Một tiếng nổ rền như sấm dậy vang lên trong không trung.
Thân hình Hổ Khám Cự khẽ run lên, lập tức dồn toàn bộ tinh thần, âm thầm đề phòng.
Mặc dù kẻ đứng trước mặt hắn chỉ là một nhân tộc bốn sao, thế nhưng trên người Phù Đạo đại sư chắc chắn là có rất nhiều phù triện cường hãn dùng để bảo mệnh, vì thế hắn không dám có chút lơ là nào.
Nhưng mà, Hổ Khám Cự chém giết nhiều năm trong chiến trường, có thể tấn chức năm sao thì tuyệt đối không phải chỉ có hư danh. Tinh thần hắn tuy căng thẳng, thế nhưng trong lòng hắn vẫn lạnh lùng, đồng thời tràn ngập tự tin.
Bốn sao phù đạo đại sư dù sao cũng là một cường giả phụ tu, tuy trong tay có phù triện chiến đấu cường đại, thế nhưng làm sao có thể so sánh với hắn trong phương diện thực chiến chứ. Vì thế hắn không hề có chút úy kỵ nào, ngược lại trong lòng thầm còn vui vẻ, nóng lòng muốn tỷ thí một phen.
Ống tròn nổ tung trên bầu trời, nhất thời hóa thành quang mang vô hạn, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, gần như trong nháy mắt đã bao phủ phương viên mấy dặm, mà khiến kẻ khác kinh hãi chính là, trong phạm vi quang mang này bao phủ, ngay cả ánh sáng mặt trời dường như cũng bị ảm đạm đi.
Hổ Khám Cự sắc mặt khẽ biến, kinh hô: "Trận pháp!"
Hắn vốn cho rằng, thứ Trịnh Hạo Thiên tung ra một tấm phù triện đặc thù, nhưng hiện tại mới biết, không ngờ là một trận pháp, hơn nữa nhìn uy thế nó thể hiện ra, uy lực tuyệt đối không nhỏ.
Xa xa, một đạo thân ảnh hoảng sợ, lập tức nhanh chóng bay lùi về sau,
Cũng may mà ban đầu hắn không có tiến tới quá gần, mà phạm vi trận pháp bao phủ cũng vừa vặn lan tới sát chỗ hắn ẩn thân, vì thế hắn mới có thể nhanh nhẹn lùi lại, tránh được một kiếp, không bị bao phủ bên trong trận pháp.
Đây là một vị nhân tộc cường giả có bộ dạng trung niên, sắc mặt hắn mơ hồ trắng bệch, trong lòng thầm hô may mắn, nhưng cũng nổi lên một tia hoài nghi, lẽ nào vận khí của mình thực sự tốt đến vậy?
"Hừ" Trịnh Hạo Thiên hừ nhẹ một tiếng, nói: "Các hạ rõ ràng đang lo sợ rồi."
Hổ Khám Cự sắc mặt trầm xuống, cả giận nói: "Cuồng vọng, đã như vậy, xem ta bắt người trở về." Hắn hét lớn một tiếng, toàn bộ thân thể lập tức phủ phục xuống, quanh người hình thành một cơn cuồng phong quỷ dị.
Long theo mây, Hổ theo gió, cường giả hổ tộc từ trước đến nay đều cực kỳ am hiểu điều khiển lực lượng phong hệ, vị linh giả hổ tộc này cũng không hề ngoại lệ.
Quanh thân hắn hinh thành một cơn vòi rống khổng lồ, ầm ầm tiến về phía Trịnh Hạo Thiên.
"Phong Chi Tinh, ra tay."
"Vâng."
Bên trong trận pháp đột ngột hiện ra một thân ảnh, nhưng sau khi Hổ Khám Cự nhìn thấy thân ảnh, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Đây là một sinh linh kỳ dị, phần nửa dưới cơ thể cũng là vòi rồng, khi hắn xuất hiện, lập tức vươn cánh tay quát khẽ một tiếng: "Tan..."
Giọng nói của hắn còn đang vang vọng trong trận pháp, vòi rồng quanh người Hổ Khám Cự đột ngột ngừng lại, đồng thời biến mất trong nháy mắt.
"Phong, phong... ách." Hổ Khám Cự trợn tròn hai mắt, khó có thể tin kêu lên: "Không thể nào, phong chi linh sao có thể phục vụ cho một linh giả bốn sao chứ, trận pháp này của ngươi chẳng lẽ là do tông sư tạo ra?"
Nếu sau khi nhìn thấy lốc xoáy linh lực liền lập tức độn xa bỏ chạy, như vậy Trịnh Hạo Thiên căn bản không thể phát hiện tung tích người này, thế nhưng sau khi gặp được lốc xoáy linh lực mà còn tiếp tục ẩn nấp, thì đối phương chắc chắc có ý đồ giết người đoạt bảo.
Đối với linh giả dị tộc như vậy, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không có chút nương tay nào.
"Tuân mệnh."
