Triệu quý phi sau khi sai Vi Hạ đi tìm Lý An Nhiên, bản thân đã không chờ được cho cổ kiệu tiến thẳng đến Nội Vụ Phủ, cấp bách muốn tra hỏi cung nữ đi cùng Tô Ngọc Doanh, tuy nhiên đợi một lúc vẫn không nhìn thấy Vi Hạ trở lại, tổng quản nội vụ phủ gọi là Tiền công công đứng một bên cung kính chờ đợi cùng với quý phi, quý phi có chút không kiên nhẫn nói:
“Được rồi, bổn cũng không muốn đợi nữa, Tiền công công, ngươi mau giải người đến, bắt đầu thẩm tra.”
“Quý phi nương nương, chuyện này… Hiền phi nương nương vẫn chưa có lệnh đến.”
“Hừ! Bổn cung phụng lệnh của hoàng thượng điều tra, chẳng lẽ không thể chủ trì thẩm vấn một vài cung nhân Nội Vụ Phủ hay sao?”
“Chuyện này….”
Trong lúc Tiền công công do dự thì Vi Hạ đã trở lại, quý phi thấy Vi Hạ trở lại một mình, trong lòng không khỏi trầm xuống, nàng nghĩ Lý An Nhiên không chấp thuận cho một mình nàng thẩm vấn người của Nội Vụ Phủ, do đó mới không phái tâm phúc của mình theo Vi Hạ đến truyền lệnh.
Tuy nhiên Vi Hạ trở lại liền nhanh chóng đến bên tai quý phi nói hai câu khiến cho sắc mặt quý phi biến đổi, lập tức lộ ra vẻ ngưng trọng, để người khác đều lui ra, quý phi cùng Vi Hạ nói chuyện một lúc, sau đó không muốn thẩm vấn cung nhân nữa mà trực tiếp rời đi.
Đối với việc quý phi thay đổi thất thường, Tiền công công thật không hiểu được, đành phái người đi báo lại với Lý An Nhiên là quý phi có đến, Lý An Nhiên nghe tin này cũng không có phản ứng gì, từ chuyện Vi Hạ đi tìm nàng nhưng lại không xuất hiện, Lý An Nhiên liền đoán được, có lẽ quý phi đã biết chuyện Tiểu Thân Tử nhặt được bông tai bị mất của Tô Ngọc Doanh, nàng cũng không vội để lộ ra tin tức, ngược lại trong lòng còn có chút chờ mong hành động của quý phi.
Ngày hôm sau, Lý An Nhiên đang cùng Tiêu Diệp, Tiêu Bình dùng thiện thì Tiểu Nhất Tử tiến vào báo.
“Bẩm nương nương, có Vi Hạ cô nương phụng lệnh quý phi nương nương đến cầu kiến.”
Lý An Nhiên nghe vậy liền kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ quá lâu, lạnh nhạt nói:
“Cho vào.”
Rất nhanh Vi Hạ được đưa đến, thấy Lý An Nhiên đang dùng thiện thì tươi cười cung kính hành lể.
“Tham kiến Hiền phi nương nương, đại điện hạ, tam điện hạ.”
Lý An Nhiên bình thản múc canh cho Diệp Nhi, miệng lại hỏi:
“Vi Hạ, ngươi đến đây là có mục đích gì?”
Thái độ của Lý An Nhiên bình thường đối với bất kỳ người nào đều khá ôn hòa, tuy nhiên đối với Vi Hạ này nàng đặc biệt lạnh lùng, nàng còn chưa quên chuyện Lục Ly bị hại năm đó cũng có phần của Vi Hạ này, dù nàng ta không phải chủ mưu nhưng cũng vì nàng ta mà người của Thục phi mới có cơ hội ra tay.
Vi Hạ đối với sự lạnh nhạt của Lý An Nhiên, trong lòng cảm thấy không thoải mái, tuy nhiên nàng ta cũng không dám lộ ra mặt, chỉ có thể cung kính nói:
“Quý phi nương nương phái nô tỳ đến muốn mời Hiền phi nương nương ngày mai đến ngự hoa viên cùng ngắm cảnh thưởng trà.”
“Ngắm cảnh thưởng trà?”
Lý An Nhiên hơi nhướng mày quay đầu nhìn Vi Hạ.
