Chiều Chuộng Gặp Đa Tình

Chương 1: Chương 1




Cố Anh Kiệt đối với chuyện tình một đêm cũng không có thái độ gì đặc biệt, không bài xích, phản đối cũng không ưa thích, thưởng thức.

Trên thực tế, bạn bè trong giới của anh không thiếu những chuyện như vậy. Bình thường cũng coi như qua quít cho qua, chỉ cần người tình ta nguyện không can dự vào cuộc sống của nhau là được. Nhưng anh cũng không tính thử qua bởi vì anh cảm thấy nếu như hai người không có tình cảm sâu sắc mà lại lên giường với nhau thì rất kỳ quái. Từ yêu đương phát triển đến quan hệ thể xác mới là quá trình bình thường, hợp lý.

Đương nhiên, bên trong còn có một nguyên nhân đó chính là anh chưa bao giờ thiếu bạn gái.

Gia thế tốt, tướng mạo đẹp, hào hoa phong nhã, ôn hòa lễ độ, anh ở trong giới xã giao cũng có chút danh tiếng. Từ trung học đến bây giờ, anh thật sự chưa bao giờ thiếu bạn gái thậm chí mỗi một người bạn gái của anh nếu không trụ quá hai tháng thì cũng sẽ không vượt quá ba tháng.

Tuy rằng tình sử phong phú nhưng anh cũng tự nhận bản thân không phải là loại play boy. Với mỗi một đoạn tình cảm, anh đối với đối phương đều là thật lòng yêu thích, thành tâm mà đối đãi, dù là chia tay hay là yêu đương cũng đều giống nhau, đều là người tình ta nguyện, thẳng thắn sảng khoái.

Tóm lại, anh thật sự không cần đến tình một đêm, cũng hoàn toàn không bao giờ suy tính đến chuyện như vậy.

Cho đến một lần ngoại lệ.

Đối phương là Tần Vũ Phi.

Là loại con gái khiến cho người ta phải đau đầu.

Là loại con gái xinh đẹp.

Kiêu căng, tùy hứng, tính tình đại tiểu thư, là loại nữ nhân xinh đẹp không nói đạo lý.

Loại hình này hoàn toàn không nằm trong phạm vi mẫu bạn gái ưa thích của anh. Cố Anh Kiệt thích mẫu người ngọt ngào, nhu thuận lại đáng yêu, có lễ phép, biết tiến thoái, không tranh cãi ầm ĩ khiến cho người ta phải đau đầu.

Tóm lại chính là kiểu xinh đẹp, hiểu chuyện lại đúng mực mà Tần Vũ Phi, xinh đẹp thì rất xinh đẹp, nhưng tính cách thì không dính líu tí nào đến hình tượng bên ngoài.

“Nghe nói lần trước Alen muốn hẹn Tần Vũ Phi ra ngoài, cô ta không đồng ý cũng coi như thôi đi, còn bày ra sắc mặt khó chịu, đúng là một người phụ nữ chanh chua.”

“Cô ta điêu ngoa muốn chết, tự cho mình là đại tiểu thư Tần gia thì rất giỏi sao? Alen thật ngốc, nhiều cô gái ngoan ngoãn, hiền lành như vậy thì không theo đuổi, đến trêu chọc Tần Vũ Phi làm chi?”

“Tần Vũ Phi ấy à, cô ta đại khái là cảm thấy đàn ông đều nên quỳ dưới chân cô ta, xì, cô ta thật sự nghĩ rằng bản thân cô ta khiến cho người ta yêu thích sao?”

Cố Anh Kiệt nghĩ đến đêm hôm đó, không đúng, chuyến đi đến nước Mỹ lần đó mất ba đêm, là ba đêm không sao nói rõ được. Không thể đổ tại rượu, không thể đổ tại bầu không khí kỳ quặc đó, cũng không thể đổ tại tình huống bọn họ cùng nhau bị Mễ Hi và Trần Ưng cho leo cây. Dù sao, cũng chỉ có thể nói chính trong một hoàn cảnh không thể nói rõ được đã xảy ra những việc cũng không thể nói rõ được luôn. Sau chuyện đó, anh cũng có chút hối hận, anh cảm thấy Tần Vũ Phi cũng giống như vậy.

