Tiếng cười sảng khoái từ trong miệng Trịnh Hạo Thiên vang lên. Hắn vừa mới thoát ra từ một cái khẽ nứt không gian lập tức lại tiến vào một khe nứt không gian khác, không một chút do dự.
Trong quá trình, hắn không dừng lại một khoảng khắc nào, thậm chí một cái tàn ảnh cũng không lưu lại.
Huyết Quang kích, kiện thần binh cường đại này đã hoàn toàn dung thành một thể với hắn rồi.
Thần binh luyện thể, lại được hắn dùng một phương khó tin như vậy để luyện thành.
Mà sau khi dung hợp thành một thể với Huyết Quang kích, thân thể Trịnh Hạo Thiên cũng tự nhiên nắm giữ được những lực lượng của Huyết Quang kích. Mà năng lực lớn nhất trong chính là khả năng nắm giữ lực lượng không gian.
Huyết Quang kích, ngoài khả năng hấp thụ tinh huyết ra, còn có ưu thế trời sinh khi nắm giữ lực lượng không gian.
Trước kia, khi Trịnh Hạo Thiên dùng Huyết Quang kích linh thể để di chuyển trong không gian, vô luận song phương có khăng khít thế nào thì cũng có một tấm màng ngăn cách vô hình.
Nhưng vào lúc này, bọn hắn đã dung hợp thành một thể. Cái cảm giác khác biệt kia cũng biến mất vô tung vô ảnh.
Mà Trịnh Hạo Thiên cũng cảm ứng được rõ ràng, hắn tựa hồ không chỉ dung hợp thành một thể với Huyết Quang kích, mà còn dung hợp với toàn bộ không gian nữa.
Hắn chính là không gian, không gian chính là hắn.
Song phương gần như không có một chút khác biệt nào.
Cũng chính bởi vì như vậy, cho nên hắn mới có thể dễ dàng phá vỡ không gian, chạy trốn liên tục.
Hơn nữa , trong quá trình liên tục xé rách không gian, dao động không gian tạo ra cũng cực kỳ nhỏ bé, gần như không thể nào phát hiện ra được.
Phảng phất như một con cá bơi trong nước, dòng nước sẽ tự động khép lại, không để lại một chút dấu vết nào.
Không gian kỳ thật so với nước còn dễ dàng khôi phục hơn, cũng càng có nhiều bí mật khó nắm giữ hơn.
Đương nhiên, nếu ngay từ đầu hắn đã thi triển ra thủ đoạn như vậy để bỏ chạy, có thể chạy thoát khỏi tay linh thể phân thân tông sư hay không thì hắn cũng không nắm chắc tuyệt đối.
Nhưng nếu đem lực lượng không gian của Huyết Quang kích kết hợp với ảo thuật của Mộng Yểm thì lại tạo ra một kế hoạch hoàn mỹ.
Trừ phi cái linh thể phân thân kia lưu lại ấn ký đặc biệt trên người hắn, nếu không thì đừng hòng nhìn thấu được.
"Hắc hắc..." Bên trong khí xoáy, Mộng Yểm cười khằng khặc quái dị, nói: "Hạo Thiên, ta rút ma khí của Cự Lực để thi triển ảo thuật, cho dù là tông sư đích thân tới đây, cũng chưa chắc đã nhìn ra ngay được. Càng đừng nói đến một cái linh thể phân thân nho nhỏ."
Trong giọng nói của nó tràn đầy ngạo khí. Quả thật, sau khi Cự Lực trở thành đại ma vương, thực lực của Mộng Yểm cũng được nâng lên một tầm cao mới.
Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười dài, tốc độ cũng không chậm lại chút nào, tiếp tục xé rách không gian không, một mực bỏ chạy về phương xa.
Sau suốt một ngày một đêm, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng dừng lại. Thân hình hắn chợt lóe lên, vững vàng từ trong một khe nứt không gian bước ra, xuất hiện trong một khu hải vực xa lạ.
Tuy tất cả linh giả đều có năng lực xé rách không gian, nhưng muốn làm được điều này lại không phải dễ dàng.
Đặc biệt là khi liên tục xé rách không gian, đồng thời không ngừng truyền tống thì đã khó lại càng thêm khó.
Nếu như là lúc trước, cho dù Trịnh Hạo Thiên dựa vào thân thể chín sao mạnh mẽ, cũng quyết không thể kiên trì lâu như thế.
Nhưng lúc này, tinh thần hắn lại thoải mái, một chút mỏi mệt cũng không có.
Huyết Quang kích, thật đúng là một kiện thần binh kỳ diệu. Sau khi nó dung hợp với thân thể Trịnh Hạo Thiên, cũng khiến hắn xảy ra biến hóa cực lớn.
Xuyên qua không gian, đối với Trịnh Hạo Thiên hiện giờ mà nói, quả thực dễ dàng giống như ăn cơm hít thở vậy.