“Đúng vậy, quý phi nương nương nói mấy ngày nay mọi người đều phải lao lực chuyện án mạng, quý phi nương nương cũng muốn cùng Hiền phi nương nương thả lỏng dạo chơi một chút tại Vọng Liên Đình.”
“A…”
Lý An Nhiên cười khẽ một tiếng, trong lòng nhanh chóng suy đoán một loạt khả năng, sau đó bình thản nói:
“Ta đã biết, ngươi trở về báo lại với quý phi nương nương, ngày mai giờ thình ta nhất định đến.”
“Vậy nô tỳ xin cáo lui.”
Đợi khi Vi Hạ đã rời đi, Lý An Nhiên mới bắt đầu suy tư, Thanh Y đứng một bên hỏi:
“Nương nương, quý phi này là có dụng ý gì đây?”
“Đúng đó mẫu phi, quý phi nhất định không có ý tốt, sao người còn đi.”
Diệp Nhi lộ ra vẻ mặt khó hiểu nhìn Lý An Nhiên, Lý An Nhiên liền cười xoa đầu hắn,
“Được rồi, chuyện này cũng không có nguy hiểm gì đâu, nếu ta đoán không lầm cũng không ngoài chuyện có liên quan đến bông tai kia, đối với chúng ta cũng chẳng có gì nguy hiểm cả, tuy nhiên ta lại tò mò, quý phi làm cách nào để đàm phán với ta đây?”
Nói xong câu này, Lý An Nhiên khẽ nở nụ cười.
.....
Ở phía nam của Trữ Tú Cung không xa có một nơi này gọi là Thính Phong Lâu, Thính Phong Lâu cũng không phải chỗ ở của phi tần, nơi này dưới thời tiên đế là nơi dùng cho chúng phi tần xem diễn trong mấy ngày lễ tết, khi đó luật lệ cung cấm còn nghiêm ngặt hơn hiện tại, vì gánh hát cũng có nam nhân, do đó việc đào hát có thể tiến vào các cung điện của phi tần là không thể nào, do đó bình thường phi tần muốn xem diễn đều phải đến Thính Phong Lâu này.
Sau này khi hoàng đế Tiêu Hàn lên ngôi, hắn cũng nới lỏng cung quy một chút, nguyên nhân không phải muốn phi tần sống dễ chịu hơn mà đơn giản là vì muốn mạng lưới tình báo của mình ẩn tàng trong hậu cung điều tra tin tức được dễ dàng hơn mà thôi.
Nhưng cũng theo đó gánh hát có thể trực tiếp nhập cung ở trong Thính Phong Lâu, đợi khi biểu diễn thì sẽ được cung nhân phụ trách dẫn bọn hắn đến tận cung điện có yến hội, giống như thọ yến của Triệu thái hậu lần đó, đào hát cũng là được đưa từ Thính Phong Lâu đến Từ Ninh Cung.
Mà hiện tại trong cung không có yến hội nào cả, do đó cũng không có gánh hát nào nhập cung, Thính Phong Lâu vì vậy mà để trống, tuy nhiên cũng sẽ có vài cung nhân được phân phó tá túc ở nơi này phụ trách quét dọn. Trong số những cung nhân kia có một tiểu cung nữ gọi là Tiểu Phấn.
“Tiểu Phấn, ngươi đang làm gì ở đó vậy, chỉ quét sân mà sao lại lâu như thế?”
Tiểu Phấn bị quản sự công công của Thính Phong Lâu quát một tiếng, đang ngẩn người lập tức hoàn hồn, nhanh tay quét sạch sân trước của Thính Phong Lâu, ngay lúc này nàng nhìn thấy ba bốn thái giám có ánh mắt lạnh lùng tiến vào, quát hỏi quản sự thái giám.
“Ngươi là quản sự thái giám nơi này?”
“Đúng vậy, không biết các vị đến là có chuyện gì?”
Tên quản sự thái giám lúc nảy còn quát mắng Tiểu Phấn, hiện tại lộ ra vẻ mặt cực kỳ hèn mọn, nhanh chân chạy đến cung kính cười với nhóm thái giám kia, Tiểu Phấn cũng tò mò nhìn lại, ngay lúc này một tên thái giám trong đám đó quay đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt tên đó lập tức sáng lên chỉ về phía nàng.