Cố Anh Kiệt nhấp thêm một ngụm rượu nữa, đem những chuyện kia quẳng ra sau đầu, lắng nghe cuộc nói chuyện của mấy người bạn bên cạnh.

Đúng rồi, là bọn họ nhắc tới Tần Vũ Phi cho nên anh mới nhớ tới cô ấy.

Chuyện đó đã phát sinh được hơn hai tháng, anh vốn cũng không để ở trong lòng, trong xã hội bây giờ loại sự tình như vậy không thiếu. Hơn nữa, bọn họ cũng đã có giao hẹn, tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện này. Vốn cũng đã nên đặt xuống dấu chấm hết, anh cũng thật sự không hề nghĩ đến nữa nhưng cô nàng Tần Vũ Phi kia nhìn thấy anh thì giống như nhìn thấy hồng thủy mãnh thú, thái độ muốn tránh còn không kịp khiến cho anh khó chịu muốn chết.

Tuy anh khó chịu thì khó chịu nhưng khi nghe bạn bè bên cạnh kể tội cô không dứt, lời nói còn rất cay nghiệt trong lòng anh cũng tương đối không thoải mái.

“Cô ấy điêu ngoa lại kiêu căng nhưng vẫn có người nguyện ý cưng chiều, các cậu bận tâm cái mẹ gì!” Cố Anh Kiệt nhịn không được lạnh lùng nói.

Vài thằng bạn sửng sốt sau đó cười rộ lên. Một người trong số đó dùng khuỷu tay huých vào người Cố Anh Kiệt: “James và Tần Vũ Phi từng cùng đi du học ở Mĩ, có lẽ có hiểu biết khác đối với cô ta!”

Hiểu biết khác sao? Cũng coi như là sự thật đi. Tất cả các phương diện của cô anh đều hiểu biết khá triệt để, thậm chí cô còn nói cho anh biết bí mật của mình.

Tần Vũ Phi lúc đi du học ở Mỹ đã từng bị một tên đàn ông đê tiện lừa dối, còn bị bạn thân nhất phản bội. Cô đưa bạn trai ra mắt tất cả bạn bè. Cô hết lòng giúp đỡ bạn thân tìm nơi ở, tìm công việc cuối cùng đổi lại là cảnh cô bắt được hai người bọn họ đang ở trên giường với nhau. Quả thật là một tiết mục máu chó. Cô thậm chí còn từng vì nghe lời người đàn ông đó mà bỏ đứa con trong bụng mình. Sau những chuyện tồi tệ đó, Cố Anh Kiệt biết cô nhất định hận không thể cùng đem bí mật này vào trong quan tài.

Có điều con người ta thì luôn cần được thổ lộ tâm sự.

Sau khi đoạn tuyệt không qua lại với nhau thì người bạn kia đột nhiên lại qua đời, nguyên nhân không hiểu vì sao lại giống như những lời mà Tần Vũ Phi khi ấy đã nguyền rủa bọn họ đó là bị xe đụng chết trên đường.

Sau đó mẹ của người bạn kia đã gửi cho Tần Vũ Phi những món đồ mà người đó đã mua tặng cô trong mấy năm bọn họ tuyệt giao. Tất cả đều là những thứ mà Tần Vũ Phi đã từng thích nhưng lúc đó cô luôn không thèm quan tâm đến người đó. Người bạn kia luôn lặng lẽ nhớ về tình bạn lúc trước của bọn họ cho đến tận ngày xảy ra tai nạn đó.

