Chiến Tranh Vị Diện

Chương 50: Chương 50: Muối!




Nói chung bởi vì Phương Thần khẳng khái, cống hiến cho người thân hắn một bộ Thái Cực quyền.

Làm cho ngoại trừ cha hắn ra, thì những người còn lại đều được chỗ tốt rất lớn.

Nhưng bản thân tên này lại không biết chút gì, hắn cũng có nghĩ qua gia gia sẽ thử tu luyện Thái Cực quyền một chút.

Nhưng hắn không cho rằng, với cảnh giới cực cao như gia gia, Thái Cực sẽ đem lại chỗ tốt gì.

Dù sao theo suy nghĩ của hắn, thì cảnh giới của gia gia, so với võ sư ở kiếp trước, cho dù là tông sư hay đại tông sư, đều yếu hơn gia gia hắn rất nhiều.

Bọn họ đối mặt với gia gia, có lẽ lão chỉ cần thổi một hơi là bọn họ hóa thành tro bụi mất, dù sao thì chính bản thân Phương Thần lúc này.

Mặc dù chỉ là luyện bì viên mãn thôi, nhưng hắn mạnh hơn đại tông sư ở kiếp trước rất nhiều, hắn tự tin bây giờ hắn mà trở về địa cầu.

Một mình hắn có thể đánh mười cái đại tông sư, bởi vậy Phương Thần cứ nghĩ rằng võ học của gia gia hắn cũng rất cao.

Như vậy võ học của những đại tông sư kia cũng sẽ yếu hơn gia gia rất nhiều, đây chính là suy đoán của phương Thần, nhưng hắn bị lầm lẫn một chút.

Võ sư ở kiếp trước, bọn họ không có công pháp để tu luyện, bọn họ không có sự phân chia về cảnh giới gì cả.

Cho nên bọn họ chỉ có thể đầu nhập tất cả tinh thần vào sáng tạo võ kỹ, bởi vậy cảnh giới võ học của những người này cao hơn gia gia hắn rất nhiều.

Gia gia hắn chỉ chuyên tâm tăng lên cảnh giới, chỉ cần tăng cảnh giới thì cho dù ngươi võ học có xuất thần nhập hóa hơn nữa, ta cũng lấy lực phá xảo, một quyền đập chết mà thôi.

Cho nên võ học ở thế giới này mặc dù phát triển mấy vạn năm, nhưng có rất nhiều thời kỳ vì chiến tranh mà bị đứt gãy, làm cho thất truyền rất nhiều cao cấp võ kỹ.

Bởi vậy có thể cảnh giới người ở thế giới này cao hơn trái đất rất nhiều, nhưng võ kỹ của bọn họ không mạnh.

Dù sao để khai phá sáng tạo ra võ học mạnh mẽ, cần rất nhiều thời gian và công sức sáng tạo cùng chỉnh sửa.

Mà đa số thời gian những người ở thế giới này, chín phần đều đang tu luyện công pháp, chỉ có một phần là tu luyện võ kỹ thôi.

Võ kỹ ở thế giới này, có thể phát huy ra 100% chiến lực của bản thân, đã thuộc loại đỉnh cấp nhất, nhưng võ kỹ ở kiếp trước của Phương Thần.

Phát huy 100% chiến lực chỉ thuộc loại tam lưu rồi, đây là những võ học mọi người có thể tìm thấy trên mạng, chỉ cần bỏ ra chút thời gian là có thể học được.

150% là nhị lưu chỉ suất hiển ở những tiểu võ quán, 200% là nhất lưu chỉ có đại võ quán mới có, 300% là siêu nhất lưu chỉ có những cổ võ học truyền lại từ xa xưa mới làm được.

500% là tông sư cực kỳ hiếm thấy, 1000% là đại tông sư mỗi một thời đại chỉ suất hiện một bộ như vậy.

Bọn họ không có cảnh giới phân chia, bọn họ chỉ có chút ít sức mạnh cơ bắp mạnh yếu thôi, thứ này chỉ có thể thông qua rèn luyện gian khổ mà mạnh lên.

Cho nên để có thể hơn được người khác, bọn họ bỏ rất lớn tinh lực vào sáng tạo cao cấp võ kỹ, bởi vậy một bản Thái Cực quyền làm dưỡng sinh thôi, cũng mang theo huyền diệu rất lớn.

Nhất là bản Thái Cực này còn kèm theo hô hấp pháp môn, một số chiêu thức cũng có chút khác biệt với Thái Cực bình thường, có thể xưng hô bản Thái Cực này làm một nửa bản gốc rồi.

Mà bản gốc Thái Cực Quyền có thể xem như cổ võ từ xưa truyền lại, dù chỉ có một nửa thôi nhưng uy lực nó cũng rất lớn, mạnh mẽ hơn đỉnh cấp võ kỹ ở nơi này rất nhiều.

Bởi vậy ảo diệu trong đó càng lớn, cho nên mới làm cho Phương gia mấy người được lợi cực lớn, Phương lão cũng từng muốn cho con trai lão cũng học môn quyền pháp này.

Nhưng khổ nổi Phương Đại tướng quân quanh năm ở trên chiến trường, thời gian hắn về nhà không được mấy ngày, mà với tính cách của hắn chưa chắc chịu luyện bài quyền này.

Phương Đại tướng yêu thích cương mãnh, không thích kiểu võ kỹ nhẹ nhàng yếu đuối như vậy, cho nên Phương lão cũng từ bỏ tâm tư cho người này học Thái Cực.

Với lại quanh năm đại chiến, làm cho cảnh giới của hắn tiến bộ cũng không chậm, cho nên Phương lão cũng đành thôi.

. . .

Giữa trưa, là thời gian gia đình bọn họ cùng nhau ăn cơm, bữa ăn ở thế giới này vẫn có chút đơn điệu, mặc dù là Phương Gia cũng vậy.

Mặc dù có thịt có rau, nhưng nếu Phương Thần được bình luận, hắn sẽ nói những đồ ăn này quá nhạt đi.

Bởi vì thiếu muối a, cho dù là Phương Gia bọn hắn mỗi ngày có thể dùng muối để ăn.

Nhưng không thể sử dụng nhiều, bởi vì muối ăn ở thế giới này rất khó chế tạo.

Bọn họ cũng biết dùng nước biển, phơi nắng cho nước bốc hơi, tạo ra muối.

Nhưng cái khó khăn là để vận chuyển nước biển lên bờ, công sức bỏ ra rất lớn.

Bởi vì trong biển lúc nào cũng có yêu thú lom đom ngó chừng bọn họ, muốn vận chuyển nước biển, phải có quân đội trấn thủ mới có thể làm được.

Bởi vậy mỗi lần vận chuyển nước biển đều hết sức khó khăn, dù sao nếu cùng yêu thú chém giết.

Máu sẽ lan ra nước biển gần đó, như vậy thì nước biển này không sử dụng được, phải đổi qua một vùng biển khác tiếp tục vận chuyển.

Làm cho mỗi lần vận chuyển chỉ có thể chuyển đi đợt nước đầu tiên, bởi vì sau đó thì mảnh hải vực đó bị máu tươi nhiễm đỏ cả rồi.

Vì thế muối ở thế giới này khá là khan hiếm, người nơi này không biết cách tìm và chế tạo được mỏ muối.

Cho nên giá cả của muối ăn vẫn tăng cao không hạ, thêm nữa dân số đầu người của đế quốc quá lớn.

Cho nên muối có thể bán cho người dân càng thiếu, từ đó giá cả càng cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.