Tên của trái tim này là Thông Thiên chi tâm. Là bộ kiện trọng yếu nhất tạo thành Thông Thiên sáo trang. ( Thông Thiên chi tâm = Trái tim Thông Thiên )
Nếu như nói mặt nạ Thông Thiên là linh hồn của toàn bộ sáo trang, thì khối Thông Thiên chi tâm này chính là suối nguồn lực lượng của toàn bộ sáo trang.
Dưới sự hỗ trợ của mặt nạ Thông Thiên, Trịnh Hạo Thiên không chỉ có thể hóa thân thành hàng ngàn hàng vạn, thậm chí ngay cả lực lượng linh hồn xâm thực cũng có thể chống cự được.
Mà bên trong Thông Thiên chi tâm lại ẩn chứa lực lượng không tưởng tượng được. Dựa theo tin tức mà mặt nạ Thông Thiên truyền tới, cỗ lực lượng này thậm chí còn không thua kém gì lực lượng của tông sư chân nhân.
Sau khi nhận được cỗ tin tức này, trái tim Trịnh Hạo Thiên càng lúc càng loạn nhịp.
Tông sư chân nhân, hắn rốt cuộc cũng tìm thấy miêu tả về tông sư chân nhân trong Thông Thiên sáo trang rồi.
Trên thực tế, sau khi đoạt được mặt nạ Thông Thiên, Trịnh Hạo Thiên đã có một cảm giác cực kỳ huyền diệu.
Bản thân Thông Thiên sáo trang chính là một kiện ngụy pháp khí vĩ đại, có được khí linh cường đại, uy lực tuyệt đối không kém hơn tông sư chân nhân chút nào.
Bất quá, đây chỉ là dự đoán của hắn mà thôi. Nhưng sau khi không ngừng tập hợp bộ kiện sáo trang, cái cảm giác đó của Trịnh Hạo Thiên lại càng lúc càng trở nên mãnh liệt.
Lúc này, ở trong tin tức mà mặt nạ truyền tới, lại có xuất hiện hai chữ tông sư.
Tuy vẫn không thể khẳng định được nó là pháp khí , nhưng cũng có thể khẳng định một điều. Đó chính là trong Thông Thiên chi tâm quả nhiên ẩn chứa lực lượng cường đại có thể chống cự lại tông sư chân nhân.
Hắn thoáng nhắm mắt lại, sau một hồi lâu, trái tim đang điên cuồng đập loạn dần dần bình ổn trở lại.
"Mộng Yểm, tra xét thử xem nơi này có cấm chế gì không?"
"Được."
Mộng Yểm nhanh chóng lên tiếng, lập tức phóng thích lực lượng hắc ám ra ngoài.
Mà gần như đồng thời, Trịnh Hạo Thiên cũng phóng thích một tia thần niệm, tra xét từng tấc không gian.
Thông Thiên chi tâm đột nhiên xuất hiện ở nơi này, đồng thời hấp thu chiến ý linh lực. Chuyện này thật sự là quá mức cổ quái. Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không tin tất cả đều là trùng hợp.
Hắn ẩn ước cảm giác được, ở phía sau lưng khẳng định đang có một bàn tay vô hình điều khiển tất cả những chuyện này.
Mà điều hắn phải làm hiện giờ, chính là tìm ra dấu hiệu tồn tại của đối thủ.
Sau một hồi lâu, thanh âm của Mộng Yểm âm u vang lên: "Hạo Thiên, ở xung quanh Thông Thiên chi tâm quả thật có cấm chế. Chỉ cần có người di chuyển trái tim, cấm chế sẽ lập tức phát động."
"Uy lực cấm chế này ra sao?" Đối với điều này, Trịnh Hạo Thiên cũng không ngạc nhiên, ngược lại trầm giọng hỏi.
"Không biết." Mộng Yểm dừng lại một chút, nói: "Bất quá, nếu chúng ta có thể công phá cấm chế, lấy đi Thông Thiên chi tâm trong nháy mắt thì có lẽ có thể thuận lợi đào tẩu đó."
"Công phá cấm chế trong nháy mắt?" Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, đánh giá hoàn cảnh xung quanh, giống như có điều cân nhắc: "Đại quang minh Thiên Luân phù triện."
"Không sai, sử dụng Đại quang minh Thiên Luân phù triện ở nơi này, tuyệt đối có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất." Mộng Yểm nói: "Chỉ cần cấm chế xuất hiện một lỗ hổng, người sử dụng lực lượng của Thông Thiên sáo trang đoạt lấy nó trong nháy mắt, tiếp đó lại dùng Huyết Quang kích linh thể phá vỡ không gian. Hắc hắc, cho dù cuối cùng bị chủ nhân cấm chế phát giác, thì chúng ta đã trốn đi xa lắc rồi."
Có thể bố trí cấm chế trong hoàn cảnh thế này, đồng thời gây dựng nên cuộc chiến tuần hoàn không ngừng giữa ngư nhân và đàn Mẫu Chỉ ngư, tuyệt đối không phải là hạng người đơn giản.