“Là nàng ta.”
Mấy tên thái giám khác lập tức quay đầu nhìn Tiểu Phấn, ánh mắt bọn hắn lập tức lộ ra hung quang, nhanh chóng xông về phía nàng, Tiểu Phấn sắc mặt lập tức trắng bệch, trong lòng nàng không ngừng gào thét.
Không xong rồi!
……
Đêm khuya ở hậu cung đặc biệt rất âm trầm, Lý An Nhiên mới vừa tắm rửa chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi thì Tiểu Nhất Tử đột nhiên cầu kiến, nàng không khỏi nghi hoặc để cho hắn đứng ngoài phòng thông báo, nhưng khi nghe Tiểu Nhất Tử nói xong, Lý An Nhiên liền biến sắc.
“Lại có người chết?”
“Đúng vậy nương nương.”
“Ngươi nói người chết là ai?”
Thanh Y đột nhiên trầm giọng lên tiếng, Lý An Nhiên không khỏi ngạc nhiên nhìn nàng, chỉ thấy sắc mặt Thanh Y cực kỳ ngưng trọng, trong mắt còn có một tia kinh hãi.
“Là tiểu cung nữ gọi Tiểu Phấn.”
Thanh Y hít sâu một hơi rồi hỏi tiếp.
“Có phải là Tiểu Phấn ở Thính Phong Lâu không?”
“Đúng vậy.”
Thanh Y đạt được đáp án, chân mày lập tức nhíu chặt lại, dưới ánh mắt nghi hoặc của Lý An Nhiên, Thanh Y quay sang nhìn nàng nói:
“Nương nương, chúng ta mất một tai mắt rồi.”
Lý An Nhiên nghe Thanh Y nói mà không khỏi giật mình, lập tức lên tiếng ra lệnh cho Tiểu Nhất Tử ngoài phòng.
“Tiểu Nhất Tử, truyền lệnh của ta, bắt lấy tất cả cung nhân Thính Phong Lâu đến Nội Vụ Phủ, tiến hành thẩm tra đi.”
Đợi khi Tiểu Nhất Tử đã rời đi, Lý An Nhiên mới quay sang Thanh Y.
“Nói rõ đi.”
Thanh Y thở dài một hơi, sau đó mới nói:
“Nương nương, người cũng biết năm đó Lục Ly sắp xếp đưa người vào cung, cuối cùng thành công đưa được ba mươi sáu người tiến vào, sau nhiều năm ẩn dấu, cuối cùng còn sống được ba mươi bốn người, hai người khác thì một chết bệnh, một phạm lỗi bị trục xuất khỏi cung, lần trước hoàng hậu bị đầu độc, chúng ta lợi dụng cung quyền trong tay nâng đỡ không ít người của mình vào những vị trí cao, tuy nhiên một vài người vẫn chưa có cơ hội được sắp xếp, một trong số đó là Tiểu Phấn, nàng vẫn còn làm tiểu cung nữ quét dọn ở Thính Phong Lâu, mấy ngày trước ta còn đang suy nghĩ đưa nàng đến Thực Thiện Phòng làm việc, không ngờ chưa kịp thực hiện thì người đã…”
Lý An Nhiên càng nghe mày càng nhíu chặt.
“Như vậy, Tiểu Phấn vì sao lại bị giết, ta không tin nàng chỉ là bất cẩn ngã chết.”
“A... Có thể là có manh mối.”
Thanh Y đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, sắc mặt biến đổi.
“Nương nương, ta ra ngoài một chút, sẽ trở về ngay.”
Nói xong Thanh Y không đợi Lý An Nhiên nói gì liền chạy nhanh ra ngoài.
Lý An Nhiên nhìn Thanh Y chạy đi, mày nhăn lại càng chặc, không khỏi buồn bực lẫm bẫm.
“Khí vận hậu cung dạo gần đây bị quái gì thế này, chỉ có mấy ngày ba người đã chết, muốn sống yên thân cũng không được… Thính Phong Lâu?... Thật quá phiền phức rồi.”
Lý An Nhiên ngồi trên giường, đợi hơn hai khắc thời gian Thanh Y mới trở lại.
