Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

Chương 2: Chương 2: Bắt gian




Cảm giác tỉnh dậy vào sáng ngày hôm sau lại không giống như là bình thường.

Giống như là hỗn hợp bị ai đó ăn vào rồi lại nôn ra một lần nữa, cả người Tô Nghiên bủn rủn bất lực, đặc biệt là nửa người dưới có cảm giác đau nhói đang truyền tới.

Cô giật mình cúi đầu nhìn, mình thế mà lại trần trụi cả người, không có mặc quần áo?

Sau đó ký ức vào tối ngày hôm qua như thủy triều rót vào trong đầu của cô, đều là những hình ảnh khiến cho cô cảm thấy xấu hổ.

Sao cô lại cùng với đàn ông… mà là cô sẽ chủ động quyến rũ đàn ông… quan trọng nhất chính là người đàn ông đang nằm ở trên giường của cô… lại là người đàn ông có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra.

Không phải là gần đây liên tiếp đến nhà họ Tô muốn chọn một người vợ mang về cho thủ trưởng đại nhân đó, nhưng mà tại sao anh ta lại nằm ở trên giường của mình vậy chứ?

Nhìn xung quanh bốn phía, Tô Nghiên không khỏi thét lên một tiếng: “A…”

Căn phòng này căn bản cũng không phải là căn phòng của cô.

Phòng ốc rộng rãi sáng sủa, các vật dụng đều loại mặt hàng cao cấp, nội thất gọn gàng và trang nhã, đặc biệt là cái rèm mang phong cách Mi Lan của Italia đang bay dập dờn ở ban công.

Ở toàn bộ nhà họ Tô, ngoại trừ cô cả Tô Hiểu Tinh thì còn ai còn có vinh hạnh đặc biệt này chứ, ngay cả căn phòng của cậu chủ nhà họ Tô cũng chỉ là loại thoải mái dễ chịu thôi, từ trước đến nay Tô Tĩnh Ngâm luôn dốc lòng cho con gái lớn.

Mà thứ Tô Nghiên có cũng chỉ là một căn phòng không đủ mười mét vuông, thậm chí còn là căn phòng tối ngay cả cửa sổ cũng không có.

Từ từ đã, những chuyện này không có liên quan gì tới cô, bây giờ vấn đề quan trọng mà cô cần quan tâm là… tại sao cô lại xuất hiện ở trong phòng của chị cả? Hơn nữa lại nằm ở trên giường với người đàn ông trên lý thuyết là chồng sắp cưới của chị gái mình.

Người đàn ông này, có lẽ là kết quả của việc rèn luyện lâu dài, thân hình cao lớn khôi ngô, bắp thịt rắn chắc có lực, nhưng mà cũng không có cơ ngực vạm vỡ quá đáng.

Cho dù đã trải qua một bữa tối vận động dữ dội, mái tóc đen nhánh nhẹ nhàng khoan khoái của anh cũng gọn gàng ở sau đầu, giống như tính cách của anh, cho dù lúc nào cũng rất nghiêm túc, ăn nói có ý tứ.

Tô Hiểu Tinh nói đàn ông như vậy quá cứng nhắc không có gì thú vị, nhưng lại không biết cái này đúng hợp với gu của Tô Nghiên.

Di chuyển ánh mắt nhìn xuống, Tô Nghiên nhìn thấy những vết đỏ thê thảm mà người khác không nỡ nhìn trên da thịt đen bóng, cái đó rõ ràng giống như là vết tích bị người khác cào, còn có đốm đốm đỏ trên người của mình, tình trạng ngày hôm qua có bao nhiêu kịch liệt.

Mặc dù lúc trước cô cũng chỉ là một người con gái đàng hoàng, nhưng nhờ sự phát triển thịnh vượng của mạng lưới internet, cũng không có cái gì là không hiểu được, chỉ là tại sao chuyện này lại phát triển như thế này cơ chứ?

Nhớ rõ tối hôm qua, là chị cả đã kêu cô về nhà có chuyện quan trọng cần phải thương lượng. Sau khi về đến nhà, uống một chén trà nóng do quản gia rót, sau đó được mời vào trong phòng của chị cả ở trên lầu.

Tô Hiểu Tinh lại không có ở trong phòng, sau đó cô nhìn thấy người đàn ông này… tiếp theo đó là thân thể của mình… xem ra là do ly trà nóng đó có vấn đề.

Tô Nghiên không nghĩ ra lại là ai lại làm chuyện như vậy?

Nếu như không phải có người sai bảo, quản gia sẽ không có lá gan làm chuyện này.

Tô Hiểu Tinh? Đây chính là chị ruột của cô, mà người đàn ông là chồng sắp cưới của Tô Hiểu Tinh là thủ trưởng quân khu tiếng tăm lừng lẫy, gả cho anh là điều mà nhiều người phụ nữ ước ao.

Để mình và người đàn ông này có quan hệ với nhau, đối với cô ta mà nói có chỗ nào tốt? Tô Nghiên không tin là chị cả của mình lại tốt lành như vậy, để cho mình gả vào một gia đình giàu có, một bước lên mây.

