Chiến Trường Hậu Cung

Chương 86: Chương 86: Trận thế




Lý An Nhiên cùng với quý phi ngồi trên tú đôn nhìn chúng tú nữ bên dưới, Lý An Nhiên nâng ly trà lên khẽ chạm môi, làm như đang uống nhưng thực chất nàng không hề uống chút nào, chỉ giả vờ mượn ly trà che đi ánh mắt của mình mà thôi, trong lúc đó nàng đưa mắt nhìn nhóm người bên dưới, chúng tú nữ vào đến điện tuyển đều có tranh vẽ, nàng cũng đã xem qua chân dung của bọn họ cho nên dể dàng nhận ra một vài người, khiến nàng chú ý nhất không phải Cung Phù Dung đang ngoan ngoãn đứng đó, cố gắng bắt chước mình mà chính là tú nữ đứng bên cạnh, một thiếu nữ thần sắc lạnh nhạt, khí chất thư hương thục nữ tỏ ra bốn phía, nàng ta chính là tân đệ nhất tài nữ kinh thành Trương Quỳnh Châu, muội muội của Trương phi trước đây.

Phong thư kia của Trương phi vẫn còn nằm dưới đài hòm trong tẩm cung của nàng, mặc dù nàng không có ý định sẽ nâng đỡ gì Trương Quỳnh Châu này, nhưng vẫn bất giác nhìn nhiều vài mắt, hơn nữa nàng cũng biết chuyện của Trương Quỳnh Châu và tân thống lĩnh cấm vệ quân Ngô Thanh, dù chuyện của nàng ta với Ngô Thanh rất là bí mật, nhưng vì quan hệ của Thanh Y và Ngô Thiếu An, do đó nàng mới biết bí mật này từ chỗ Thanh Y, đối với Trương Quỳnh Châu, tâm lý của Lý An Nhiên vẫn có chút phức tạp.

Dù trong lòng lăng lộn qua vô số suy nghĩ nhưng Lý An Nhiên không hề để lộ ra mặt, nàng chậm rãi đặt ly trà lên bàn, sau đó quay sang quý phi hỏi:

“Không biết tỷ tỷ đã tra hỏi đến đâu rồi?”

Quý phi quay đầu nhìn Lý An Nhiên cười nói:

“Cũng vừa mới hỏi được đầu mối, trước mắt kẻ tình nghi có hai người, chính là hai người đang quỳ trước mặt.”

Lý An Nhiên ra vẻ thực ngạc nhiên cùng nghi hoặc quay đầu nhìn Tô Ngọc Doanh và Vương Mẫn Nhi.

“Hai người này là…?”

Thấy ánh mắt của Lý An Nhiên, Tô Ngọc Doanh và Vương Mẫn Nhi nhanh chóng lên tiếng.

“Thần nữ gọi là Tô Ngọc Doanh.”

“Thần nữ tên gọi Vương Mẫn Nhi.”

“Ồ!”

Lý An Nhiên cười cười, sau đó quay sang quý phi.

“Tỷ tỷ có tra ra được chứng cứ gì không?”

“Cũng có một chút.”

Quý phi vừa nói xong câu này, bên ngoài đột nhiên có thủ vệ chạy vào thông báo.

“Bẩm quý phi nương nương, Hiền phi nương nương, bên ngoài có Thục phi nương nương, Quách tiệp dư cùng với Diên ma ma do thái hậu nương nương phái đến xin cầu kiến.”

Nghe vậy, mày quý phi hơi nhíu, cùng Lý An Nhiên đưa mắt nhìn nhau, sau đó quý phi ra vẻ bình thản nói:

“Cho vào.”

Rất nhanh, Thục phi cùng với Diên ma ma và Quách tiệp dư tiến vào, sau khi hoàn tất lể nghi chào hỏi, mọi người liền yên vị, quý phi quay sang ba người mới đến hỏi:

“Các ngươi đến đây là có chuyện gì vậy.”

Nếu là người khác, nhất định sẽ rất khách sáo với Diên ma ma, nguyên nhân vì bà ta là tâm phúc của thái hậu, sợ đắc tội bà ta sẽ dẫn đến bị châm ngòi thổi gió làm thái hậu chán ghét, nhưng quý phi thì không cần làm vậy, bởi vì nàng biết dù nàng có như thế nào Tô thái hậu cũng sẽ không thể thích mình.

Diên ma ma đối với thái độ của Triệu quý phi không hề lộ ra khó chịu, dành trước cả Thục phi lên tiếng.

“Thái hậu nương nương đối với án mạng lần này rất xem trọng, đặc phái lão nô đến nghe hai vị nương nương thẩm vấn, hai vị nương nương mời tiếp tục thẩm tra, không cần để ý đến lão nô.”

Lời Diên ma ma uyển chuyển như vậy nhưng ai ai cũng hiểu được, Tô thái hậu chính là muốn cảnh cáo quý phi và Lý An Nhiên, mắt bà vẫn đang nhìn, các nàng đừng hòng chèn ép Tô Ngọc Doanh.

Quý phi nhìn tình hình này, trong lòng thầm hận, nhất là khi thấy bộ dạng thở phào một hơi của Tô Ngọc Doanh, tuy nhiên kết quả như vậy nàng cũng đã sớm đoán được, do đó ngoài mặt không hiển lộ cái gì, gật gật đầu quay sang nhìn Thục phi, trong lòng cũng cười lạnh, mục đích của Thục phi cùng Diên ma ma sợ là cũng không khác gì nhau đi, Vương Mẫn Nhi bị nghi ngờ, nàng ta liền đến, còn không phải là vì muốn cho Vương Mẫn Nhi chỗ dựa sao?

