Lý An Nhiên từ trên ghế đứng bật dậy, ánh mắt khó có thể tin.
“Đúng vậy nương nương, theo thông tin điều tra, nàng ta là sợ tội tự sát, trước khi chết còn để lại thư tuyệt mệnh, nhận mình là người đã giết Quách tú nữ.”
Lý An Nhiên nhíu mày, trong đầu rất nhanh trôi qua vô số ý nghĩ, cuối cùng nàng nghiến răng nghiến lợi lẫm bẩm.
“Chuẩn bị kiệu, đến Trữ Tú Cung.”
…..
Vĩnh Xuân Cung.
“Chết rồi?”
Thục phi kinh hãi nhìn tên thái giám vừa truyền tin đến, ánh mắt Thục phi dần hiện lên vẻ vui sướng hả hê cùng một chút phức tạp, nhưng rất nhanh biến thành khiếp đảm, cung nữ Thu Mi lập tức đưa mắt ra hiệu cho thái giám kia rời đi, sau đó mới sợ hãi nhìn Thục phi hỏi:
“Nương nương, chẳng lẽ chúng ta đã bị phát hiện, biểu tiểu thư là bị diệt khẩu?”
“Không đâu, hôm đó Quách tú nữ cũng đã bị chúng ta giải quyết, tiện nhân kia càng không có cơ hội cũng không dám nói ra, hiện tại nó đã chết, chuyện hôm đó, không ai biết đến sự tồn tại của chúng ta, nhất định không ai biết.”
“Đúng đúng, sẽ không ai biết đâu.”
Cung nữ Thu Mi lẩm bẩm, như đang tự trấn an chính mình, sắc mặt của Thục phi cũng vô cùng ngưng trọng, lập tức nói tiếp:
“Nhưng cũng cần phải cẩn thận kiểm tra mới được, nếu không bổn cung không yên tâm, bí mật lớn đến như vậy, nếu để lộ ra, không chỉ là mỗi mình bổn cung, sợ là cả Liễu gia cũng gặp phải tai ương.”
…...
Trữ Tú Cung.
“Thục phi nương nương đến.”
Tiếng thái giám canh cửa hô lên, Lý An Nhiên đang cùng Triệu quý phi ngồi ở vị trí lần trước bọn họ vẫn ngồi liền ngẩng đầu nhìn ra cửa, sắc mặt của Lý An Nhiên vẫn bình thản như thường, không nhìn ra một tia khác thường nào, ngược lại sắc mặt của Triệu quý phi lại cực kỳ âm trầm, nhìn Thục phi hai mắt đỏ bừng, ra vẻ thực đau khổ tiến vào, ánh mắt Triệu quý phi càng lạnh.
Tốn tâm cơ đi đàm phán với Lý An Nhiên, cuối cùng thành công dấu nhẹm được cái bông tai bị mất kia, nhìn thấy được một tia hy vọng cho Tô gia một cái tát đau, Triệu quý phi vô cùng chờ mong, mới một canh giờ trước nàng còn đang ở trong Nội Vụ Phủ thẩm tra cung nữ đi theo hầu hạ Tô Ngọc Doanh, còn chưa hỏi ra được gì thì đột nhiên nhận được tin Vương Mẫn Nhi tự sát, nàng liền nhanh chóng chạy đến, mà chuyện khiến Triệu quý phi hận nhất chính là Vương Mẫn Nhi kia chết thì cứ chết đi, cư nhiên còn để lại thư tuyệt mệnh, Tô Ngọc Doanh vì vậy liền thoát tội, nàng sao có thể không hận, sao có thể dễ dàng chấp nhận chứ.
Trong lúc đó, Thục phi đã tiến đến bên này, ánh mắt làm ra vẻ thực đau đớn, nghẹn ngào hỏi:
“Quý phi nương nương, biểu muội… Biểu muội của ta đâu rồi?”
Triệu quý phi liếc mắt nhìn Thục phi, lạnh nhạt nói:
“Đang bị nữ y kiểm tra, đợi lát nữa sẽ biết nguyên nhân chết của nàng ta.”