Những thứ khác không nói, chỉ tính đến năng lực chạy trốn giữ mạng thì Trịnh Hạo Thiên chẳng khác nào tự dưng cường hãn hơn gấp trăm lần.
Trên thế giới này, cho dù là cường giả cấp bậc tông sư cũng chưa chắc đã giữ được hắn lại.
Cái đuôi khẽ phát lực, thân thể Trịnh Hạo Thiên liền giống như phi kiếm xé tan sóng nước, lao vụt lên khỏi mặt biển.
Đây là lần đầu tiên hắn được hít thở không khí trên biển sau mấy tháng lãng du trong đại hải. Nhất thời, tâm tình hắn rất là thoải mái, chỉ cảm thấy trái tim mở rộng, một cỗ hào khí xông thẳng lên trời.
Ngửa đầu, hắn cất tiếng cười dài.
"Ha ha ha... Hả? Có quỷ rồi...."
Chỉ là, cái tiếng cười sảng khoái kia chỉ sau chốc lát đã ngưng bặt, đồng thời hai tròng mắt hắn cũng trợn trừng lên, nhìn không trung đang dần dần biến sắc.
"Ầm.... ù ù...."
Tiếng nổ ầm ầm từ trên không trung vọng xuống. Vô số mây đen bỗng không xuất hiện, đồng thời dùng một tốc độ kinh người lao đến đỉnh đầu Trịnh Hạo Thiên.
Chỉ sao chốc lát, toàn bộ mây đen đã hợp thành một đám mây đen khổng lồ. Mà ở trong đám mây đen này, lại còn có cả những đạo điện quang ngang dọc giống như những con mãng xà cường đại, chớp động không ngừng.
"Thiên, thiên lôi..."
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên dần dần khôi phục lại bình tĩnh. Trên mặt cũng lộ ra một vẻ hưng phấn không thể tin nổi.
Thiên lôi, đại biểu cho ý chí thiên địa, không phải lúc nào cũng xuất hiện và cũng không bao giờ xuất hiện vô duyên vô cớ.
Lúc này, thiên lôi trên đỉnh đầu hắn rõ ràng là vì hắn mà đến. Vậy chỉ có một cách giải thích duy nhất mà thôi...
Hắn cúi đầu, nhìn thân thể của mình, cảm thụ lực lượng mênh mông đang lưu chuyển trong cơ thể, hai nắm tay bất giác siết chặt lại.
Thần binh luyện thể, chẳng những giúp hắn thuận lợi đột phá nhà giam hỏa diễm của cái linh thể thân thân kia, mà còn khiến tu vi của hắn bước thêm một bước mấu chốt nhất, cũng là một bước quan trọng nhất.
Trên chín sao...
Chính là đại linh giả!
Khi Trịnh Hạo Thiên không ngừng xuyên qua không gian loạn lưu, ý chí thiên địa không thể nào nắm bắt được thân thể hắn. Mà lúc này, sau khi hắn dừng lại, ý chí thiên địa rốt cuộc cũng tìm được hắn rồi.
"Oanh...."
Một kinh lôi chói mắt từ trong tầng mây lóe lên, giống như một chiếc cự chùy hung hăng giáng xuống đầu hắn.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên ngưng trọng. hắn ngẩng đầu, quát lớn một tiếng, không ngờ không có né tránh, mà ngược lại còn đánh ra một quyền.
Sau khi đánh ra một quyền này, chân khí mãnh liệt mênh mông trong cơ thể hắn phảng phất như tìm được nơi phát tiết, điên cuồng trào ra, hung hăng va chạm với đạo lôi điện kinh thiên trên trời.
"Ba...."
Thiên lôi tiêu tán, mà thân thể Trịnh Hạo Thiên cũng chỉ thoáng chìm xuống nước một chút rồi vẫn bình an vô sự đứng thẳng lên một lần nữa.
Tuy thiên lôi oanh đỉnh đạo sau mạnh hơn đạo trước, tức là đạo thiên lôi đầu tiên yếu nhất, nhưng điều này tuyệt đối không có nghĩa là ai cũng có thể dùng nắm tay để đánh tan thiên lôi.
Chỉ là hiện giờ, sau khi luyện thành công pháp thần binh luyện thể, thân thể hắn đã cường đại gần bằng Huyết Quang kích rồi.
Đạo thiên lôi đầu tiên đối với hắn mà nói, không có bất cứ chút khó khăn và khiêu chiến nào.
"Ha ha." Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa cất tiếng cười dài, tiếng cười của hắn lan truyền ra xa, cho dù là tiếng sấm khổng lồ trên bầu trời cũng không thể che giấu được.
Đại linh giả....
Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đã cảm ứng được lực lượng thuộc về đại linh giả rồi. Sau khi tiếp nhận đạo thiên lôi thứ nhất, thân thể hắn cũng thu được rất nhiều lực lượng của ngoại giới một cách tự nhiên.
Cỗ lực lượng đó càng thêm tinh túy, càng thêm cường đại, thế càng không thể đón đỡ.
