Bầu trời sáng sủa, ánh mặt trời nhu hòa vẫn như mọi ngày, chiếu rọi khắp vạn vật trên mặt đất, khiến người ta có một cảm giác an tường vô cùng.
Trên bầu trời phiêu đãng vài đám mây nhỏ, sắc trời lam nhạt bị ánh mặt trời nhuộm màu, phủ kín một tầng ráng chiều nhàn nhạt, đẹp đẽ vô cùng.
Nhưng đột nhiên một cỗ khí tức khổng lồ không thể nào hình dung được từ trên đỉnh núi phiêu phù giữa hư không bạo phát ra. Chỉ trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, đã bao phủ đại đa số ngọn núi trong sơn mạch này rồi.
Tất cả những người cảm nhận được cỗ lực lượng này đều phủ phục người xuống. Bởi vì bọn hắn phát hiện, cỗ lực lượng này quá cường đại, thậm chí so với lúc chưởng giáo chân nhân ban xuống pháp chỉ, còn khiến cho người ta kính sợ hơn nhiều.
Trên Bá Vương phong, Âu Dương Húc nhìn chằm chằm lên không trung, miệng khẽ lẩm bẩm: "Quả nhiên, hắn quả nhiên đã thành công...."
Mặc dù không cam lòng, nhưng chút không cam lòng đó cũng bị áp lực cường đại nghiền nát tan tành, không còn lại chút nào.
Thắng làm vua thua làm giặc, hắn có thể đoán được, trong đại hội vạn phong sắp tới, trong mười hai trung phong nhất định sẽ có một kẻ phải thối vị nhượng hiền rồi.
"Ông...."
Bỗng nhiên, một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp thiên địa từ trong hư không cao cao tại thượng bạo phát ra.
Tiếp đó, một đạo bạch sắc quang mang khổng lồ lóe lên trong hư không, phảng phất như chém toàn bộ thiên địa thành hai nửa, hướng về phía Phi Thiên chủ phong mà chém xuống một kiếm.
Trong Thiên Cơ động, Trịnh Hạo Thiên nhắm hai mắt, tận tình hưởng thụ cái khoái cảm không gì sánh nổi lúc này.
Khi bốn cỗ lực lượng cường đại lai lịch bất đồng nhưng đồng nguyên bị dung hợp thành một thể, hắn không ngờ lại có một cảm giác kinh hãi run rẩy.
Ẩn ước, hắn tựa như đã chạm tới một thứ thần bí nào đó. Hắn có một loại dự cảm mãnh liệt. Nếu cứ tiếp tục duy trì cảm xúc quỷ dị này, thì hắn thậm chí còn có thể trực tiếp đột phá một lần nữa.
Nhưng, trong khi hắn đang toàn tâm toàn ý cảm thụ cái cảnh giới thần diệu này, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt đột nhiên dâng lên trong lòng.
Lực lượng, lực lượng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ thân thể hắn lại.
Ý niệm Trịnh Hạo Thiên nhanh chóng tỉnh táo trở lại, sắc mặt hắn đại biến, bởi vì hắn đã cảm nhận được, cỗ lực lượng này tuyệt đối là lực lượng thuộc về cấp bậc tông sư chân nhân.
Ở trên người hắn, vô luận là Huyết Quang kích đã luyện thể thành công, hay là đại ma vương Cự Lực đều không thể nào so sánh được. Cho dù bốn cỗ lực lượng hợp nhất lúc này cũng không thể sánh kịp.
Lực lượng cường đại như thế đột nhiên hàng lâm, khiến cho trái tim Trịnh Hạo Thiên nhảy thót lên tận cổ họng.
Hắn khẽ vỗ lên ngực, trên người loáng thoáng lóe lên một tia kim hoàng sắc quang mang.
Thông Thiên sáo trang, đặc biệt là Thông Thiên chi tâm càng đập thình thịch, mãnh liệt vô cùng.