Thậm chí có thể nói, tất cả những điều này rất có khả năng là do tông sư chân nhân tạo ra.
Trịnh Hạo Thiên mặc dù là linh giả chín sao, nhưng hắn cũng không vọng tưởng có thể chống cự lại cường giả cấp bậc chân nhân. Cho nên chuyện hắn thương nghị với Mộng Yểm chính là nên bỏ chạy như thế nào sau khi đánh cắp Thông Thiên chi tâm.
Sau khi thượng nghị một lát, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hạ quyết định. Cổ tay hắn vừa vung lên, đã lấy ra một tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện biến dị.
Thoáng tính thoáng phương vị một chút, hắn lặng lẳng chờ đợi.
Sau một hồi lâu, tần suất co bóp của Thông Thiên chi tâm đã chậm rãi giảm xuống. Mà chiến ý linh lực xung quanh nó cũng bị nó hấp thu gần như không còn rồi.
Đúng vào khoảng khắc này, hai hàng lông mày của Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nhướng lên, đồng thời ném tấm phù triện trong tay ra ngoài.
Một đạo lực lượng quang minh khổng lồ bùng phát trong miệng núi lửa, trong nháy mắt đã trùng kích vào cấm chế phía trước.
Phảng phất như cảm ứng được cỗ lực lượng khổng lồ này trùng kích, một cỗ khí tức nóng rực từ trong biển lửa nham thạch nóng chảy dâng lên, tạo thành một đạo hỏa diễm, ngăn trở lực lượng quang minh lại.
Cấm chế của vị cường giả không biết tên kia rõ ràng đã mượn lực lượng của núi lửa. Hỏa diễm kích phát ra lúc này mãnh liệt tới cực điểm, cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng không dám ngạnh kháng.
Nhưng tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện kia lại khác. Lực lượng quang minh của nó vừa gặp phải trở ngại liền lập tức tự động bốc cháy.
Một đám liệt hỏa phừng phừng đột nhiên đánh thẳng xuống phía dưới.
Hai cỗ lực lượng hỏa diễm cường đại trong nháy mắt đã va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ngay sau đó, một cảnh tượng khiến người ta kinh ngạc đã xuất hiện.
Hỏa diễm do cấm chế kích phát chính là tập hợp toàn bộ linh lực trong núi lửa. Cỗ lực lượng này mạnh mẽ hùng hậu, đạt tới một mức độ khó tin.
Đem ra so sánh, tấm phù triện nho nhỏ mà Trịnh Hạo Thiên sử dụng nhìn thế nào cũng không có khả năng chống lại lực lượng của toàn bộ núi lửa này được. Nhưng thật không ngờ tới, khi hai đạo hỏa diễm gặp nhau, hỏa diễm do phù triện biến thành lại mạnh mẽ thiêu cháy, xuyên thấu qua hỏa diễm của cấm chế.
Giống như đánh thủng ra một cái thông đạo bên trong hỏa diễm cấm chế, nhanh chóng vọt tới Thông Thiên chi tâm.
Số lượng phượng hoàng niết bàn chi hỏa tuy không thể nào so sánh được, nhưng mức độ tinh túy của nó lại không phải thứ mà hỏa diễm cấm chế có thể với tới.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời, thân hình hắn lay động, lao vào bên trong thông đạo không một chút do dự.
Ở trên đầu, tay, người và hai chân đồng thời phóng thích ra nhiệt lưu cường đại. trong một khắc khi bàn tay Trịnh Hạo Thiên chạm vào Thông Thiên chi tâm, những luồng nhiệt lưu đến từ các bộ kiện Thông Thiên sáo trang khác liền lập tức cuồn cuộn tràn tới.
Phảng phất như đứa con xa nhà được gặp lại mẫu thân, Thông Thiên chi tâm lập tức phát ra một tín hiệu cực kỳ thân thiết.
Mà ngay sau đó, trái tim thật lớn kia thu nhỏ lại trong chớp mắt, đồng thời hóa thành một đạo kim quang chui vào trong Thông Thiên bảo giáp của Trịnh Hạo Thiên.
Thần niệm khẽ lướt qua bảo giáp, Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm ứng được. Ở ngực trái của bảo giáp, đã xuất hiện một ấn ký trái tim, mà lực lượng vô cùng vô tận cũng là từ trong cái ấn ký này mà phóng thích ra.
Thân thể hắn ẩn ước nóng bừng, tràn ngập lực lượng khổng lồ không cách nào hình dung được, phảng phất như chỉ cần một quyền cũng có thể đánh tan hoàn toàn ngọn núi lửa này.
Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là ảo giác giả dối mà thôi. Trịnh Hạo Thiên lập tức thu liễm tâm thần, huyết sắc quang mang trên người chợt lóe, thân thể đã biến mất không thấy tăm hơi.
