Ta là một nữ ma đầu, một nữ ma đầu khét tiếng đã nhiều năm.
Những kẻ thuộc danh môn chính phái trên giang hồ muốn diệt trừ ta không biết đã chết bao nhiêu người, còn ta thì vẫn sống thật khỏe mạnh, sống đến dương dương đắc ý, phong sinh thủy khởi (*). Nhưng đúng vào thời điểm ta cho rằng mình sắp bước lên đỉnh cao của ma giới thì ta lại...
(*) Gió nổi nước lên.
Chết rồi.....
Bị một tên quái dị trông cửa môn phái của chính mình ... giết chết...
Thật không ngờ, chấp niệm trong lòng ta quá nặng, không vào được luân hồi. Ở giữa đất trời, nơi núi rừng dẫn dã, cỏ xanh trên mộ phần không ngừng lay động; ta trở thành một cô hồn da quỷ điển hình. Cả ngày lẫn đêm, thường thường ngồi cạnh mộ phần vẽ vòng tròn, lẩm bẩm ba điều hối hận nhất...
Một là lúc sống thủ đoạn không đủ độc ác, đối với mấy người thuộc danh môn chính phái quá mức nhân từ...
Hai là đã sống quá tự tin, kiêu ngạo, không đủ cẩn thận, cuối cùng gặp họa sát thân...
Ba là hối hận trăm năm trước, thật sự là ngàn lần không nên, vạn lần không nên, không nên thu nhận tên quái dị cản trở kia làm môn hạ, sau đó còn bị hắn hại đến tính mạng...