sắc quang mang, bao phủ toàn bộ cánh tay Trịnh Hạo Thiên lại.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời. Hắn rõ ràng cảm ứng được, từ trong hộ tí đang truyền tới một cỗ lực lượng mênh mông, hấp dẫn thiên địa linh lực xung quanh. Nó đã dùng một phương thức cổ quái không cách nào hình dung được, sinh ra cộng minh với thiên địa linh lực xung quanh, đồng thời đem toàn bộ thiện địa linh lực hấp thụ được chuyển vào trong phù triện.
Lập tức, lực lượng quang minh trước mắt dùng một tốc độ không gì so sánh nổi, điên cuồng tăng vọt lên.
Lực lượng tăng phúc, đây chính là công hiệu đặc biệt lớn nhất của hộ tí - năng lực tăng phúc cường đại đối với phù triện.
Sắc mặt Áo Lợi Áo đột nhiên biến đổi. Hắn đã cảm ứng được uy áp phát ra từ phù triện trong tay đối phương, cường hãn đến mức khiến hắn phát lạnh.
Hắn thầm kêu khổ không thôi, tại sao mình lại gặp phải một tên biến thái như vậy chứ.
Phù triện cường đại như thế mà đối phương nói ném là ném, đến một chút tiếc nuối cũng không có.
Bất quá, phản ứng của hắn cũng nhanh tới cực điểm, sáu chân thoáng điểm lên mặt đất một cái, đã hóa thành một tia chớp bay vụt về phương xa.
Vào giờ khắc này, hắn đã thi triển tốc độ của mình tới cực hạn, hoàn toàn khác xa mới biểu hiện vụng về, ngu ngốc lúc trước.
Tuy cấp bậc của hắn so với đối phương còn cao hơn một bậc. Nhưng sau khi cảm ứng dược uy áp của tấm phù triện kia, hắn đã không còn một chút ý niệm tranh hùng háo thắng nào nữa.
Tiếp đó, trên đỉnh đầu hắn chợt bừng sáng. Một mặt trời thật lớn phiêu đãng bay lên. Quang mang vô cùng vô tận đuổi theo thân thể hắn, đồng thời trong nháy mắt đã bao phủ hắn lại.
"Đại quang minh Thiên Luân phù triện...."
Áo Lợi Áo kêu thảm một một tiếng. Hắn lập tức dừng bước, khí tức trên người đột nhiên biến đổi.
Đại quang minh Thiên Luân phù triện ở trong Đại Linh giới có thanh danh cực kỳ hiển hách. Nó chẳng những là phù triện thuộc tính công kích hiếm thấy trong Đại quang minh phù triện hệ liệt, mà còn có là một trong những phù triện có phạm vi công kích lớn nhất.
Thiên Luân, tên đúng như ý nghĩa, chính là một thái dương nhân tạo.
Tuy nó không thể giống như thái dương chân chính, chiếu rọi khắp cả đại địa, nhưng trong phạm vi ánh sáng Thiên Luân chiếu rọi tới, lại vẫn khổng lồ tới mức khiến người ta giận sôi.
Cho nên, trừ phi đã chạy trốn được hàng ngàn dặm, hoặc là nắm chuẩn thời cơ, xé rách không gian chạy trước một bước. Nếu không, một khi loại phù triện này kích phát xong thì cũng chỉ có nước ngạnh kháng mà thôi.
Áo Lợi Áo dù sao cũng là một vị cường giả năm sao. Sau khi biết rõ, hiện giờ đừng hòng viễn độn bỏ chạy nữa, hắn lập tức thu liễm tâm thần, trên người bộc phát một cỗ khí tức hung lệ mãnh liệt.
Đồng thời, trên cơ thể hắn cũng xuất hiện một bộ chiến giáp hắc sắc, bao phủ toàn bộ thân thể hắn lại.
Không chỉ như vậy, thân thể hắn cũng đứng thẳng dậy, chỉ dùng hai chân để chống đỡ, bốn chiếc chân còn lại thì biến thành bốn tay, phía trên còn huyễn hóa ra bốn kiện thần binh lợi khí bất đồng. Trong đó, trên hai kiện thần binh còn chớp động từng tia từng tia quang mang kỳ dị, đồng thời tạo thành hai hình dáng dị tộc.
Ngụy pháp khí....
Dưới uy áp của Đại quang minh Thiên Luân phù triện, Áo Lợi Áo rốt cuối cũng phải dốc hết toàn bộ thực lực của mình ra.
"Khí linh, bạo phát...."
Cùng với tiếng gầm của Áo Lợi Áo, hai ngụy pháp khí chi linh lập tức tỏa ra quang mang mãnh liệt. Hai vầng quang mang này phảng phất hai lưỡi đao sắc bén, hướng về phía quang luân khổng lồ trên bầu trời kia mà đâm tới.
"Vù vù vù...."
Trong hư không đột nhiên vang lên vô số tiếng xé gió chói tai và tiếng nước nóng sôi trào.