Ở trên người hắn, cũng chỉ có lực lượng ẩn chứa trong kiện bảo vật này mới có thực lực đấu với chân nhân một trận. Nếu như thật sư không thể chống cự được, hắn tuyệt đối không ngại sử dụng tới con bài cuối cùng này.
Nhưng còn chưa kịp đợi hắn phản ứng kịp thì đã thấy thanh âm quen thuộc của chưởng giáo chân nhân vang lên: "Phi Thiên chân nhân, thủ hạ lưu tình, đây là đệ tử bổn môn...."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, hắn lập tức cảm ứng được, khí tức tuyệt mạng vốn đang phủ xuống đầu hắn, tựa hồ muốn đem hắn ra róc xương lột da lập tức giống như xuân phong phả vào mặt rồi biến mất vô tung vô ảnh.
Phi Thiên chân nhân?
Ở trong Vạn Kiếm tông, chẳng lẽ còn có một Phi Thiên chân nhân nữa?
Bỗng nhiên, một ý niệm chợt xẹt qua trong lòng hắn nhanh như một tia chớp.
Ở trong Vạn Kiếm các, có một thanh thần kiếm tuyệt thế - Phi Thiên thần kiếm.
Tuy chưởng giáo chân nhân không nói rõ, nhưng từ phản ứng của bọn hắn là có thể thấy được, đây là một kiện pháp khí, hơn nữa còn là một kiện pháp khí cường đại, có thể chân chính sánh vai với tông sư chân nhân.
Phi Thiên chân nhân, tất nhiên chính là khí linh của kiện Phi Thiên thần kiếm này rồi.
Trên bầu trời, quang mang chợt tắt, một bóng người cao lớn đột nhiên hiện ra giữa không trung.
Trịnh Hạo Thiên định thần nhìn lại, trong lòng ẩn ước phát lạnh.
Đây là một trung niên hán tử toàn thân là linh quang. Hắn mặc một thân áo gai, chắp hai tay sau lưng, trên người chậm rãi tỏa ra khí tức cường đại không gì so sánh nổi.
Bốn cỗ lực lượng của Trịnh Hạo Thiên ngưng hợp với nhau, vừa gặp phải cỗ khí tức trên thân thể người này liền lập tức thất điên bát đảo, tan rã hoàn toàn.
Bất quá, chân chính khiến lòng người kinh hãi lại chính là đôi mắt của hắn.
Đây là một đôi mắt linh động, phảng phất như có thể nhìn thấu lòng người. Cho dù là bản thân Trịnh Hạo Thiên, khi đối diện với đôi mắt này một cái, cũng có cảm giác bị đối phương nhìn thấu.
Đột nhiên, khuôn mặt hắn ẩn ước nóng lên, một cỗ nhiệt lưu khó hiểu đột ngột sinh ra, không ngờ có thể mạnh mẽ ngăn cách đôi mắt thần của Phi Thiên chân nhân lại.
Mặt nạ Thông Thiên dưới lực lượng xâm nhập cấp bậc tông sư chân nhân, không ngờ lại bộc phát ra lực lượng thần kỳ, khiến Trịnh Hạo Thiên thoát khỏi khốn cảnh trong nháy mắt.
"Ồ..."
Bóng người trên không kinh ngạc, liếc mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái thật sâu. hắn chậm rãi gật đầu, nói: "Thuấn thiên, đó là môn hạ Vạn Kiếm tông?"
"Vâng." Kim Thuấn Thiên cung kính nói: "Phi Thiên chân nhân, vị này chính là tân nội đường trưởng lão Trịnh Hạo Thiên. Hắn vốn là linh giả chín sao, lần này ra ngoài gặp được cơ duyên rất lớn, do đó đột phá cực hạn, tiến giai cảnh giới đại linh thể."Hắn dừng lại một chút, nói: "Là Thuấn Thiên thấy tình huống trọng đại, cho nên mới mạo muội bảo hắn phóng thích uy áp. Không ngờ lại kinh động tới đại giá của chân nhân, thật sự là thất lễ rồi."
