Chiến Thiên

Chương 85: Q.3 - Chương 85: Ngẫu ngộ.






Quay đầu nhìn lại phía sau một lát. Trịnh Hạo Thiên lại giương cánh, tiếp tục bay về phía trước.

Với tốc độ bay của Thiên Bằng, tất nhiên là mau lẹ vô cùng, cho dù chỉ dùng đến lực lượng thân thể Thiên Bằng thì cũng đủ để được xưng tụng là nhanh như điện chớp rồi.

Sau nửa ngày, hắn thu hai cánh lại. vững vàng đáp xuống đất. thân hình khẽ rung lên. trong nháy mắt đã khôi phục lại hình thể nhân loại.

Ở trong Luyện Yêu động suốt một tháng, mà ngay cả đẳng giai linh khí cũng tăng lên một giai, bây giờ cũng nên quay trở về rồi.

Bất quá. lúc trở về, hắn cũng không dám lấy bộ dáng Thiên Băng ra mà xuất hiện trước mặt người khác. Nếu cứ để bộ đáng như vậy mà tiến vào Truyền Tống trận, nhất định sẽ gây ra rất nhiều phiền phức, cho dù không bị người ta lầm tường là yêu thú, nhưng một tên luyện yêu võ giả siêu phẩm yêu hóa hoàn toàn, so với một tên cực phẩm linh khí sư còn càng khiển người ta chú ý hơn.

Sau khi biến trở về hình thể nhản loại. Trịnh Hạo Thiên lấy ngọc bài ra. tìm kiếm phương vị Truyền Tống trận gần đây nhất.

Khoảng cách từ chỗ hẳn đến Truyền Tống trận gần nhất kỳ thật vẫn là một quăng đường rất dài. cho dù dùng kỹ xảo Phù Quang Lược Ảnh để di chuyển, phỏng chừng cũng phải mất đến nửa ngày.

Hẳn nhẹ nhàng vỗ lên hông, một đạo kiếm quang lập tức bay ra. đồng thời cuốn lấy thân thể hắn.

Ngay sau đó. thân thể hắn cùng đạo kiếm quang đó hóa thành một ngôi sao băng; cứ như vậy giữ khoảng cách là là mặt đất. hướng về phía Truyền Tống trận gần nhất mà lao đi.

Đương nhiên. Trịnh Hạo Thiên lúc này chỉ khống chế một đạo kiếm quang phi hành, cho nên vô luận là tốc độ hay là uy thế đều yếu hơn hai đạo kiếm quang không ít.

Nhưng với tốc độ này, ở trong Luyện Yêu động tầng hai cũng đã là độc bá một phương rồi.

Một canh giờ sau. Trịnh Hạo Thiên vươn tay vỗ nhẹ lên người, một tấm Linh Quang phù nhị giai lập tức tiêu tán vào hư không, còn linh lực ẩn chứa bên trong nó đều nhanh chóng tiến vào trong thân thể hắn.

Tuy rằng hiện giờ số Linh Quang phù dự trữ trong túi không gian của hắn không còn nhiều lắm. nhưng chì cần hắn có thể ra ngoài, là có thể kiếm được một lượng lớn phù triện trắng. đồng thời luyện chế thành Linh Quang phù. Cho nên hắn căn bản không phải xoắn.

Đột nhiên, ở phía trước; cách chỗ hẳn không xa đột nhiên bùng lên một vầng quang mang khổng lồ. chói mắt. Khí tức cường đại không khống chế được cũng giống như sóng triều, cuồn cuộn tràn ra bốn phía.

Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, trên người lại lóe lên mười đạo kiếm quang.

Chúng nhẹ nhàng quyện lại với nhau trong hư không, lập tức trước mặt Trịnh Hạo Thiên xuất hiện một bức tường trong suốt, vô cùng vững chắc, đánh bật tất cả sóng chấn động đang cuồn cuộn tràn đến.

Không chỉ như vậy. kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên còn mạnh mẽ mang theo hắn. xông về phía trước.