Thục phi nghe vậy liền yếu ớt khóc lên, thật sự là lê hoa đái vũ, tuy nhiên vào mắt quý phi lại cảm thấy cực kỳ chướng mắt, Triệu quý phi cố gắng kềm xuống không nói câu nào, Thục phi lại nói:
“Quý phi nương nương, ta muốn được nhìn thấy nàng lần cuối, ta…”
“Thục phi đừng quá thương tâm, hiện tại Dương tú nữ đang được nữ y khám nghiệm, chuyện quan trọng nhất chính là điều tra ra xem, Dương tú nữ có phải là tự tử thật hay không, hay là có người muốn che dấu chuyện mờ ám mà hạ sát thủ với nàng.”
Lý An Nhiên ra vẻ đồng cảm nhìn Thục phi, nhìn vào ánh mắt cười như không cười của Lý An Nhiên, lại nghe mấy lời nàng vừa nói, đáy lòng Thục phi bất giác run lên, nàng cảm thấy ánh mắt của Lý An Nhiên như đã nhìn thấu mình vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng, nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ thực thương tâm gật gật đầu.
Nhìn bộ dạng của Thục phi, Lý An Nhiên cười lạnh, quan hệ của tỷ muội Liễu gia này, người khác không biết nhưng nàng lại biết rất rõ ràng, chính vì thế nhìn thấy Thục phi này diễn xuất, Lý An Nhiên càng cảm thấy thực châm chọc.
Còn về Dương Mẫn Nhi, nàng hoàn toàn không tin nàng ta là sợ tội tự sát, bởi vì nàng biết rõ hung thủ thật sự giết Quách tú nữ là Thục phi, Dương Mẫn Nhi sao có thể sợ tội mà tự sát cho được, cuối cùng kết luận chỉ có thể là bị giết.
Nàng ban đầu có nghi ngờ Thục phi là kẻ chủ mưu ra tay, Thục phi tâm địa độc ác như vậy, đã hạ sát Quách tú nữ, cũng từng muốn giết Dương Mẫn Nhi, đương nhiên Thục phi cũng không dễ bỏ qua cho Dương Mẫn Nhi. Tuy nhiên trên đường đến Trữ Tú Cung, nàng cẩn thận suy nghĩ một chút, lại cảm thấy khả năng Thục phi chủ mưu ra tay với Dương Mẫn Nhi không lớn, bởi vì nàng cho rằng thế lực Liễu gia trong cung không lợi hại đến như vậy.
Phải biết Trữ Tú Cung từ sau khi Quách tú nữ bị giết, được canh giữ rất nghiêm ngặt, cung nhân trong Trữ Tú Cung toàn bộ bị thay mới, mà người mới đều không phải do Nội Vụ Phủ phái đến, Triệu quý phi lo lắng người của Nội Vụ Phủ hỗn tạp rất dễ xuất hiện tai mắt của Tô gia, do đó nàng đã điều động người của mình đến thay thế, phải nói quý phi rất xem trọng chuyện lần này, thậm chí chấp nhận để một phần không nhỏ trong thế lực của Triệu gia lộ diện, Lý An Nhiên lúc này mới phát hiện thế lực Triệu gia trong hậu cung hùng hậu như thế nào, tuy nhiên nàng cũng không có ý kiến gì với hành động của Triệu quý phi, ngược lại còn cực kỳ ủng hộ.
Tóm lại, vòng ngoài là Cấm Vệ Quân của hoàng thượng canh giữ ngày đêm, bên trong Trữ Tú Cung cũng toàn là người của quý phi nhìn chầm chầm, có hai vòng ngăn trở như vậy, ngươi mới nhập cung ba năm như Thục phi, không lý nào có thể đưa người vược qua hai vòng ngăn trở tiến vào Trữ Tú Cung ra tay với Dương Mẫn Nhi được, trừ một khả năng, người của Thục phi không cần tiến vào mà vốn đã ở trong Trữ Tú Cung, đồng nghĩ với việc trong nhân thủ của Triệu gia, có người của Thục phi nàng.