Phi Thiên chân nhân chậm rãi gật dầu, nói: "Không sao. Nhìn thấy trong tông môn có tinh anh kiệt xuất đản sinh, lão phu cũng vui mừng." Hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái đầy thâm ý, cười nói: "Tiểu tử, ngươi nhớ phải cần tu khổ luyện, lão phu ở trong Vạn Kiếm các chờ ngươi."
"Vạn Kiếm các?" Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, lập tức nhớ tới vô tận kiếm hải đại trận năm xưa.
"Không sai, trong mấy trăm năm qua, Vạn Kiếm tông cũng chỉ có tên tiểu tử hay say rượu kia là có thể tiến vào. Lão phu thật sự quá tịch mịch rồi." Hắn thở dài một tiếng, phất tay áo một cái, thân hình không ngờ đã hóa thành quang mang, bay vào trong tầng mây dày đặc, biến mất không thấy.
Trịnh Hạo Thiên nhìn hắn rời đi, trong lòng kích động không thôi.
Tông sư chân nhân, tuy hắn đã nhìn thấy qua cường giả cấp bậc này.
Nhưng vị Phi Thiên chân nhân này chính là tông sư chân nhân của Vạn Kiếm tông, ngoại nhân làm sao có thể so sánh được.
"Khụ, khụ, khụ... Trịnh sư đệ, ngươi... lại đột phá?"
Một giọng nói thoáng có chút run rẩy kéo Trịnh Hạo Thiên ra khỏi suy ngẫm.
Hai mắt Vân Tự Nhiên ẩn ước tỏa sáng, hắn vội vàng bước tới trước người Trịnh Hạo Thiên, đặt tay lên hai bờ vai đối phương, nói: "Đại linh giả, ngươi là đại linh giả rồi sao?"
Trịnh Hạo Thiên cười khổ gật đầu một cái, nói: "Vân sư huynh, không phải ngươi muốn tiểu đệ phóng thích uy áp đại linh giả ra nữa chứ?"
Vân Tự Nhiên lặng đi một chút, tiếp đó cất tiếng cười dài. Bên trong tiếng cười tràn ngập một cảm xúc vui sướng vô hạn.
Lúc này, trên mặt mấy người Kim Thuấn Thiên cũng lộ ra vẻ tươi cười. mặc dù trong lòng bọn hắn vẫn có một chút đố kỵ và mất mát không thể nói ra miệng, nhưng nụ cười trên mặt bọn hắn tuyệt đối được phát ra từ tận đáy lòng.
Đại linh giả, đối với bất cứ môn phái nào mà nói cũng đều là côi bảo vô cùng trân quý. Cho dù là Vạn Kiếm tông - một trong bát đại siêu cấp môn phái, có thanh danh cực kỳ hiển hách, cũng chỉ có tất cả sáu vị đại linh giả mà thôi.
Hiện giờ, trong môn phái lạic ó thêm một vị đại linh giả.
Hơn nữa vị đại linh giả này còn không phải là đại linh giả bình thường, mà là đại linh giả tấn chức từ linh giả chín sao.
Linh giả chín sao, nhất định phải là tồn tại cường đại lựa chọn sát lục chi đạo. Nhân vật như vậy, nếu cả đời không đột phá thì thôi, nhưng một khi đối phá rồi thì bọn hắn sẽ là cường giả mà toàn bộ thiên hạ phải chú ý tới.
Bởi vì, bọn họ chính là những đại linh giả có tiềm lực trở thành tông sư.
Tông sư, ở trong toàn bộ Đại Linh giới cũng có địa vị hết sức quan trọng.
Bất cứ một siêu cấp đại môn phái nào, chỉ cần có tông sư tọa trấn thì sẽ vững vàng như Thái sơn. Cho dù là siêu cấp đại môn phái khác cũng không dám dễ dàng tới khiêu khích.