Xé rách không gian, viễn độn bỏ chạy. Chỉ trong giây lát đó, tất cả động tác đều được thực hiện cực kỳ lưu loát. Từ lúc kích phát phù triện cho tới lúc hắn đoạt được Thông Thiên chi tâm, không ngờ cũng chỉ mất thời gian ba lần hô hấp mà thôi. Nhưng đúng vào thời điểm Trịnh Hạo Thiên lấy đi Thông Thiên chi tâm, một cỗ lực lượng khổng lồ đột nhiên ngưng tụ lại trong miệng núi lửa.
Đây là một cỗ ý chí, ý chí của cường giả, phảng phất có thể nắm trong tay cả thiên địa.
Tiếp đó, một thân ảnh hỏa hồng sắc từ trong nham thạch nóng chảy chậm rãi xuất hiện. Từ phía trên thân ảnh này còn tràn ra khí tức điên cuồng không gì so sánh nổi.
Thần niệm cường đại khẽ đảo qua nơi đặt Thông Thiên chi tâm, tiếp đó một tiếng gầm rống phẫn nộ kinh thiên động địa liền vang lên. Xa xa, Trịnh Hạo Thiên vừa mới từ trong hư không nhảy ra liền lảo đảo một cái, thiếu chút nữa là ngã lăn ra đất.
Trong lòng hắn hoảng sợ, như thế nào cũng không ngờ tới, mình lại gặp phải tình huống xui xẻo như vậy.
Tuy hắn đã sớm có dự cảm, kẻ tạo ra tất cả chuyện này hẳn là một vị tông sư chân nhân cường đại. Nhưng theo hắn suy đoán, vị tông sư chân nhân kia sau khi bày ra cái cấm chế này, khó có khả năng ở lại đây.
Hắn đã kiểm tra rất kỹ rồi, ở quanh nơi này không có Truyền Tống trận tồn tại. Cho dù vị tông sư kia có phát giác ra điều gì khác thường, thì cũng không thể thông qua Truyền Tống trận để tới đây trong thời gian ngắn được.
Cũng có nghĩa là, chỉ cần hắn công phá cấm chế trong thời gian ngắn, đồng thời lấy đi Thông Thiên chi tâm, thì cơ hội trốn thoát là rất lớn.
Chỉ là, hiện giờ xem ra hắn đã tính sai hoàn toàn rồi.
Vị cường giả tông sư kia không ngờ vẫn ẩn mình bên trong thế giới nham thạch nóng chảy, tràn ngập hỏa diễm này.
Nếu sớm biết như vậy, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không dám hành sự lỗ mãng như thế.
Bất quá, lúc này cho dù có hối hận thì cũng muộn rồi. Tâm niệm Trịnh Hạo Thiên vừa chuyển, hắn vung tay lên không chút do dự, trên người chớp động hồng quang, lại một lần nữa xé rách không gian.
Nhưng hắn lại hoảng sợ phát hiện, không gian trước người ba động kịch liệt. Trong tiếng gầm rống của vị tồn tại khủng bố kia, không gian xung quanh đều trở bên bất ổn, dao động không ngừng giống như sóng nước vậy.
Dưới tình huống như vậy, nếu như mạnh mẽ xé rách không gian thì cho dù có Huyết Quang kích linh thể hộ thân, thì e rằn cũng phải lành ít dữ nhiều rồi.
Không chút do dự, cái đuôi cá quẫy mạnh một cái, Trịnh Hạo Thiên đã lao vụt đi về phía trước.
Đồng thời, trên người kim quang chợt lóe, Thông Thiên sáo trang đã tỏa ra quang huy vạn trượng.
Chỉ là, được mặt nạ che giấu đi, vầng quang huy này không còn chớp động kim quang nữa, mà biến thành hắc khí đen kịt. Chúng vờn quanh đuôi cá, mỗi một lần lay động đều tạo ra lực lượng khổng lồ, khiến cho tốc độ của Trịnh Hạo Thiên điên cuồng tăng lên.
Sáo trang mà Thông Thiên chân nhân luyện chế không phải là chuyên thiết kế giành cho nhân loại, mà có thể thích ứng với tất cả các chủng tộc trong Đại Linh giới.
Lúc này, trong lúc hắc quang chớp động, ở trong nước biển chợt ẩn chợt hiện một đại đạo xông thẳng về phía trước, trong nháy mắt đã chạm tới chân trời. Tốc độ như vậy, cho dù là ở trong biển sâu, cũng có thể nói là vô địch rồi.
Chỉ là, đối thủ mà Trịnh Hạo Thiên đang phải đối mặt, lại không phải là cường giả bình thường, mà là cường giả đỉnh phong trên thế gian.
Không gian trước mắt đột nhiên vỡ vụn ra, nước biển xung quanh đều biến mất, một bàn tay đỏ như máu, tràn ngập khí tức nóng bỏng từ trong hư không chợt thò ra, hung hăng vỗ xuống đầu Trịnh Hạo Thiên đang hốt hoảng bỏ chạy.
Tốc độ của bàn tay khổng lồ này có lẽ không phải quá nhanh, nhưng lại có thể xuyên thấu qua vô tận không gian, trực tiếp khóa chặt phương vị của Trịnh Hạo Thiên. Cho dù là tốc độ của Thông Thiên sáo trang cũng không thể thoát được....