Trong nháy mắt tiếp xúc với sóng chấn động. Trịnh Hạo Thiên liền biết, phía trước nhất định đang có người đang giao thủ. mà hắn bắt quá chỉ bị xui xẻo vạ lây mà thôi.

Nếu là cường giả như Chân Cừu và Tiết Càn Khôn, hắn đương nhiên trốn còn không kịp. Nhưng những người đó khiến hắn có cảm giác không quá cường đại. thực lực tối đa cũng chỉ trên dưới nhị giai mà thôi, vừa gặp phải kiếm quang, tất cả lực lượng lan đến lập tức tan thành mây khói.

Cho nên Trịnh Hạo Thiên không hề khách khí. trực tiếp lao thẳng đến nơi phát sinh xung đột.

Tốc độ Phù Quang Lược Anh cực nhanh, thanh thế phát ra cũng không nhỏ.

Một đoàn kiếm quang từ phương xa xa ầm ầm lao tới, tất cả lực lượng vừa tiếp xúc với nó lập tức bị đánh tan. Phát hiện ra cảnh tượng kỳ dị như vậy. song phương đang giao chiến lập tức đều tự động tản ra. dùng ánh mắt đề phòng mà nhìn về phía đoàn kiếm quang.

Một thanh âm kinh ngạc chợt vang lên.

Trịnh Hạo Thiên ngưng thần nhìn lại. trong lòng khẽ ngây người.

Đúng là không phải oan gia không đụng đầu. trong song phương đang giao chiến, hắn không ngỡ lại quen biết một phương.

Cốc Đan Đan. là một thượng phẩm linh khí sư đã từng cùng bọn họ tiến vào Đại Linh giới, sau đó gia nhập Thiên Tinh môn. Hiện giờ nàng đang được đám người Cốc Vũ Thành và Hàng Chương bảo vệ xung quanh, giằng co với một nhóm người khác.

Ánh mắt đảo qua. quan sát hai người kia. Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhíu lại.

Những người này không ngờ toàn bộ đều nhị giai luyện yêu võ giả. bất quá bọn họ đều có yêu hóa biến thản hạ phẩm, xem dung mạo là biết, tuổi bọn họ nhất định chẳng còn nhỏ nữa.

Trong nháy mắt nhìn thấy đám người này, Trịnh Hạo Thiên lập tức nhớ tới đám người Trương Tiêu và Lâm Thụy Địch.

Tuổi của bọn họ tương đương, kiếp này chỉ sợ khó mà tiến giai được nữa. hơn nữa còn đều là hạ phẩm luyện yêu võ giả, kết thành nhóm tiến vào Luyện Yêu động, chỉ sợ mục tiêu không phải đặt lên yêu thú. mà là con người rồi.

Bất quá so với đám người Trương Tiêu thì trang bị trên người mười tên luyện yêu võ giả nhị giai hạ phẩm này tốt hơn nhiều. Chẳng những trên người bọn họ. ai cũng có linh khí chi quang chớp động, mà có người còn không chỉ có một đạo.

Thực lực thế này thì đám người Trương Tiêu còn xa mới có thể so sánh được. Nếu như đám người lúc trước cũng có trang bị hùng hậu thế này. Trịnh Hạo Thiên muốn giết sạch bọn chúng cũng chẳng dễ dàng.

Trên mặt đất đột nhiên vang lên một tiêng rên rỉ nho nhỏ. Trịnh Hạo Thiên liếc mắt, thấy xa xa trên mặt đất có năm người thanh niên nằm la liệt. Bốn người trong số đó đã không còn động đậy nữa, khí tức sinh mệnh trên người biến mắt hoàn toàn, mà một người còn lại đang phát những tiếng rên rỉ thống khổ. Trên người hắn đang không ngừng đổ ra máu tươi, nếu không được cấp cứu kịp thời, chỉ sợ không có qua khỏi.

Cốc Đan Đan khẽ nói: "Mau cứu người...."

Hàng Chương ứng tiếng, cùng một vị đồng môn chạy tới.