Phong Chi Tinh lớn tiếng đáp lại, quanh người hắn nổi lên từng trận cương phong.
Những trận cương phong này có chút khác biệt so với ban đầu, một cỗ khí tức màu đen mơ hồ có thể nhìn thấy trong cơn gió.
Lúc giao thủ với Diệp Kha, Diệp Kha đã từng sử đại hắc ám phù triện do Ma Thần đại nhân tự mình luyện chế, trong tấm phù này có ẩn chứa lực lượng hắc ám vô tận cùng với khí tức ăn mòn, thế nhưng lực lượng hắc ám này dưới tác dụng của đại hắc ám thôn phệ phù triện đều dung nhập toàn bộ vào thiên tru tỏa không đại trận.
Lúc này, dưới điều khiển của Phong Chi Tinh, những lực lượng hắc ám này dung nhập vào trong cuồng phong, cùng bay về phía Hổ Khám Cự.
"Hống..."
Từ miệng Hổ Khám Cự phát ra một tiếng rống giận điên cuồng, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một loại cảm giác nguy hiểm với cực điểm.
Là một gã linh thể cường giả, hắn đã cảm ứng được bên trong khí tức màu đen kia có ẩn chứa sát khí vô cùng vô tận.
Trong giờ khắc này, hắn đâu còn dám giữ lại cái gì, thân hình nhoáng lên một cái, lập tức hiện ra một bộ chiến giáp tỏa ra hàn mang xanh thẫm, đồng thời từ cổ tay xuất ra một kiện pháp khí có hình dáng Lang nha bổng.
Theo tiếng quát của hắn, ngụy pháp khí, chiến giáp đều tỏa ra hào quang rực rỡ, phòng vệ không một khe hở xung quanh người hắn.
Đạt tới cấp độ năm sao, mỗi vị linh giả đều nắm giữ trong tay ít nhất một kiện ngụy pháp khí bổn mạng, nếu không có như vậy, bọn họ cũng không thể lăn lộn trong chiến trường mà đạt được thành tựu năm sao.
"Tê tê tê..."
Cương phong gào thét, trong nháy mắt đã bao vây lấy Hổ Khám Cự.
Vị cường giả hổ tộc này là một linh giả am hiểu điều khiển phong hệ lực lượng, mặc dù ở mặt này còn xa mới xuất sắc bằng Phong Chi Tinh, thế nhưng đám cương phong cũng vô thể vây khốn được hắn.
Chỉ là, bên trong cương phong lại tràn ngập khí tức màu đen, mang lại cho hắn phiền phức cực lớn.
Đám khí tức màu đen này không ngờ có một tia lực lượng không gian, một khi hãm sâu vào bên trong, cho dù Hổ Khám Cự cũng không thể nhận ra phương hướng cụ thể, giống như là một con ruồi không đầu, bay lung tung bên trong hắc phong.
Hơn nữa, sau một lát, Hổ Khám Cự phát ra một tiếng kêu thảm thê lương.
Bởi vì hắn đã phát hiện, trong quái phong màu đên này còn ẩn chứa một chút độc tính mạnh mẽ cổ quái, dưới độc khí này ăn mòn, chiến giáp trên người hắn cũng có chút biến dạng.
"Phù phù, các hạ tha mạng." Hổ Khám Cự mất hết cam đảm chiến đấu, mở miệng kêu lên: "Tại hạ cũng không có ác ý, tới đây là muốn mời các hạ về tệ tộc làm khách, nếu các hạ không muốn tại hạ quyết không dám miễn cưỡng, đồng thời đồng ý dâng lên trọng bảo bồi tội."
Trịnh Hạo Thiên cười lạnh, đối với lời van xin của đối phương đều bỏ ngoài tai.
Trước tiên không nói đến trên người Hổ Khám Cự có trọng bảo hay không, cho dù là có thì sau khi giết hắn xong, trọng bảo này cũng thuộc về hắn.
Nhẹ nhàng vung tay một cái, Trịnh Hạo Thiên nói: "Phong Chi Tinh, dùng toàn bộ lực lượng, để ta xem uy năng chân chính của đại trận đi."
"Vâng."
Phong chi tinh cung kính lên tiếng. Tiếp đó hắn làm ra một động tác quỷ dị bên trong trận pháp.
Sau một khắc, thiên địa linh lực bên ngoài trận pháp xảy ra biến hóa thật lớn, vô cùng vô tận linh lực hướng về trận pháp tuôn vào, nơi đây dường như biến thành một cái động không đáy đem linh lực trong phương viên trăm dặm xung quanh nơi này hút sạch, đến một chút cũng không còn.
Trịnh Hạo Thiên khi luyện chế đại quang minh phù triện cũng hình thành lốc xoáy linh lực, tụ hợp thiên địa linh lực, nhưng nếu so sánh với quy mô hiện tại thì cách biệt một trời một vực.
Lúc này, tên nhân tộc cường giả ở phía xa yên lặng đánh giá đại trận sau khi thấy biến hóa này lập tức sắc mặt đại biến.