Kỳ thật, linh giả bình thường tấn chức đều phải chờ đến khi tất cả thiên lôi qua đi mới có thể cảm ứng và nắm giữ được lực lượng thuộc về đại linh giả.
Chỉ là, Trịnh Hạo Thiên sử dụng Huyết Quang kích để tu luyện thần binh luyện thể, mà bản thân Huyết Quang kích đã là linh thể thần binh có thực lực đại linh giả rồi.
Cho nên, sau khi Trịnh Hạo Thiên tiếp nhận đạo thiên lôi thứ nhất, hắn đã sớm cảm ứng được lực lượng thuộc về đại linh giả.
"Ầm...."
Đạo thiên lôi thứ hai xẹt ngang bầu trời, hung hăng giáng xuống.
Trịnh Hạo Thiên vẫn giơ cao song quyền, hướng lên bầu trời mà đánh tới. Chỉ là, ở trong song quyền này đã ẩn chứa lực lượng của đại linh giả rồi.
Quyền ảnh khổng lồ từ trên song quyền bắn ra, ầm ầm va chạm với thiên lôi. Song phương giằng co một lát rồi gần như đồng thời nổ tung.
"Ầm ầm ầm...."
Thiên lôi liên tiếp oanh kích, tuy lực lượng thiên lôi đạo sau hơn xa đạo trước, nhưng song quyền của Trịnh Hạo Thiên tựa hồ cũng đang không ngừng thăng cấp. Lực lượng một quyền này đều hơn xa quyền kia, tạo thành tình huống cân bằng rất vi diệu với thiên lôi.
Uy lực thiên lôi tuy cường đại, nhưng dù sao cũng chỉ là thiên lôi cấp bậc đại linh giả mà thôi, so với thiên lôi cấp bậc tông sư có thể hủy thiên diệt địa thì không thể nào đánh đồng được.
Mà khi Trịnh Hạo Thiên dung hợp làm một với Huyết Quang kích, thân thể hắn đã có được thực lực tương đương với đại linh giả, hơn nữa còn là đại linh giả đỉnh cấp tấn chức từ linh giả chín sao.
Chính vì vậy mà thiên lôi khiến cho người ta vừa nghe tới đã sớm mất mật, ở trong mắt Trịnh Hạo Thiên lại chẳng tính là gì.
Đạo thứ bảy, đạo thứ tám, thậm chí cả đạo thiên lôi thứ chín cường đại nhất cũng đánh xuống rồi.
Uy thế của đao thiên lôi cuối cùng này rõ ràng không phải bình thường. Tiếng sấm vừa mới vang lên, linh lực vô cùng trong thiên địa lập tức hội tụ lại, tạo thành một cỗ lực lượng có thể hủy thiên diệt địa.
Nhưng vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên vẫn bình tĩnh vô cùng. Hắn quát khẽ một tiếng, cổ tay đột nhiên vung lên.
Hai cánh tay hắn giơ cao, cùng kết hợp lại với nhau, biến thành một thanh trường kích, đâm thẳng lên trời, phảng phất như đang khiêu chiến với lão thiên gia.
"Ầm ầm...."
Điện quang oanh kích, trên mũi trường kích lập tức tỏa ra ánh sáng chói lòa, hóa thành một đạo quang kích khổng lồ phóng vụt lên cao, mạnh mẽ đánh nổ tung đạo điện quang ngay giữa không trung.
Thần binh luyện thể, vào giừ khắc này đã thể hiện ra sự cường đại của nó.
Từ đầu tới cuối, Trịnh Hạo Thiên đều dựa vào lực lượng thân thể vung quyền đón đỡ, đồng thời đánh tan tất cả thiên lôi. Trong toàn bộ quá trình này, hắn không hề thi triển quang minh và hắc ám cự kiếm, cũng không sử dụng tới tam mục thần công, thậm chí ngay cả phù triện cùng Thiên Tru Không Tỏa đại trận cũng không có dùng tới.
Về phần Mộng Yểm và đại ma vương Cự Lực thì trốn ở trong khí xoáy, ngay cả đầu cũng chưa từng ló ra ngoài.
Nhưng cho dù là vậy, Trịnh Hạo Thiên vẫn có thể mạnh mẽ kháng cự thiên lôi oanh kích, thành công vượt qua ý chí thiên địa.
"Đùng...."
Mây đen trên bầu trời dần dần tiêu tán, những đạo lôi điện giống như cự xà cũng biến mất không thấy.
Mây tan thấy mặt trời, một mặt trời đỏ hồng đột nhiên xuất hiện trên đại hải mênh mông.
Linh lực vô tận từ bốn phương tán hướng tràn tới, tiến vào thân thể Trịnh Hạo Thiên cuồn cuộn không dứt.
Hắn mở rộng hai tay, tận tình hít thở không khí tanh nồng thoáng lướt qua mặt biển.
Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, sóng âm truyền ra xa, hất lên vô số gợn sóng trên mặt biển....