Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Phong Ly cả người chật vật, bay nhanh như gió vào.
“Lam, thế nào?”
“Không có gì đáng ngại. Ngươi không sao chứ?” Làm cộng sự nhiều năm, Phong Lam tự nhiên biết Phong Ly đang hỏi tình huống hiện giờ của Long Chiến Nhã.
“Không sao.” Đặt mông ngồi ở bên giường Long Chiến Nhã, Phong Ly mắt nhìn chằm chằm vào Long Chiến Nhã, đưa tay nhận lấy cái chén trà từ Phong Lam, uống một ngụm, tay còn lại nhổ ra ba cái ngân châm từ trên người chủ tử.
“Ly đã trở lại a.” Ba cái ngân châm kia thực chất là làm chậm lại sự trao đổi chất trên người Long Chiến Nhã, khiến cho các khí đang lưu thông trong cơ thể vận động đến mức độ chậm nhất cũng là làm chậm lại sự hoạt động của cổ trùng, cho nên vừa rút ra ngân châm thứ nhất Long Chiến Nhã đã tỉnh lại, nhìn thấy Phong Ly tinh thần mệt mỏi, cười ha ha: “Đã lâu không được nhìn thấy bộ dáng chật vật của Ly như vầy.” Quần áo hỏng nhiều chỗ, còn có vết máu, cả người hỗn độn ảnh hưởng đến bộ dáng thanh nhã ban đầu của Phong Ly.
“Không phải là bởi vì tiểu thư sao.” Đáy lòng thầm than, tiểu thư rõ ràng là đang châm chọc người. Không biết tiểu thư và Nam Phong cốc chủ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì tuy là bằng hữu nhưng lại thường hay đối chọi gay gắt. Hôm nay hắn lại bị người trong Y cốc truy lùng để thảm hại. Quả thật cũng đã lâu không có bộ dáng chật vật như vậy.
Lúc đầu đi theo tiểu thư, mỗi ngày Phong Ly đều rất chật vật, bởi vì tiểu thư có thể suy nghĩ đến rất nhiều phương pháp không tưởng tượng được để huấn luyện bọn họ, cho nên lúc trước mỗi ngày đều chật vật đến không chịu nổi, từ sáng sớm đã thức dậy bắt đầu huấn luyện, ban đêm sau khi chấm dứt huấn luyện, đầu vừa chạm đến gối thì đã ngủ say, còn phải thường xuyên đối phó với việc tiểu thư nửa đêm đánh lén, mỗi ngày đều xám mặt xám mày, cả người đều là vết thương. Nhưng sau khi kết thúc thời gian tập huấn, bọn họ không có chật vật như vậy nữa. Ngày hôm nay, nếu người truy bắt không phải là người của Y cốc, bọn họ lại không thể nói lí do nên không thể ra tay thì làm sao có thể có bộ dáng như vầy được. Tuy rằng ngoài miệng oán giận, Phong Ly rất nhanh dẹp đi động tác bất mãn, mở ra miệng vết thương trên tay Long Chiến Nhã trước đó, đem chiến lợi phẩm vừa lấy được từ Y cốc là cổ vương đưa vào bên trong cơ thể Long Chiến Nhã, sau đó khẩn trương nhìn, chú ý đến phản ứng của Long Chiến Nhã. Tuy giang hồ có truyền thuyết đồn rằng cổ vương đặc biệt này có thể cắn nuốt trăm cổ, cũng có thể nói là có tác dụng hóa giải cổ, nhưng dù sao cũng chưa có người dùng thử, Nam Phong cốc chủ cũng vừa mới có được một cái cổ vương này, cho nên không biết sẽ phát sinh cái gì, Phong Ly chỉ có thể tập trung tinh thần chú ý một chút.
Sau đó một đám nam nhân đều nhìn chằm chằm vào cánh tay Long Chiến Nhã, hai cổ trùng đang truy đuổi chiến đấu với nhau. Không khí rất là quỷ dị, ngay cả tiểu bạch và tiểu ngân cũng nhảy lên giường, một cái phía trong một cái ngoài sườn, đưa đầu nhìn cánh tay Long Chiến Nhã. Khoảng một khắc* sau, hai cổ trùng rốt cục chấm dứt chiến đấu, Phong Ly lấy ra một cái cái lọ, đặt vào chỗ miệng vết thương trên cổ tay của Long Chiến Nhã. Một trong hai cái tiểu cổ trùng vừa mới chiến thắng, chui nhanh chóng vào trong cái lọ kia. Mặc Sĩ Lưu Thương khẽ nhếch môi, nữ nhân này lại có thể làm cho hai con sâu đang ở trong thân thể của mình mà đánh nhau.
(*một khắc = 15 phút)
“Tiểu thư.” Ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói lạnh lùng.
“Hồn, như thế nào rồi?” Xử lý xong miệng vết thương, Long Chiến Nhã ngã mình xuống giường. Mặc Sĩ Lưu Thương ngồi bên cạnh đó không xa, Phong Nguyệt đã sớm rót cho mình chén trà một mình hưởng phúc, bộ dáng chậm rãi, không thực sự chú ý nhìn đến cổ.
“Đều đã xử lý tốt , mang người của Y cốc đều đã đuổi về Y cốc, chỉ là Nam Phong Nguyệt muốn đến đây một chuyến.” Hắn còn bị Nam Phong cốc chủ trừng mắt nhìn một cái canh giờ. Nhìn thấy Nam Phong Nguyệt không tức giận, mười phần bình tĩnh nhìn, nhìn cho đến khi người ta mao cốt tủng nhiên*, nàng vẫn là nhìn. Một lúc sau tâm lí mới xuất hiện một tia hoang mang a......
(*mao cốt tủng nhiên: sởn gai ốc)
“Sao? Tự mình đến đây một chuyến?” Long Chiến Nhã uống một ngụm trà, cúi xuống suy tư một lát.