Lý An Nhiên cũng biết, Thục phi không đơn giản, nàng ta từng mua chuộc được cung nữ của Trương phi trước đây, cũng có khả năng nàng ta cũng mua chuộc được người của quý phi, do đó có thể ra tay với Dương Mẫn Nhi mà không ai phát hiện, chỉ là nếu suy đoán của nàng là thật, như vậy thế lực Triệu gia khiến nàng quá thất vọng rồi, đường đường thế lực hùng hậu Triệu gia có cả Triệu thái hậu đáng sợ kia chống đỡ, lại dễ dàng bị thâm nhập như thế, Thục phi thật sự có khả năng làm được như vậy sao?!
Ngược lại, Lý An Nhiên cho rằng Tô gia hoàn toàn có khả năng làm được chuyện này, có thể đối chọi với Triệu gia, thế lực Tô gia ẩn tàn đương nhiên sâu không kém, mà quan trọng là cái chết của Dương Mẫn Nhi sẽ có lợi với ai nhất?! Không thể nghi ngờ, Tô Ngọc Doanh chính là người được lợi trực tiếp, sự xuất hiện của thư tuyệt mệnh giả mạo kia càng chứng minh được điểm khả nghi này, vì thế mà sự nghi ngờ của nàng lúc này đều tập trung vào Tô gia.
Tuy nhiên Lý An Nhiên cũng biết, trong hậu cung này mạch nước ngầm sâu không lường được, suy đoán của nang cũng không chắc chắn đều đúng, do đó nàng cực kỳ cẩn thận để Thanh Y cũng đi xem khám nghiệm thi thể của Dương Mẫn Nhi, đồng thời mang theo cả Tiểu Nhất Tử để hắn đi theo dõi quá trình tâm phúc của quý phi thẩm vấn cung nhân khả nghi, nàng hiện tại chính là đang đợi kết quả.
Không khí Trữ Tú Cung đột nhiên im ắng đến đáng sợ, chúng tú nữ cuối đầu trầm mặc, Triệu quý phi buồn bực trong lòng không nói tiếng nào, Thục phi cũng cuối đầu che dấu vẻ mặt của chính mình, Lý An Nhiên đưa mắt nhìn qua một lược, cũng im lặng suy tư, nàng nghĩ đến Tô Ngọc Doanh, nghĩ đến Dương Mẫn Nhi, nghĩ đến động cơ của bọn họ.
Tô Ngọc Doanh tạm thời không nói đến, nhưng còn về Dương Mẫn Nhi, Lý An Nhiên có thể đoán được động cơ của nàng ta, theo nàng thấy, nàng ta có thể xem là tự làm tự chịu, nếu nàng ta đủ thông minh, chịu an ổn trong Trữ Tú Cung, đợi khi chính thức nhập cung lúc đó mới đi tìm Thục phi kết quả sẽ hoàn toàn khác. Cũng vì gấp gáp chờ đợi không được, lợi dụng có cơ hội Tô Ngọc Doanh chạy ra ngoài, nàng ta liền cũng ra theo, nếu bị phát hiện nàng ta liền có cớ để thối thác.
Không lo lắng chuyện bị phát hiện, Vương Mẫn Nhi liền tìm ngay đến Thục phi, muốn Thục phi giúp mình đoạt sủng ái, cuối cùng xém chút bị Thục phi giết chết, thử hỏi lúc nàng ta đã là một cung phi chính thức, Thục phi có dám làm như vậy không chứ? Phải biết địa vị của tú nữ và cung phi chính thức thật sự là cách biệt một trời một vực, Lý An Nhiên có thể khẳng định, nếu Dương Mẫn Nhi này được nhập cung, phân vị ít nhất cũng là lương nghi, Thục phi có thể dùng thủ đoạn âm thần sử lý nàng ta nhưng cũng không dám ngang nhiên ở Thính Phong Lâu muốn giết chết nàng ta như thế, bởi vì nếu một cung phi bị ngang nhiên giết chết, hoàng thượng sao có thể làm ngơ, để chấn chỉnh cung quy, hoàng thượng nhất định điều tra rõ ràng, nếu tra ra được hung thủ, kết quả sẽ cực kỳ bi thảm, do đó Thục phi sẽ không dám mạo hiểm chẳng kiêng nể gì mà ra tay.
