Doanh địa nhân tộc, trong quảng trường rộng lớn, ba người Hổ Bá Thiên, Đổng Tân và Thiệu Gia Nghĩa vừa quan sát tin tức trong ngọc bia, vừa thấp giọng trò chuyện với nhau.
"Hổ huynh, đã qua một tháng rồi, ngươi nói Trịnh huynh có thu hoạch được gì không?" Đổng Tân trầm giọng hỏi.
Hổ Bá Thiên gật đầu không chut do dự, nói: "Ta tin tưởng Trịnh huynh đệ. Hắn nhất định sẽ thắng lợi trở về."
Đổng Tân cười khổ một tiếng, nói: "Ta cũng biết thực lực của Trịnh huynh. Với bản lãnh của hắn, nếu chậm rãi lịch lãm trên chiến trường, khẳng định có thể dễ dàng tấn chức năm sao. Nhưng mà...." Trên mặt hắn lộ ra một vẻ lo lắng, nói: "Nơi đó mặc dù không có linh giả yêu tộc cao cấp, nhưng số lượng cũng không ít chút nào. nếu như Trịnh huynh quá nóng lòng, không khống chế được bản thân mà xông bừa vào đó, vậy.... thì không tốt rồi."
Hổ Bá Thiên bật cười, nói: "Ngươi yên tâm đi. Trịnh lão đệ tâm tư cẩn mật, nếu không nắm chắc 100% thì hắn tuyệt đối không dễ dàng xông vào doanh địa yêu tộc đâu."
Thiệu Gia Nghĩa liên tục gật đầu, nói: "Đúng đó, theo ta được biết, cường giả mạnh nhất cái doanh địa yêu tộc đó cũng chỉ là linh giả ba sao mà thôi. Bất quá số lượng linh giả bên trong lại có tới hơn trăm tên. Hắc hắc, hơn trăm vị linh giả liên thủ, đây chính là một cỗ lực lượng không tưởng tượng nổi."
Linh giả ba sao tuy hiện giờ không được Trịnh Hạo Thiên để vào mắt, nhưng nếu số lượng linh giả đạt tới một số lượng nhất định, thì có thể lấy số lượng để thủ thắng, vượt cấp đánh bại linh giả cao cấp.
Đổng Tân than nhẹ một tiếng, nói: "Cũng không biết khi nào Trịnh huynh trở về. Hi vọng khi đó, hắn có thể tấn thăng tới ba sao."
"Ba sao...."
Mấy người đều trầm mặc đi, trong lòng mỗi người ôm một suy nghĩ.
Ba sao, đối với linh giả bình thường mà nói, đã là một cấp bậc hiếm thấy rồi.
Bọn họ lăn lộn trên chiến trường linh giả mấy năm, bằng hữu hầu hết cũng chết yểu trong cái chiến trường này, nhưng hiện giờ bọn họ cũng mới đạt tới cấp bậc ba sao mà thôi.
Cho dù là Hổ Bá Thiên, nếu không phải bị người ta đưa lên liệp sát bảng, thì hắn tuyệt đối cũng không thể tấn chức bốn saoo nhanh như vậy.
Nhưng mà, Trịnh Hạo Thiên mới chỉ tiến vào chiến trường được hai tháng mà thôi, lại được mọi người gửi gắm bao nhiêu là kỳ vọng. Bọn họ dĩ nhiên là hi vọng Trịnh Hạo Thiên có thể tấn chức ba sao trong vòng hai tháng.
Đương nhiên, nếu không phải vừa vặn gặp được một cái doanh địa linh giả yêu tộc cấp thấp mất đi phòng hộ tráo, bọn họ cũng tuyệt đối không dám hy vọng xa vời như thế.
Chỉ là, tuy tất cả mọi người đều biết Trịnh Hạo Thiên có thể thành công, nhưng trước khi tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn có chút không yên.
Thiệu Gia Nghĩa khẽ lắc lắc đầu, đảo mắt nhìn xung quanh, đột nhiên hai mắt hắn sáng ngời, cao giọng gọi: "Kinh Đào huynh..."