Mà đại linh giả tấn chức từ chín sao, không thể nghi ngờ chính là nhân tuyển tông sư tương lai.
Điều này đối với Vạn Kiếm tông mà nói, tuyệt đối là chuyện trọng đại nhất trong mấy trăm năm qua.
Không hỏi cũng biết, địa vị và thực lực của Vạn Kiếm tông sẽ vụt tăng thêm một bậc. Ở trong Phiêu Miểu đại lục, thậm chí là toàn bộ nhân tộc, cũng cũng vàng như Thái sơn.
"TốT, tốt tốt." Ngưu Cảm Đương gật gù cái đầu của mình, cất tiếng cười đinh tai nhức óc.
Cái động phủ này vốn là chỗ tu luyện của lịch đại chưởng giáo chân nhân, cho dù là những nội đường trưởng lão như bọn họ, ngày thường cũng tuyệt đối không dám cười như điên, không chút kiêng nể thế này.
Chỉ là, vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều quẳng giới luật giới lung lên tận chín tầng mây rồi
Trong ngoài động phủ, đều vang lên tiếng cười vui mừng của các đại nhân vật cao cấp nhất Vạn Kiếm tông....
Đám đệ tử chủ phong bị uy áp khí thế do Trịnh Hạo Thiên phóng thích ép cho quỳ rạp xuống mặt đất quay sang nhìn nhau. Khoảng cách giữa bọn hắn với Trịnh Hạo Thiên thật sự là quá gần rồi, áp lực phải thừa nhận cũng rất lớn, đối với nhân vật cấp bậc bọn hắn mà nói, tuyệt đối là không thể tưởng tượng được.
Đến lúc này rồi mà đầu óc vẫn còn choáng váng, căn không biết chuyện gì xảy ra ở nơi này.
Bất quá, cũng chính bởi vì phải thừa nhận uy áp khổng lồ đó, nên tinh thần nghị lực của bọn hắn được rèn luyện trong vô hình, đối với con đường tu hành sau này có tác dụng rất quan trọng.
"Sưu sưu sưu..."
Mấy chục đạo thân ảnh lao vụt tới như chớp.
Những người này đều là thái thượng trưởng lão trong môn phái. Sau khi uy áp khủng bố kia biến mất, bọn hắn mới có thể hoạt động bình thường trở lại, vội vàng chạy tới đây.
Tuy thực lực của bọn hắn không đủ, nhưng có hơn trăm vị linh giả hợp lực thì cũng là một cỗ lực lượng khổng lồ không thể khinh thường.
Đương nhiên, sau khi nhìn thấy Phi Thiên chân nhân chủ động hiện thân, cũng không có ai lo lắng nữa.
Tông sư chân nhân, ở trong suy nghĩ mọi người chính là tồn tại tối cao. Bọn họ tuyệt đối không tin có chuyện gì mà Phi Thiên chân nhân không thể giải quyết?
Quả nhiên, khi bọn hắn tới nơi này, lập tức nhìn thấy một cảnh tượng khó hiểu vô cùng.
Tất cả các vị trưởng lão nội đường, bao gồm cả chưởng giáo chân nhân và Trình Huy vẫn luôn nổi danh vì uy nghiêm, đều đang đứng vây quanh Trịnh Hạo Thiên, cất tiếng cười lớn.
Tiếng cười này không hề giả bộ chút nào, nhưng cũng chính bởi vì thế nên mới khiến mọi người ù ù cạc cạc.
Đột nhiên, Bình Dược Đồng kêu lớn: "Chúc mừng Trịnh sư huynh tấn chức đại linh giả."
"Đại linh giả...."
Lập tức, toàn bộ Thiên Cơ động liền giống như núi lửa bạo phát, dậy lên chấn động không gì so sánh nổi.