Hai đạo quang mang tuy xuyên thấu qua phong tỏa của lực lượng quang minh, đâm vào trong hồng nhật. Nhưng khiến Áo Lợi Áo cảm thấy kinh hãi chính là, lực lượng do ngụy pháp khí kích phát ra tựa như hoa tuyết rơi vào trong nước sôi, trong nháy mắt đã bị tan rã và đồng hóa mất rồi.
Ánh mắt hắn lập tức trợn tròn lên, khó có thể tin nổi, kêu lên: "Đây là Đại quang minh phù triện gì?"
Là một linh giả năm sao cường đại, hắn cũng từng có một lần kinh nghiệm sử dụng Đại quang minh Thiên Luân phù triện, cho nên sau khi nhận ra tấm phù triện này, hắn liền lập tức bỏ qua ý đồ mà xoay người bỏ trốn.
Nhưng khi hắn ngưng tụ lực lượng ngụy pháp khí tiến hành công kích, thì mới phát hiện loại phù triện này tựa hồ có điều gì đó rất khác với tấm Đại quang minh phù triện mà hắn từng chứng kiến.
Ít nhất, cái hồng nhật treo lơ lửng trên đầu hắn cũng có uy lực hơn xa trước kia.
Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, nói: "Đây là Đại quang minh Thiên Luân phù triện chân chính... Đi."
Hồng nhật khổng lồ thoáng run lên trong hư không, tiếp đó ầm ầm hướng xuống phía dưới mà nghiền ép.
Trong nháy mắt, uy áp khổng lồ bao phủ toàn bộ không gian, quang mang do hồng nhật phóng thích ra vào giờ khắc này đã biến thành thực chất, mà thân thể Áo Lợi Áo cũng giống như bị vô số sợi dây thừng vô hình chói chặt lại, khiến hắn khó mà nhúc nhích được mảy may.
Đây là đặc tính khiến người ta sợ hãi nhất ở Đại quang minh Thiên Luân phù triện, có thể hóa thành vô cùng vô tận quang mang...
Trong nháy mắt có thể khóa chặt đối phương, rồi sau đó sử dụng hồng nhật giáng xuống, nghiền nát tất cả địch nhân thành bột min.
Áo Lợi Áo nổi giận, gầm lên một tiếng. Thân thể hắn bành trướng lên, phía trên chiến giáp hắc sắc cũng mọc ra từng chiếc từng chiếc mũi gai nhọn hoắt. Ở trên đầu những mũi nhọn này lại phóng thích ra từng tia từng tia quang mang kỳ dị, cùng đối kháng với lực lượng quang minh có mặt ở khắp mọi nơi, đồng thời giúp Áo Lợi Áo khôi phục năng lực hành động.
Bất quá, hắn cũng không có bỏ chạy một cách phí công. Bởi vì trước khi lực lượng của hồng nhật trên đỉnh đầu biến mất, vô luận hắn có chạy trốn tới chân trời góc bể, cũng không thể chân chính thoát khỏi.
Trên mặt hắn lộ ra một vẻ kiên quyết, cầm hai kiện bảo khí trân quý ném lên cao.
Hai kiện bảo khí này tuy không phải là ngụy pháp khí nhưng ở trong tất cả bảo khí cũng có thể coi là siêu phẩm thần binh cao cấp nhất rồi. Nếu như lại có mấy phần cơ duyên và nỗ lực, thậm chí còn có cơ hội tấn chức thành ngụy pháp khí.
Nhưng, trong một khắc khi hồng nhật trên đỉnh đầu bắt đầu di động, Áo Lợi Áo liền ném hai kiện bảo khí này ra không một chút do dự.
"Oanh..."
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên ngay trước hồng nhật. Hai kiện bảo khí dưới sự khống chế của Áo Lợi Áo đã hoàn toàn nổ tung, tạo thành sóng xung kích cường đại ầm ầm tràn về phía hồng nhật.
Hai kiện siêu phẩm bảo khí đỉnh cấp tuy không thể chân chính ngăn trở lực lượng của hồng nhật, nhưng Áo Lợi Áo tin tưởng, ít nhất thì cũng cũng có thể khiến uy lực hồng nhật suy yếu đi một nửa.
Nhưng ngay khi chân khí trên người Áo Lợi Áo sôi trào, định quát lớn một tiếng để gia tăng khí thế, phá tan hồng nhật trước mắt, thì trong mắt hắn đột nhiên lộ ra một vẻ sợ hãi không thể tin nổi.
Bởi vì hắn đã nhìn thấy, từ bên trong hồng nhật đột nhiên bắn ra một đạo hỏa diễm.
Đây là một đạo hủy diệt chi hỏa nóng rực. Khi đạo hỏa diễm này từ trong hồng nhật tràn ra, thì đó cũng chính là lúc sóng xung kích của hai kiện bảo khí tự bạo trùng kích tới hồng nhật.
Tất cả lực lượng trùng kích, thậm chí là cả mảnh vỡ của bảo khí, vừa gặp phải đạo hỏa diễm này liền lập tức giống như củi gặp phải liệt hỏa, phừng phừng bốc cháy.