Cuối cùng, quý phi nhìn đến Quách tiệp dư, trong ba người thì Quách tiệp dư là người duy nhất thật sự vì muốn tìm ra hung thủ, người chết chính là thân muội muội của Quách tiệp dư này, nhìn sắc mặt tiều tụy, hai mắt vẫn còn đỏ ửng của nàng cũng nhìn ra được, đối với cái chết của muội muội, nàng ta thật sự thương tâm.

Thấy quý phi nhìn mình, Quách tiệp dư liền không kềm được nghẹn nói:

“Quý phi nương nương, xin hãy điều tra sự thật trả lại công đạo cho muội muội của thần thiếp.”

“Đó là chuyện tất nhiên, ngươi không nói bổn cung cũng quyết phải điều tra rõ chuyện này.”

Vừa nói quý phi vừa đưa mắt lạnh nhìn Tô Ngọc Doanh quỳ bên dưới.

Trong lúc đó Lý An Nhiên chỉ im lặng quan sát, trận thế hiện tại quả thật khiến tình thế càng thêm đặc sắc, đến khi thấy ánh mắt khổ sở của Quách tiệp dư, Lý An Nhiên không khỏi thầm thở dài, Quách tiệp dư này nhập cung nhiều năm, cũng lên được phân vị tiệp dư, trước đây từng dựa dẫm vào Vinh phi, chỉ đáng tiếc Vinh phi phong quang không được bao lâu đã mất hết tất cả, hiện tại thậm chí đã thành người điên, Quách tiệp dư vì cùng Vinh phi huênh hoang càn quấy khắp nơi, sau này bị trả thù không ít, cuộc sống trong cung khá ngột ngạc, lần này muội muội nàng ta nhập cung. sợ là cũng vì nguyên nhân muốn giúp nàng tranh đoạt thánh sủng, chỉ đáng tiếc hiện tại ngay cả muội muội cũng không còn rồi.

Ngay lúc này, Thục phi cuối cùng cũng lên tiếng.

“Quý phi nương nương, không biết đã điều tra được gì hay chưa?”

Thục phi thanh cao lạnh nhạt quay đầu hỏi quý phi, quý phi liếc mắt nhìn Thục phi một cái, thản nhiên nói:

“Ta còn chưa biết Thục phi đến đây là có việc gì?!”

Đối với Thục phi, thái độ của quý phi vô cùng lạnh nhạt, không hề khách khí như đối với Lý An Nhiên, chúng tú nữ bên dưới lập tức hiểu được, quý phi này rõ ràng không xem Thục phi vào mắt, ngay từ đầu quý phi không thèm nhìn đến nàng, Thục phi chỉ còn cánh tự mình lên tiếng trước, hiện tại quý phi không thèm trả lời câu hỏi của Thục phi, ngược lại còn lên tiếng bới móc.

Thục phi đối với thái độ của quý phi làm như không thấy, vẫn đưa mắt nhìn quý phi.

“Thần thiếp đến đương nhiên cũng là vì bị án mạng đêm qua làm sợ hãi, muốn biết hung thủ là ai mà thôi.”

“Phải không, theo ta thấy Thục phi là vì lo lắng cho biểu muội của ngươi mới đúng.”

Thục phi nhìn nụ cười chăm chọc trên mặt quý phi, ánh mắt đã lạnh xuống nhưng vẻ mặt không đổi.

“Chuyện Dương tú nữ cũng bị tình nghi trước khi đến đây ta cũng không biết, nếu quý phi đã nói như vậy, ta cũng sẵn tiện xin hỏi, Dương tú nữ vì sao lại bị nghi ngờ là thủ phạm vậy.”

Vừa nói câu này, Thục phi quay đầu nhìn về phía Dương Mẫn Nhi, đúng lúc Dương Mẫn Nhi ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm nhau sau đó liền rời đi, Vương Mẫn Nhi hơi cuối đầu rồi bình tĩnh nói:

“Thần nữ thật sự không phải là hung thủ, xin các vị nương nương minh xét.”

Thục phi mắt không nhìn Vương Mẫn Nhi mà lại đưa mắt nhìn quý phi, trong lúc đó, quý phi kể cả Lý An Nhiên đều đang âm thầm suy nghĩ, ánh mắt của Thục phi và Vương Mẫn Nhi vừa rồi có gì đó không đúng, Thục phi đương nhiên không lộ ra sơ hở, tuy nhiên Dương Mẫn Nhi dù nhìn thoáng qua cũng là người biết ẩn nhẫn nhưng ánh mắt của nàng ta cũng không thể che dấu nội tâm hoàn hảo được như Thục phi, đối với những người đã quen với việc nhìn thần sắc của người khác mà suy đoán nội tâm đối phương như mấy người Lý An Nhiên, chỉ thoán qua một chút nhưng bọn họ vẫn bắt được điểm khác thường, tuy nhiên Lý An Nhiên cũng không nói ra, chỉ âm thần ghi nhớ điểm khác thường đó trong lòng mà thôi.

Hậu cung càng ngày càng có nhiều kịch hay để xem, tương lai thú vị đây!

Lý An Nhiên lại nâng ly trà đưa lên khóe môi, che dấu một nụ cười thâm ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.