Hiện tại Dương Mẫn Nhi may mắn thoát được Thục phi đêm đó, nhưng kết cục lại vẫn là cái chết.
Đang lúc này, một đám mây đen kéo đến từ phương xa, ánh nắng lập tức vụt tắc, Lý An Nhiên không khỏi ngẩng đầu nhìn trời, mấy hôm trước nắng cực kỳ gắt, từ ngày hôm qua nhiệt độ đột nhiên hạ xuống, Lý An Nhiên đã đoán được sắp tới sẽ có mưa, đúng như nàng nghĩ, cơn mưa đang rất nhanh kéo đến, ngay lúc này một bóng người xuất hiện, bóng người khá quen thuộc, vẫn với nụ cười phúc hậu, Lưu công công tiến vào, ban đầu là hành lễ với mấy người Lý An Nhiên, quý phi, sau đó là truyền khẩu dụ của hoàng thượng, quý phi nghe Lưu công công nói xong, không khỏi từ trên ghế đứng bật dậy, hỏi lại một lần, đợi khi Lưu công công xác định, quý phi không khỏi xiết chặc nắm tay, ánh mắt tràn đầy không cam lòng, nhưng cuối cùng đành nói:
“Thần thiếp tuân chỉ.”
Lý An Nhiên vẫn không tỏ chút thái độ gì, tuy nhiên trong lòng nàng không khỏi thở dài, hoàng thượng cuối cùng cũng nhúng tay, khẩu dụ vừa rồi chính là bảo quý phi buôn ra vụ án, để người của hoàng thượng tiếp quản điều tra, mà theo Lý An Nhiên thấy chẳng qua là hoàng thượng cố tình tuyên bố lớn vậy thôi, mục đích chính là hoàng thượng muốn dàn xếp vụ này theo đúng hướng hắn muốn, mà với suy đoán của nàng, hoàng thượng lần này sẽ giúp Tô gia.
(Gữi bạn Phuong_anh_shyn.
Điều đều tiên mình muốn nói là mình không hề xem xét qua loa rồi hiểu lầm bạn, mình cũng đã chia sẽ qua vào dòng tâm sự ở chương trước rồi, mình đã đọc tất cả cmt, tất cả những chương bạn đăng, do đó mình mới tìm ra được những điểm khiến người ta không thể chấp nhận, bạn cũng luôn nói mình không phải tg, nhưng điểm mập mờ cũng xuất hiện không chỉ một lần, do đó mới khiến người ta hiểu lầm, mình còn chưa nói đến chuyện bạn đăng truyện mình đến hơn 90 chương mà cả cái tên truyện cũng không đúng, Ok, có lẽ bạn thật là không chú ý mới thế, mà không biết, bình thường bạn muốn lên tìm truyện của mình cập nhật chương, bạn tìm kiếm bằng cái tên nào thế? Thôi được rồi, mình cũng không muốn nói đến chuyện này nữa.
Bạn nói bạn là dùng điện thoại đánh lại, bạn dùng Iphone nên không thể copy, tôi thực rất thông cảm, nhưng mà đã có thể mua Iphone, sao không mua một cái máy tính bạn, có máy tính copy dễ dàng, mà giá cả sợ là có loại không đến một nữa cái Iphone, Ok! Có thể Iphone là của người khác cho bạn, cái này mình cũng không nói luôn, mình chỉ nói là điểm mấu chốt nhất khiến mình không thể không lên tiếng đó chính là bạn lược bỏ dòng tâm sự của mình ở chương 91, mà dòng tâm sự đó còn chứa nội dung có nhắc đến bạn, hành động của bạn cũng lạ, một vài chương bạn không lược bỏ, đến chỗ có nhắc đến bạn lại lược bỏ mất, bạn đang muốn che dấu cái gì vậy? Ồ! bạn cũng có thể giải thích là chương đó dài quá, đánh không nổi nên lược bỏ. Ừ, nếu là mình mình cũng giải thích như thế.