Nhưng nếu như không phải là cô ta, vậy thì ai lại làm ra chuyện này?

Đôi mi thanh tú của Tô Nghiên nhíu chặt lại, sự trong sạch mà cô giữ gìn hơn hai mươi năm cứ như vậy mà không còn nữa, nhưng mà đối tượng là người đàn ông này, cô cũng không thấy hối hận.

Không vui vẻ chỉ là cảm giác bị người khác tính kế, còn nữa, tiếp theo đây nên làm cái gì bây giờ?

Tình huống đặc biệt để cho người ta mất đi tính cảnh giác vốn có, Tô Nghiên không ngờ đến chính là trong lúc cô đang lâm vào suy nghĩ, người đàn ông đang ngủ say ở trên giường đã sớm mở hai mắt ra.

Nhanh chóng quét mắt nhìn toàn bộ căn phòng một lần, nếu như không để ý nhìn kỹ thì rất khó phát hiện ra vẻ chán ghét và không kiên nhẫn trong mắt của anh, Lăng Tiêu Quân nổi tiếng ở bên ngoài luôn là một người không có biểu cảm.

Mang theo gương mặt đẹp trai, mặt không đổi sắc hỏi một câu: “Cô là ai?”

“Em…” Tô Nghiên rất muốn cười, nhưng thực ra cô lại muốn khóc nhiều hơn.

Anh Lăng, có phải là anh đã quên rồi không, anh lại hỏi em là ai?

Nhắc tới chỉ để cho Tô Nghiên đau lòng, tiếp theo đó lời nói của Lăng Tiêu Quân lại trực tiếp đánh cô vào trong địa ngục: “Cô hao tổn tâm cơ lên giường cùng với tôi là có mục đích gì?”

Tô Nghiên nghẹn họng nhìn trân trối: “Anh nói cái gì chứ?”

Lăng Tiêu Quân lại hiểu lầm phản ứng của cô do là Tô Nghiên bởi vì kế hoạch đã bị phơi bày cho nên cảm thấy khó xử

Khả năng tự chủ của anh vẫn luôn rất tốt, tình huống tối ngày hôm qua là một chuyện ngoài ý muốn, đủ có thể thấy được phân lượng và hiệu quả của liều thuốc đó. Một cô gái lại có tâm cơ và thủ đoạn này, thật sự không đơn giản mà.

Giờ phút này, sau khi diễn tập lại tất cả các tình huống trong đầu, liền cho ra kết luận như vậy: “Cô biết là ngày hôm qua Tô Hiểu Tinh hẹn tôi, cô đẩy cô ấy đi, rồi sau đó lại lén lút vào trong căn phòng này bỏ thuốc với tôi. Người phụ nữ đáng chết, cô có quan hệ gì với nhà họ Tô, rốt cuộc là cô muốn làm cái gì?”

Không đợi Tô Nghiên trả lời, Lăng Tiêu Quân liền có đáp án rất nhanh.

Bởi vì giọng nói của anh vừa dứt, cửa phòng lại bị người khác đẩy ra từ bên ngoài, không, là bị dùng sức phá tan.

Tiếp theo đó là có một đám người tràn vào, lúc nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ xuất hiện, tự nhiên bọn họ lại bộc lộ ra trạng thái hưng phấn khác thường, hay là tức giận la mắng, líu ríu ồn ào, cục diện có chút không thể khống chế nổi.

Người phụ nữ trẻ tuổi thét lên, người lớn thì nghiêm giọng trách mắng, còn có gia trưởng nhà họ Tô mang theo vẻ mặt lo lắng. Từ đầu đến cuối Tô Nghiên cũng chỉ mỉm cười nhìn hết tất cả những chuyện này, giống như là đang nhìn một vở kịch.

Ba của cô, ông Tô tức trận thở hổn hển nói: “Tô Nghiên, con làm cho ba quá thất vọng.”

Mẹ kế của cô, bà Tô thì lại chỉ trích những lời lẽ nặng nề: “Tô Nghiên, cô cũng giống như mẹ của cô, là phụ nữ đê tiện, chỉ biết quyến rũ đàn ông.”

Mà Tô Hiểu Tinh là nhân vật chính của chuyện này, trên mặt lại lộ ra một nụ cười không dễ gì phát giác được, mặc dù nụ cười đó rất nhạt, nhưng mà vẫn bị Tô Nghiên luôn để ý quan sát nhìn thấy được.

Tô Nghiên cũng cười, nụ cười của cô lại là mỉa mai, trong căn nhà này hai mẹ con kia chán ghét cô luôn luôn không hề nể mặt nể mũi mà biểu hiện lên trên mặt.

Cô bắt đầu hơi hiểu đây là chuyện gì xảy ra, trước đó cô cũng đã từng nghe nói Tô Hiểu Tinh có ý bất mãn đối với hôn sự này, chỉ là không ngờ đến chị cả lại làm được tới mức độ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.