Chúng không ngờ đã hóa thành nhiên liệu, cung cấp động lực vô cùng cho đạo hỏa diễm này.
Tiếp đó, hồng nhật tiếp tục áp xuống, nghiền tan đạo hỏa diễm đồng thời hấp thụ nó vào bên trong.
Bát quá, điều chân chính khiến Áo Lợi Áo cảm thấy sợ hãi chính là, sau khi hấp thụ đạo hỏa diễm kia, thể tích hồng nhật không ngờ lại bành trướng lên gấp đôi.
"A, không thể nào...."
Áo Lợi Áo rống lên một tiếng, trong mắt tràn ngập một sự tuyệt vọng.
Đại quang minh Thiên Luân phù triện mà hắn gặp được trước kia tuy cũng cường đại, nhưng còn xa mới đạt tới mức khủng bố như thế này.
Chỉ cần bỏ ra bảo khí tự bạo, khiến lực lượng cường đại trùng kích hồng nhật, là có thể không ngừng suy yếu uy lực của hồng nhật, tiếp đó dựa vào thực lực cường hãn của bản thân cùng sức mạnh của ngụy pháp khí là có thể xuyên thủng hồng nhật, đánh tan phù triện.
Chỉ là, cái hồng nhật trước mặt đã khiến hắn tuyệt vọng hoàn toàn.
Từ trong cái hồng nhật này không ngờ lại phun ra một một diệt thế chi hỏa có thể thiêu đốt tất cả. Dưới sự thiêu đốt của loại hỏa diễm này, vô luận thứ gì cũng phải hóa thành tro tàn, hơn nữa cái hồng nhật này còn có thể hấp thụ lực lượng trong đống tro tàn mà không ngừng bành trướng, khiến uy lực bản thân liên tục đề cao.
Dưới tình huống như vậy, cho dù là có cường đại hơn nữa thì cũng phải bó tay chịu chết mà thôi.
Hung hăng cắn răng một cái, Áo Lợi Áo hét lớn: "Ta liều mạng với ngươi."
Trên người hắn dâng lên một cỗ khí tức cuồng bạo. Khi bị bức đến đường cùng, hắn cũng không khoanh tay chịu chết, mà dốc hết toàn lực, quyết liều mạng phá ra một con đường sống.
Thân hình chợt cuộn tròn lại. Thân thể cao lớn kia vào giờ khắc này tựa hồ đã biến thành một một khối cầu tròn xoe, chỉ là ở hai bên khối cầu lại thò ra hai cái tay, trên tay còn cầm hai kiện ngụy pháp khí cường đại.
Từng đạo từng đạo lực lượng mãnh liệt từ trên ngụy pháp khí chi linh khuếch tán ra ngoài, bao phủ toàn bộ thân thể hắn lại.
Hắn đã tập trung toàn bộ lực lượng của chiến giáp và ngụy pháp khí, mưu đồ dùng lực lượng cường hãn nhất phá tan phong tỏa của hồng nhật.
"Oanh...."
Thân hình Áo Lợi Áo xông vào trong hồng nhật, hắn giống như một ngôi sao băng, để lại trong hư không một đạo tàn ảnh xinh đẹp. Lực lượng xung kích cường đại khiến tốc độ của hắn nhanh như chớp, tựa hồ có thể phá tan hồng nhật bất cứ lúc nào.
Nhưng đúng vào lúc đó, toàn bộ hồng nhật lại đột ngột bùng cháy dữ dội.
Phảng phất như núi lửa sôi trào, vô số hồng quang chiếu rọi tứ phía.
Từ bên trong khối cầu kia đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Dưới sự bao phủ của hồng quang hỏa diễm, toàn bộ khối cầu cũng bắt đầu bùng cháy.
Vô luận là chiến giáp đặc chế trên người hắn, hay là hai kiện ngụy pháp khí cường đại kia, đều không tránh được vận mệnh bị ngọn lửa kia thiêu cháy.
"Không, không thể nào, ngươi là ai...."
Tiếng hét tuyệt vọng, tràn đầy sự hoảng sợ và kinh hãi vang vọng trong hư không. Áo Lợi Áo kiệt lực muốn chạy trốn, nhưng dưới bao phủ của ánh sáng hồng nhật, không gian bốn phía tựa hồ đã bị lực lượng nào đó phong tỏa hoàn toàn, vô luận hắn có liều mạng thế nào cũng không thể chạy thoát khỏi phạm vi hồng nhật bao phủ.
Suốt một khắc đồng hồ, tiếng kêu thê lương này thủy chung vẫn vang lên không ngừng.
Cuối cùng khi toàn bộ thanh âm đó biến mất, hồng nhật chợt nổ tung, hóa thành vô số hồng vân, rồi tiêu tán vô tung vô ảnh.
Mà vị linh giả dị tộc năm sao cường đại kia, kể cả chiến giáp, ngụy pháp khí của hắn cũng theo gió tan biến, không thấy tung tích đâu nữa.