“Thế nào?”
Thanh Y nghe Lý An Nhiên hỏi liền từ trong ngực lấy ra một cuộn giấy, Lý An Nhiên nhíu mày nhận lấy, nghi hoặc hỏi:
“Từ đâu mà có vậy?”
“Nương nương, không phải chúng ta có một vài chỗ bí mật dùng để truyền tin sao, ta nghĩ nếu Tiểu Phấn bị giết, nhất định là đã đắc tội ai đó, do vậy không chừng nàng có để lại tin tức, lúc nãy ta chạy đến núi giả trong Ngự Hoa Viên kiểm tra, quả như ta đoán, Tiểu Phấn thật sự có để lại mật tín.”
Lý An Nhiên gật gật đầu, sau đó mở cuộn giấy ra đọc, đợi khi đọc xong, sắc mặt Lý An Nhiên đã thay đổi mấy lần, Thanh Y ở một bên cực kỳ nghi hoặc nhìn nàng, cuối cùng Lý An Nhiên thở dài đưa cuộn giấy cho Thanh Y, Thanh Y nhận lấy, nhìn qua một lược, thần sắc của nàng chuyển từ kinh ngạc, khó tin rồi đến khó hiểu, ngẩng đầu nhìn Lý An Nhiên hỏi:
“Nương nương, người ra tay với Tiểu Phấn có khi nào là Thục phi không?”
“Có khả năng là Thục phi, nhưng cũng có thể là người khác.”
Nghe Lý An Nhiên trầm trọng nói vậy, Thanh Y liền giật mình.
“Ý người là… Vị ở Thọ Khang Cung?”
“Rất có thể.”
“Nhưng vì sao?”
Trước ánh mắt không thể hiểu nổi của Thanh Y, Lý An Nhiên chỉ thở dài một hơi, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, lạnh nhạt nói:
“Đêm hôm đó, Quách tú nữ cùng với cung nữ của nàng ta bị giết để diệt khẩu, sau đó Tiểu Phấn cũng bị giải quyết, do đó, chúng ta có thể khẳng định cái chết của Quách tú nữ và cả Tiểu Phấn nhất định có liên quan đến nhau, hoặc có thể là vì cùng một nguyên nhân, mà mấu chốt của tất cả vấn đề này chính là tỷ muội Thục phi, chỉ có bọn họ mới biết được chân tướng, xem ra ta muốn ngồi ngoài xem kịch là không được rồi, Tiểu Phấn là người của chúng ta, cũng vì muốn nghe ngóng tin tức cho chúng ta mà mất mạng, ta không thể để cái chết của nàng là vô nghĩa được.”
Thanh Y nghe Lý An Nhiên nói vậy liền có thể hiểu được, bởi vì từ thông tin Tiểu Phấn để lại, bọn họ cũng biết được hung thủ đã hạ sát thủ Quách tú nữ, nhưng đồng thời từ đó cũng bắt được một điểm nghi vấn, nghi vấn về một bí mật, mà để che dấu bí mật này, không ít người đã bị diệt khẩu.
(Gửi bạn có nick Wattpad là phuong_anh_shyn, hôm nay mình rảnh rỗi lên xem phản ứng của bạn đọc, mình mới phát hiện bạn đã ưu ái đăng truyện của mình lên trang Wattpad của bạn, mình rất vui và xin cảm ơn bạn đã ủng hộ, chỉ có điều này khiến mình hơi buồn, truyện của mình tên là Chiến Trường Hậu Cung, sao bạn lại đăng thành Chiến Trường Cung Đấu thế, ban đầu mình còn ham hố nhảy vào tưởng chuyện của bạn khác định đọc cho biết đấy, không ngờ lại là chuyện của chính mình, hơi bị sốc, còn thoát ra nhảy vào mấy lần xem mình có nhấn chọn nhầm không, mong bạn có thể nhanh chóng đổi tên truyện lại, đây là khiếu nại của mình, nhưng dù sao cũng cảm ơn “Phanh” rất nhiều, mà hình như các bạn thích gọi bạn là Phanh nhỉ? Hì hì....để cảm ơn mình quyết định hôm nay đăng hai chương mới, mong các bạn tiếp tục ủng hộ - VntHoaTinhKhoi.)