Cho nên Cố Anh Kiệt có thể hiểu được tâm trạng đau khổ, phức tạp của Tần Vũ Phi. Chuyện cô trở lại chốn cũ vì muốn buông xuống những chuyện trước đây, xóa đi vết thương lòng Cố Anh Kiệt cũng cho là chuyện bình thường. Khi đó bên canh cô chỉ có một mình anh vì vậy nên cô mới kể cho cho anh nghe những chuyện đó. Đó có lẽ là một loại tâm lý mâu thuẫn, một mặt Tần Vũ Phi tin tưởng anh sẽ không đem những chuyện đó nói với người khác, một mặt cô lại muốn đẩy anh ra càng xa càng tốt. Cô đã đem mặt tăm tối nhất trong con người mình phơi bày ra trước mặt anh, không che giấu bất kỳ điều gì, giống như đang nói: “Này, Cố Anh Kiệt, đây chính là con người thật của tôi, anh ngàn vạn lần không nên thích tôi.”

“Cậu ta không phải là đi du học cùng với Tần Vũ Phi mà là đi đuổi theo người mà cậu ta thích! Bất quá, nói đến chuyện này, James, cuối cùng cậu cũng không có đuổi theo Mễ Hi sao? Xem ra muốn phá kỉ lục hai tháng đây.” Từ Ngôn Sướng trêu chọc nói.

Cố Anh Kiệt cười cười nói: “Đúng vậy, không có đuổi theo.”

Mễ Hi quả thật là một cô bé rất xinh đẹp đáng yêu, là kiểu con gái mà trước đây Cố Anh Kiệt chưa từng gặp qua cho nên anh đã từng điên cuồng theo đuổi cô, đáng tiếc cũng chẳng đến đâu thậm chí còn có chút cảm giác không hòa hợp. Hơn nữa Cố Anh Kiệt phát hiện trong tim của Mễ Hi đã có một người khác vì thế anh chấp nhận buông tay. Trên đời này còn có rất nhiều người xinh đẹp, khả ái không nhất thiết phải vì một người mà “chấp mê bất ngộ”. Cố Anh Kiệt từ trước đến nay, đối với chuyện tình cảm luôn tuyệt không cưỡng cầu.

Bọn họ đang nói chuyện thì chợt có chút ồn ào, Cố Anh Kiệt và mấy người bạn nghe tiếng ồn thì đều liếc mắt nhìn qua, thật sự là vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới. Trong ba vị thiên kim vừa mới bước vào thì một người chính là Tần Vũ Phi. Cô mặc một bộ lễ phục màu trắng bạc để lộ bờ vai mảnh khảnh trắng muốt cùng đôi chân thon dài xinh đẹp, trên chiếc cổ cao thon thả có đeo một chiếc vòng cổ nhỏ, những viên kim cương đính trên vong cổ phát ra ánh sáng lấp lánh thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Mái tóc được bới cao, điểm xuyết thêm những viên đá lấp lánh nổi bật trên làn tóc đen mượt rất xinh đẹp.

Tần Vũ Phi mỉm cười nhẹ nhàng nhìn xung quanh. Cố Anh Kiệt rũ tầm mắt xuống chăm chú nhìn ly rượu trên tay, cố ý không để ý đến cô. Bên cạnh có người lấy khuỷu tay huých huých vào người Cố Anh Kiệt: “Ái chà, không ngờ Tần Vũ Phi cũng đến đây. James, vây cuối cùng thì cậu và cô ta có quen biết nhau không, cô ta rốt cuộc…”

Cố Anh Kiệt bị huých vào người thì theo bản năng ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Tần Vũ Phi đang nhìn về phía bên này. Ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau Cố Anh Kiệt cũng không quay đầu đi cứ thế chằm chằm nhìn thẳng vào Tần Vũ Phi, mà âm thanh của người bên cạnh đang muốn bàn tán về Tần Vũ Phi cũng dần dần biến mất.

Tất cả mọi người liền tự động ai làm việc nấy, nên lấy thêm rượu thì lấy thêm rượu, nên ăn uống thì ăn uống, nên tìm người khiêu vũ thì đi tìm người khiêu vũ…

Đây là đang làm cái gì? Cố Anh Kiệt mặt mũi đen sì, sợ người ta không biết rằng các người vừa ở đây bàn tán sau lưng người khác ư?