Hai người bọn họ một để phòng, một đỡ người bị thương trên mặt đất đậy. lấy ra một viên đan dược, đút vào miệng hắn.

Hiệu quả của viên đan được kia quả thật không tệ, sau khi nuốt xuống, người thanh niên bị thương lập tức lâm vào giấc ngủ. Bất quá hơi thở của hắn so với lúc đầu thì ổn định hơn không ít.

"Vị này hẳn là bằng hữu Vạn Kiếm tông phải không?" Một tên hạ phẩm luyện yêu võ giả ước chừng hơn ba mươi tuồi trầm giọng nói: "Tại hạ Nguyên Túc. là môn hạ đệ tử Phong Thần nhai, còn những người này là môn hạ Thiên Tinh môn. Chúng ta có chút ân oán. muốn giải quyết ở nơi này, mong các hạ không nên nhúng tay vào."

Cốc Vũ Thành bước lên trước một bước, tức giận quát: "Lũ đê tiện các ngươi, chúng ta có thù oán gì với các ngươi, không ngờ lại mai phục ở đây. đột nhiên tập kích, dùng phù triện và áp khí giết bốn đồng đội chúng ta. trọng thương một người, đây là vì cái gì?"

Sắc mặt Nguyên Túc trầm xuống, nói: "Đám đệ tử Thiên Tinh môn các ngươi, đắc tội Phong Thần nhai chúng ta. đây là báo ứng."

Nghe bọn họ tranh cãi mấy câu ngắn ngủi. Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu rõ mọi chuyện.

Nhàn số song phương vốn đều là mười người, đây chính là nhân số tối đa khi tiến vào Luyện Yêu động. Trừ những người có niềm tin cường đại vào bản thân, đại đa số mọi người đều tụ họp mười người làm một tổ, cùng tiến cùng lui.

Nhưng đám người Cốc Đan Đan vừa đi tới đây, thì bị đám người Nguyên Túc đột nhiên tập kích.

Đám người Nguyên Túc nhất định đã sớm có chuẩn bị. bố trí mai phục ở nơi này. Bị tập kích bất ngờ. đám người Cốc Đan Đan không ngờ bị thiệt hại một nửa nhân số.

Dưới tình huống như vậy. song phương tất nhiên chẳng còn lời nào để nói. bắt đầu đánh nhau đến ta sống ngươi chết, không hề lưu thủ nữa rồi.

Ánh mắt thoáng nhìn lướt qua Cốc Đan Đan, Trịnh Hạo Thiên trong lòng cũng thầm bội phục Thiên Tinh môn.

Lúc đám người Cốc Đan Đan tiến vào Đại Linh giới, chỉ là một đám nhất giai, nhị giai hỗn tạp. Hiện giờ mới nửa năm qua đi. tất cả bọn họ đều đã tấn thăng đến nhị giai.

Qua thời gian nửa năm đã làm được điều này, cũng không phải dễ dàng gì. Cho nên tu vi của bọn họ vẫn chưa đạt tới đỉnh phong nhị giai,

Nhưng đám người Nguyên Túc của Phong Thần nhai đều là nhị giai luyện yêu võ giả lão luyện. Tuy phẩm chất của bọn họ đều là hạ phẩm, nhưng mười hạ phẩm luyện yêu võ giả nhị giai đỉnh phong lại chiếm được thiên thời địa lợi. vậy mà vẫn không thể tiêu diệt năm người Cốc Đan Đan. Từ đây có thể thấy được, năm người bọ họ trong nửa năm nhất định tiến bộ không nhỏ.

Nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên lặng thinh đáng giá song phương, vô luận là Cốc Đan Đan hay là Nguyên Túc. không có một phương nào dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đôi mắt Cốc Đan Đan đột nhiên sáng ngời, sử dụng Quan Khí thuật quan sát Trịnh Hạo Thiên. Sắc mặt nàng lập tức khẽ biến nói: "Không ngờ ngươi đã tấn chức tam giai...." Nàng và Trịnh Hạo Thiên cùng tiến vào Đại Linh giới, sau nửa năm khổ tu. tấn chức nhị giai thành công. Cốc Đan Đan đã được cao tầng trong môn chú ý và khích lệ. Nhưng không nghĩ tới. lần thứ hai gặp lại, Trịnh Hạo Thiên đã tấn chức tới tam giai. Điều này thật khiến nàng chịu đả kích rất lớn.