Hổ Bá Thiên cùng Đổng Tân theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử đang chậm rãi tiến vào quảng trường.
Trên người trung niên nam tử này dập dờn một tia dao động linh lực nhàn nhạt, bước chân nhìn như trầm ổn hữu lực nhưng lại toát lên một vẻ hư vô mờ mịt, tựa hồ như đang hành tẩu trên mây, mà dưới chân chính là một đống bông vậy.
Người này rõ ràng là một vị linh giả, hơn nữa mọi người lại rất khó cảm ứng được khí tức linh giả từ người hắn. Nếu không phải Thiệu Gia Nghĩa cao giọng gọi, thì chỉ sợ bọn họ đã theo bản năng mà coi nhẹ người này rồi.
Trung niên nam tử ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy Thiệu Gia Nghĩa, trên mặt liền nở một nụ cười đáp lại. Thân hình hắn chớp lên vài cái đã đi tới trước mặt mọi người.
Thiệu Gia Nghĩa vội vàng nói: "Hai vị huynh đài, đây là hảo bằng hữu Ô Kinh Đào của tại hạ. Vị này là Đổng Tân Đổng huynh, còn đại danh vị này nhất định người đã từng nghe tới rồi... ."Hắn chỉ vào Hổ Bá Thiên, cười nói: "Nhân vật anh hùng của giới tán tu Phiêu Miễu đại lục chúng ta - Hổ Bá Thiên."
Hai mắt Ô Kinh Đào sáng ngời, vội vàng nói: "Thì ra là Hổ huynh và Đổng huynh, thất lễ rồi."
Hai người Hổ Bá Thiên cũng hoàn lễ, nhưng trong lòng lại buồn bực, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Thiệu Gia Nghĩa nhiệt tình giới thiệu một người như vậy.
Thiệu Gia Nghĩa giới thiệu xong, cực kỳ sảng khoải đi thẳng vào vấn đề, nói: "Ô huynh, mấy ngày vừa rồi ngươi có tới Ám Dạ sâm lâm không?"
Lỗ tai Hổ Bá Thiên và Đổng Tân lập tức dỏng lên. Lúc này, bọn hắn đã đoán ra được lai lịch người này. Hắn hẳn là vị bằng hữu tri giao tinh thông thuật ẩn nấp mà Thiệu Gia Nghĩa nói tới lần trước rồi.
Ô Kinh Đào bật cười, nói: "Vẫn là Thiệu huynh hiểu tiểu đệ. Đúng vậy, mấy ngaỳ trước tiểu đệ có tới chỗ doanh địa yêu tộc kia."
Thiệu Gia Nghĩa vui mừng, vội vàng hỏi tiếp: "Vậy ngươi có gặp được Trịnh Hạo Thiên không?"
Ô Kinh Đào cười khổ lắc lắc đầu, nói: "Trịnh huynh không hổ là nhân vật thiên tài cường đại nhất Phiêu Miễu đại lục. Tuy tiểu đệ cón tiềm phục ở gần doanh địa yêu tộc, nhưng không hề phát hiện được tung tích của hắn."
Hổ Bá Thiên cùng Đổng Tân đưa mắt nhìn nhau, nghi hoặc không thôi.
Ô Kinh Đào xua xua tay, nói: "Thiệu huynh hiểu lầm rồi, tiểu đệ chỉ nói là không phát hiện được tung tích Trịnh huynh, chứ không phải nói hắn không có ở đó."
Thiệu Gia Nghĩa trợn trắng mắt, nói: "Hảo tiểu tử, vậy mà cũng dám bỡn ta. Nói mau, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
Ô Kinh Đào cười ha ha, coi cơn tức của Thiệu Gia Nghĩa như không. Bởi vậy có thể thấy được, giao tình giữa hai người bọn hắn tuyệt đối không đơn giản.
"Thiệu huynh, tiểu đệ ẩn nấp gần doanh địa yêu tộc, tuy không nhìn thấy linh giả nhân tộc nào khác, nhưng lại phát hiện một chuyện quỷ dị." Ô Kinh Đào thu hồi vẻ tươi cười, nghiêm nghị nói: "Trong vòng một tháng nay, không ngờ không có một đội linh giả yêu tộc nào trở về doanh địa."