Tần Vũ Phi nhẹ nhướng mày nhìn đám thiếu gia, công tử đang dần tản ra sau đó cô nhìn Cố Anh Kiệt, liền lập tức hếch mắt xoay đầu đi không thèm để ý đến anh nữa.

Không để ý thì không để ý, anh cũng chẳng cần để tâm. Cố Anh Kiệt xoay người để ly rượu rỗng không lên khay của người phục vụ, lại tiện tay lấy thêm một ly rượu khác. Có một vài vị chú bác trưởng bối đi đến chào hỏi với Cố Anh Kiệt: “Anh Kiệt, đã lâu không nhìn thấy cháu, cha cháu dạo này có khỏe không?”

Cha của Cố Anh Kiệt là chủ tịch tập đoàn Hoa Đức, Cố Văn Quang. Tập đoàn Hoa Đức kinh doanh trong các ngành khách sạn, ẩm thực, du lịch, còn khác thác cả bất động sản. Cố Anh Kiệt là con út trong nhà, phía trên còn có một anh trai và một chị gái. Bởi vì anh trai và chị gái đều lớn hơn anh nhiều tuổi cho nên từ nhỏ Cố Anh Kiệt đã rất đươc chiều chuộng, yêu cầu của cha mẹ đối với anh so với hai người anh chị cũng dễ dãi hơn rất nhiều.

Sau khi Cố Anh Kiệt du học trở về liền vào nhậm chức trong công ty của gia đình, chức vị không cao cũng không thấp, công việc không bận rộn nhưng cũng không quá rỗi rãi, thanh nhàn. Không ai bắt buộc anh phải làm những công việc quan trọng nhưng cũng không có ai dám khinh thường địa vị của anh. Cố Anh Kiệt cảm thấy như vậy rất tốt, vừa có công việc tôi luyện bản thân lại vừa có thời gian hưởng thụ cuộc sống, anh đối với cuộc sống hiện nay của mình hết sức vừa lòng.

Cố Anh Kiệt vừa nói chuyện xã giao với vị trưởng bối kia xong lại có một mỹ nhân bước đến muốn mời anh nhảy một điệu. Sau khi nhã nhặn từ chối, Cố Anh Kiệt đứng ở bên rìa sàn nhảy nói chuyện phiếm với một người bạn, được một lúc thì người bạn đó rời đi, Cố Anh Kiệt cũng cảm thấy nhàm chán. Lúc này, anh lại nhìn thấy Tần Vũ Phi, cô đang lấy thứ gì đó ở bàn thức ăn.

Sau khi lấy một chút khoai tây và mực chiên để ăn nhẹ, Tần Vũ Phi cầm cái đĩa nhìn quanh cái bàn dài để đồ ăn.

Khóe miệng Cố Anh Kiệt co rút có chút muốn cười, anh biết cô đang muốn tìm cái gì nhưng anh không muốn dính dáng gì đến cô nữa. Anh dời ánh mắt đi nhưng không quá vài giây sau lại không nhịn được mà nhìn về phía Tần Vũ Phi, cô vẫn còn đứng đó nghiêm túc nhìn xung quanh.

Cố Anh Kiệt thở dài trong lòng, anh thật sự không muốn dính dáng gì đến cô, thật sự không muốn.

Cố Anh Kiệt đi tới trước vài bước gọi một người phục vụ đến bảo anh ta mang ít sốt cà chua tới bàn đồ ăn, người phục vụ liền lập tức đi lấy. Lát sau một chén sốt cà chua rất nhanh chóng được mang tới bàn để đồ ăn. Cố Anh Kiệt nhìn mắt Tần Vũ Phi sáng lên lập tức múc hai thìa lớn vào trong đĩa.

Cố Anh Kiệt chợt phát hiện bản thân đang mỉm cười, sau đó anh lại thấy bản thân đang đi về phía bàn để đồ ăn rồi tiếp đó anh đã thấy mình đứng bên cạnh Tần Vũ Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.