Nhưng việc bạn tự ý lược bỏ nội dung mình đã đăng lên đã là không tôn trọng mình, hơn nữa sau khi hôm qua mình yêu cầu bạn đăng lại, đên giờ vẫn chưa có động tỉnh gì, bạn chỉ đăng lời giải thích, đăng bằng chứng những lúc bạn nói bạn không phải tg... Sự thật giải thích không có bao nhiêu ý nghĩa, hãy dùng hành động để chứng minh ấy, bạn cũng đừng nói bạn không có thời gian, sửa lại một chương truyện, thêm một đoạn ngắn như vậy, chỉ tốn năm mười phút mà thôi, còn về chuyện bạn phải dùng điện thoại để đánh lại, đoạn đó cũng có bao nhiêu chữ chứ? Bạn có thể đánh lại tất cả chương truyện của mình bằng điện thoại, mà một chương hơn hai ngàn chữ mình mới đăng lên chưa đến một tiếng đồng hồ đã xuất hiện trên trang của bạn, như vậy chứng tỏ tốc độ đánh máy trên điện thoại của bạn đã lên đến mức thánh thần rồi, mình cũng thường dùng điện thoại viết truyện, dịch truyện nhưng không cách nào đánh nhanh được như vậy, bạn thật lợi hại nhỉ!
Bạn muốn mình liên lạc với bạn, Ok! Bạn là một bạn đọc thích truyện của mình, mình vô cùng trân trọng, ngày may mình sẽ lại lên trang của bạn xem, nếu chương 91 được đăng lại hoàn chỉnh, cũng như bạn đăng dòng tâm sự bên dưới hứa rằng không bao giờ thay đổi bất kỳ nội dung nào từ bản gốc của mình, mình nhất định sẽ nhanh chóng liên lạc với bạn, và bạn vẫn mãi là bạn độc thân thiết của mình và Chiến Trường Hậu Cung.
Phang à, bạn phải biết mình thật sự thích trang của bạn, từ cách bạn giao tiếp đến cách cầu vote đều cực kỳ dễ thương, nhưng mình còn chưa kịp trở thành một người theo dõi bạn thì đã nhìn thấy những điều mình không muốn nhìn thấy nhất, việc bạn đã làm dù là cố ý hay vô tình cũng đã làm tổn thương mình một cách sâu sắc, có lẽ bạn không hiểu được, khi mà một thứ bạn đã dồn hết tâm huyết để nuôi dưỡng, mắt nhìn nó lớn lên từng ngày, nó chẳng khác nào con của bạn, con của mình bị đục khoét cảm giác đau còn hơn còn hơn cắc da xẻo thịt chính mình, mong bạn hãy tôn trọng mình, tôn trọng sự nổ lực hàng ngày của mình, và tôn trọng những bạn đọc khác nữa.
Thân mến!
VntHoaTinhKhoi)
( Thực xin lỗi! Đây là nơi mọi người có thể đọc truyện trong tâm trạng thoải máy, nhưng mình lại mang đến những thứ nặng nề như trên, mình thành thật xin lỗi những bạn đọc khác, và cũng cảm ơn sự động viên của các bạn, cảm ơn Vuthienhuong đã luôn ở bên cạnh mình, chính các bạn là động lực để mình bước tiếp, mình sẽ cố gắng nhiều hơn vì các bạn, và mình nghĩ mình cũng sẽ không lại mất thời gian của các bạn đọc vào những điều vô nghĩa như trên nữa, có lẽ nơi đây chỉ nên dành riêng cho Chiến Trường Hậu Cung và những người bạn thôi, những gút mắc cá nhân của tg không nên mang lên đây làm gì, hôm nay mình sẽ đăng thêm hai chương nữa thay cho lời cảm ơn chân thành của mình - VntHoaTinhKhoi.)