Thiệu Gia Nghĩa nhíu mày, nói: "Cái này thì có gì kỳ lạ?"
Ô Kinh Đào khẽ lắc đầu, nói: "Thiệu huynh không biết rồi. Cái này gọi là doanh trại như núi, binh như nước chảy. Vị trí tọa lạc của doanh địa yêu tộc tuy không đổi, nhưng linh giả yêu tộc bên trong lại biến hóa không ngừng. Trên cơ bản mỗi tháng đều có bốn năm tổ linh giả yêu tộc trở lên ra ngoài, mà đồng thời cũng có một lượng linh giả tương đương gia nhập hoặc trở về." hắn than nhẹ một tiếng: "Đám yêu tộc cũng thật thật đoàn kết, tất cả đều làm hết sức gọn gàng nghiêm chỉnh, cho nên trong mấy chục năm trở lại đây, tỉ lệ tử vong của linh giả yêu tộc cấp thấp đã ngày càng thấp xuống."
Ba ngườ Hổ Bá Thiên mắt hổ nhìn nhau, hắn trầm giọng nói: "Ý Ô huynh là, tất cả những linh giả yêu tộc lẽ ra phải tiến vào doanh địa đều mất tích?"
Ô Kinh Đào gật đầu, nói: "Không sai, ta quan sát lối ra vào doanh địa cả nửa tháng, nhưng không hề phát hiện có một linh giả yêu tộc nào trở về. Đây tuyệt đối là chuyện trước này chưa từng có."
Trong con ngươi mấy người Hổ Bá Thiên đều lóe lên một tia hưng phấn, không hỏi cũng biết, những biến cố này tám chín phần mười là có liên quan tới Trịnh Hạo Thiên.
Ô Kinh Đào hơi do dự một chút, lại nói: "Trong quảng thời gian gần đây, doanh địa yêu tộc vẫn theo thường lệ, phái ra mấy tiểu đội rời khỏi doanh địa đi liệp sát. Tiểu đệ từng lén đi theo một đội, nhưng khi mới bám theo được hơn trăm dặm, lại cảm ứng được linh lực dao động mãnh liệt. Đợi đến khi dao động biến mất, tiểu đệ đuổi tới nơi thì tiểu đội kia đã biến mất không thấy tăm hơi rồi."
Hổ Bá Thiên cười ha ha, nói: "Đây nhất định là do trịnh huynh đệ xuất thủ." Hắn hơi dừng lại một chút, hỏi: "Thực lực của tiểu đội yêu tộc đó ra sao?"
Ô Kinh Đào không chút do dự nói: "Thế này, có một gã linh giả yêu tộc ba sao dẫn đội, còn bốn tên còn lại đều là linh giả cấp thấp cho tới hai sao."
Hổ Bá Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Nếu chỉ có chút thực lực này, Trịnh huynh đệ tuyệt đối có thể nuốt gọn trong thời gian ngắn."
Đám người Ô Kinh Đào quay sang nhìn nhau, trong mắt không thể che giấu nổi vẻ cay đắng.
Thực lực linh giả yêu tộc ba sao cực kỳ hung hãn, tuyệt đối không dưới bọn họ. Vậy mà Trịnh Hạo Thiên lại có thể dễ dàng tiêu diệt một tiểu đội yêu tộc như vậy, chẳng phải nói rằng, hắn cũng có thể dễ dàng giết chết bọn hắn sao.
Thực lực, thực lực cường hãn này đã khiến bọn hắn cực kỳ chấn động.
Đổng Tân đột nhiên nhíu mày, nói: "Không đúng, diện tích doanh địa yêu tộc rất rộng, tiểu đội yêu tộc từ các nơi trở về khẳng định không theo một hướng xác định. Cho dù Trịnh huynh có ba đầu sáu tay, chỉ sợ cũng khó mà theo dõi được tất cả các khu vực. Chẳng lẽ...." Hắn nghi hoặc nói: "Ngoài Trịnh huynh ra, còn có cường giả chủng tộc khác nhận được tin này rồi lén lút liệp sát linh giả yêu tộc quanh đó."