Hắn tự nhiên hiểu rằng mức độ biến động linh lực trong thiên địa lúc này đã không phải linh giả năm sao như hắn có thể chống lại.
Cắn răng một cái, hắn xoay người bỏ đi, không dám dừng lại ở đây một chút nào nữa.
Nhưng hắn không biết chính là, phía sau hắn có một đôi mắt đen lẳng lặng nhìn theo thân ảnh hắn rời đi.
Ngoại miệng Trịnh Hạo Thiên lộ ra một nụ cười, nhân tộc linh giả này cũng coi như có chút nhãn lực cùng kiến thức, cho nên đã lựa chọn rời đi.
Nếu hắn còn không chịu buông bỏ rời đi, như vậy Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không nương tay nữa.
"Ầm, ầm..."
Trong trận pháp, đột ngột nhiều hơn hai chủng lực lượng mới.
Một cỗ thủy lực khổng lồ tuôn ra kết hợp cùng phong lực một chỗ, biến thành một tầng sóng lớn cuồn cuộn vô biên, hướng về phía đỉnh đầu Hổ Khám Cự hung hăng ập tới.
Sau khi cảm nhận được cỗ lực lượng này đánh tới, Hổ Khám Cự liên tục rống lớn, toàn bộ lực lượng bình sinh đều dùng ra, lúc này mới có thể chống lại cơn sóng triều ào tới.
Nhưng mà, đó chỉ là món khai vị mà thôi.
Ở nơi cuộn trào lực lượng phong thủy mãnh liệt kia không ngờ bắt đầu ngưng tụ một khoảng mây đen.
Bên trong mây đen, còn ẩn chứa tiếng sấm ầm ầm, từng đạo thiểm điện thô to như cự mãng xuyên qua tầng mây, khiến tầng mây thấp thoáng hiện ra điện quang, giống như một đầu rắn lớn nuốt mây.
"Đi đi."
Theo một tiếng thở dài của Trịnh Hạo Thiên, đám thiểm điện dường như nhận được mệnh lệnh, rút cuộc rời khỏi tầng mây nồng đậm kia, bay thẳng xuống phía dưới.
"Thiên lôi, không thể nào..."
Tiếng gào thê lương từ miệng Hổ Khám Cự phát ra, nhưng mà tiếng kêu cực kỳ ngắn ngủi, sau một lát liền biến mất hoàn toàn.
Cùng lúc đó, khí tức sinh mệnh cường đại của linh giả năm sao cũng đồng thời biến mất.
Phong Chi Tinh thân hình nhoáng lên, nhanh chóng bay ra từ bên trong mây mù màu đen.
Trên tay hắn cầm một mảnh da có ấn ký năm sao, cung kính đưa tới trước mặt Trịnh Hạo Thiên.
Tiếp nhận ấn ký, nhẹ miết lên mu bàn tay một chút, ấn ký trên bàn tay thoáng sáng lên một chút, bốn ngôi sao dường như càng ngưng thật hơn một chút.
"Thu."
Phất tay về phía hư không một cái, mảnh mây mù phong thủy cùng lôi điện nhất thời toàn bộ thu về bên trong, ngay cả phiến không gian bên trong dường như trong nháy mắt sụp đổ về phía trung tâm.
Sau một lát, mọi dị tượng đều biến mất, chúng hóa thành một cái ống tròn bay về trong tay Trịnh Hạo Thiên.
Nắm ống tròn trong tay, trong lòng hắn có chút cảm khái.
Thiên Tru Tỏa Không đại trận dưới sự bồi dưỡng cẩn thận của hắn rút cuộc đã có chút thành tựu.
Lần trước đối mặt với năm sao nhân tộc cường giả Ngô Vân, bên trong đại trận biến hóa hàng ngàn hàng vạn, hầu như kích phát toàn bộ năng lực bên trong ra, mới miễn cưỡng giết chết đối phương.
Thế nhưng hiện tại, cũng đối mặt với năm sao linh giả, hơn nữa Trịnh Hạo Thiên căn bản chưa từng động thủ, tứ đại lực lượng trong trận pháp cùng lúc ra tay, cũng đã triệt để tiêu diệt Hổ Khám Cự.
So với uy năng ban đầu Trịnh Hạo Thiên tạo ra trận pháp, có thể nói hiện tại Thiên Tru Tỏa Không đại trận đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đem trận pháp thu vào trong túi, Trịnh Hạo Thiên hít một hơi dài, tuy nói hắn đã trêu chọc cả địch nhân cường đại như Ma Thần, thế nhưng thực lực của hắn đang không ngừng tăng lên.
Cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày, hắn tuyệt đối có thể dựa vào lực lượng của bản thân để khiêu chiến Ma Thần cao cao tại thượng.
Thân hình hắn rung động một chút, dưới chân đã xuất hiện một cái thông thiên đại đạo, hướng về phía phương xa vô cùng kia mà lao đi...