Nam tử trẻ tuổi lúc trước, không ngờ chỉ trong nửa năm đã liên tục tăng lên hai giai.

Tinh quang trong mát Nguyên Túc cũng lóe lên. đồng thời nhìn thấu thực lực Trịnh Hạo Thiên, hắn vội vàng nói: "Vị sư huynh Vạn Kiếm tông này. mong ngài đừng nhúng tay vào ân oán giữa hai môn phái chúng ta."

Trịnh Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, nói: "Ân oán giữa hai môn phái? Hắc hắc. ta thấy các ngươi tiến và Luyện Yêu động, không phải để liệp sát yêu thú, mà là định giết người cướp của mới đúng."

Nguyên Túc gượng cười, nói: "Sư huynh nói giỡn rồi. Mấy sư đệ của tại hạ đều đã chết vào tay Thiên Tinh môn. cho nên lúc này mới muốn báo thù cho sư đệ."

Cốc Đan Đan thu ánh mắt trở về, nàng mặc đù là phận nữ lưu. nhưng mọi người phe Thiên Tinh môn ờ đây rõ ràng coi nàng đứng đầu.

"Trịnh sư huynh, bọn họ đang nói dối." Cốc Đan Đan trầm giọng nói.

Trịnh Hạo Thiên khẽ cười: "Cốc cô nương, ta và ngươi không cùng môn phái, cũng không có giao tình gì. chữ sư huynh này thật không dám nhận."

Đám người Nguyên Túc vốn thấy Trịnh Hạo Thiên cùng Cốc Đan Đan có quen biết, trong lòng có chút lạnh lẽo. nhưng vừa nghe Trịnh Hạo Thiên nói như vậy, trong lòng lập tức rục rịch trở lại.

Nhưng Cốc Đan Đan vẫn làm như không nhìn thấy vẻ trào phúng của Trịnh Hạo Thiên, mà tiếp tục nói: "Ngọc Châu tử sư tỷ từng có nghiêm lệnh, nếu nhìn thấy Trịnh sư huynh thì nhất định phải thay nàng vấn an ngài." Nàng hơi đừng lại một chút, lại nói: "Trịnh sư huynh đại nhân đại lượng, xin hãy nể mặt Ngọc Châu tử đại sư tỷ mà bó qua tội mạo phạm của Cốc Đan Đan lúc trước.”

Đám người Cốc Vũ Thành và Hàng Chương đều hơi đổi sắc mặt. Nhưng sau khi tiến vào Đại Linh giới, bọn họ đã hiểu ra thực lực quan trọng thể nào. cũng minh bạch chênh lệch giữa mình mà mấy người Trịnh Hạo Thiên."

Lần trước bọn họ đắc tội. đều là cường giả cực phẩm, nhân vật như vậy một khi trưởng thành, nhất định sẽ cường đại vô cùng. Đến lúc đó. họ chỉ cần một ngón tay cũng có thể giết mình hàng trăm lần.

Cho nên khi Cốc Đan Đan xuống giọng xin lỗi. bọn họ vô luận có cam tâm tình nguyện hay không, cũng đều ngậm chặt miệng lại.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hắn có thể mặc kệ Cốc Đan Đan, cũng có thể không cần Ngọc Châu tử. nhưng Ngạo Thiên Cung lại là tỷ muội tốt của He Ngữ Đình. Yêu ai yêu cả đường đi lối về, hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.

Quay đầu. ánh mắt hắn lại một nữa liếc về phía đám người Nguyên Túc, trong con ngươi ẩn ước đã lóe lên một tia sát khí rồi....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.