Hổ Bá Thiên bật cười. Đổng Tân còn chưa biết Trịnh Hạo Thiên có linh thể đại bàng, nhưng hắn thì biết rõ từ lâu rồi: "Đổng huynh không cần lo lắng, vô luận có bao nhiêu người đánh lén doanh địa yêu tộc, thì ta vẫn tin tưởng, Trịnh huynh đệ nhất định là người cường đại nhất trong đó."
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng gật đầu.
Kẻ mạnh nhất doanh địa yêu tộc bất quá cũng chỉ là ba sao mà thôi, cho nên kẻ đánh lén cái doanh địa này nhiều nhất cũng chỉ là linh giả ba sao. Mà một khi tấn chức bốn sao xong, thì có giết chết nhiều dị tộc ba sao hơn nữa cũng chẳng để làm gì.
Cho nên, trừ phi là tình huống cực kỳ đặc biệt, nếu không linh giả bốn sao trở lên tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong khu vực đó.
Mà với thực lực có thể chiến thắng Hách Minh bốn sao của Trịnh Hạo Thiên, ở trong khu vực đó tuyệt đối sẽ là nhân vật bá chủ, chỉ cần hắn không có nổi điên, xông thẳng vào trong doanh địa yêu tộc, thì tuyệt đối sẽ không có việc gì.
"Tiểu đệ cũng không dám khẳng định." Ô Kinh Đào lắc lắc đầu, xòe hai tay, nói: "Tiểu đệ vốn còn định tiêp tục quan sát, nhưng lại phát hiện, không khí trong doanh địa có gì đó không ổn. đám yêu tộc kia tựa hồ đang chuẩn bị xuất động quy mô lớn. Haiz, tiểu đệ cũng chỉ có hai sao, căn bản không dám chân chính đụng độ với bọn chúng, cho nên đành phải quay trở về."
"Yêu tộc chuẩn bị xuất động quy mô lớn?" Thiệu Gia Nghĩa khẽ ngây người, tiếp đó nói: "Không hay, cường giả yêu tộc trong doanh địa nhất định dã phát hiện ra bất thường, cho nên nới hạ quyết định."
Hổ Bá Thiên mỉm cười, nói: "Yên tâm, vô luận đám yêu tộc kia có làm trò gì cũng không thể giữ chân được Trịnh huynh đệ đâu."
Hổ Bá Thiên mỉm cười, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ. nếu như ngươi được chứng kiến thực lực chân chính của hắn, thì cũng sẽ tin tưởng như ta thôi.
Đột nhiên, từ xa xa truyền đến tới riếng ồn ào.
Loáng thoáng, bọn họ tựa hồ nghe thấy những tiếng kinh hô, sợ hãi.
"Bốn sao, là bốn sao...."
Tiếng ồn ào từ xa truyền tới, đồng thừoi có xu thế càng lúc càng lớn.
Bốn người Hổ Bá Thiên đưa mắt nhìn nhau, không hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, không ngờ lại khiến nhiều người như vậy lớn tiếng ồn ào, không để ý tới đây là nơi Cửu U chân nhân tọa trấn.
Một đạo nhân ảnh lướt nhanh tới. Đây là một tu luyện giả bình thường, bất quá trang phục trên người hắn lại hơi khác biệt một chút.
Một chữ "thủ" đỏ tươi đã biểu lộ thân phận thủ vệ giả doanh địa của hắn.
Hắn đi tới trước ngọc bia, hưng phấn cầm một cái ngọc bút đặc chế, viết một hàng chữ lên ngọc bia.
Đám người Hổ Bá Thiên tò mò dùng thần niệm quét tới.
Một hàng chữ to lập tức đập vào lòng bọn hắn.
Phiêu Miễu đại lục Trịnh Hạo Thiên, hai tháng chiến trường, tấn chức bốn sao....